Chia sẻ Chuyện kinh dị gặp ở đà lạt

Thảo luận trong 'Góc Chia Sẻ' bắt đầu bởi Ngohoangtu, 18 Tháng sáu 2020.

  1. Ngohoangtu

    Bài viết:
    1
    [​IMG]

    Đà Lạt

    ------Ngô Hoàng Tú------

    ♡♡♡♡

    Ma ở Đà Lạt, cậu tin không?

    - Không, tin gì chứ, vớ vẩn.

    - Gặp mới tin.​

    Và, chúng tôi đã gặp ma thật. Một chuyến đi Đà Lạt sau khi thi học kỳ khiến cả đám chúng tôi vô cùng háo hức. Háo hức đến độ chả đứa nào còn nhớ đến việc Đà Lạt còn được mệnh danh là một vùng đất với nhiều chuyện ma quỷ, tâm linh xảy ra. Tôi xin phảp lướt qua hết những đoạn như lên lịch, mua vé, tập trung, và quá trình vân vân nhé..

    Thì chúng tôi chọn ở một khách sạn giữa vô vàn khách sạn gần khu chợ Đà Lạt, ở vậy cho sầm uất, đông đúc xíu nhưng vui và an toàn. Nhưng có một điều, phòng chúng tôi ở chỉ thuê được có 2 ngày, vì thời điểm thuê thì phòng đấy trống. Nhưng sau 2 ngày sẽ có khách khác vì là họ đã đặt trước ấy mà. Cho nên ở xong 2 ngày, chúng tôi phải lân la đi tìm cho mình một khách sạn khác, nhưng lúc này khách sạn gần đó đều đã hết phòng. Có một người bạn cũ của tôi sống ở Đà Lạt, cậu ấy biết một homestay, nhưng khá xa khu sầm uất kia. Đường xá vắng vẻ hơn và buồn tẻ hơn. Nhưng thôi kệ, có chỗ ở là được. Rồi chúng tôi đến homestay đó, khi bước chân vào, một cảm giác ớn lạnh người đến rùng mình xuất hiện, đó không phải cái lạnh thời tiết của đà lạt đâu, mà là ớn lạnh, bất an. Mặc dù không gian khá là mở, nhưng homestay này lại cứ u tối một cách kì lạ, chẳng hiểu sao nữa, mà chẳng thể giải thích. Leo lên những ba tầng lầu để đến tầng lầu mà chúng tôi ở, tầng nào cũng tối om om như mực.. Chỉ có le lói ánh sáng thoát ra từ mấy phòng có khách. Đến phòng, chúng tôi quên mất rằng khi đến phòng mới phải gõ cứ ba cái, bật sáng đèn để đấy tầm 1 phút mới được vào ở. Nhưng vì quá mệt khi phải xách theo hành lý cồng kềnh đi một quãng đường xa, vì đã hết taxi mà chúng tôi mở khóa vào luôn bên trong. Lúc này không chỉ tôi, mà bạn tôi cũng cảm thấy gì đó không ổn, chúng tôi bất an vô cùng nhưng thôi, gì thì gì đi chơi đã.. Lướt quá phần đi chơi.. Đến lúc về, thì chúng tôi chợt nhận ra, những căn phòng ở cùng tầng lầu đều là phòng trống chẳng có khách, đúng là chỉ có phòng chúng tôi sáng đen.. Lại một cảm giác bất an kỳ lạ xuất hiện. Lúc này có một bạn nữ trong đám đòi đi tắm.. vì là phòng tắm chung của cả lầu nên buộc phải ra ngoài. Thì sau khi tắm xong, bạn ấy mới kể lại với cái vẻ mặt xanh như tàu lá. Cụ thể là:

    "Ban nãy tao ngồi gội đầu, thì có cảm giác như có ai đó đứng từ phía sau, vô tình hé mắt thôi thì tao nhìn thấy một cái bóng đen"

    Lúc này cả đám tái hết cả mặt.. Không để bạn nữ nói thêm nữa mà quyết định cùng nhau đi xuống phía dưới tầng trệt homestay ăn yaourt và uống nước cho định thần lại. Nhưng khi bước ra, chẳng ai để ý, chỉ có mình tôi nhận ra, căn phòng sát bên đã sáng đèn từ lúc nào.. Nhưng rõ ràng ban nãy chúng tôi chẳng ai nghe thấy động tĩnh hay tiếng nói chuyện gì. Sau đó tôi cũng quên bẵn đi. Được một lúc ở dưới nhà quá chán, chúng tôi quyết định trở về phòng, lúc này tôi và đám bạn có chạy giỡn với nhau, đã quên mất về "sự yên tĩnh" nên có khi ở một nơi "đông người", lúc ấy chả hiểu sao, bọn bạn tôi chạy giỡn nhanh đến mức quên cả tôi ở ngoài.. Bọn nó khóa cửa trong để tội lại trơ trọi ngoài tầng lầu lạnh lẽo, và cũng là lúc này, cảm giác ớn lạnh lúc đầu xuất hiện. Cánh cửa phòng cạnh bên mở bung ra, các bạn cứ tưởng tượng khi các bạn đang nổi giận gì đó với bố mẹ hay ai đó rồi bắt đầu dằn mâm sán chén ấy, như kiểu đóng mở cửa tủ hay cửa nha một cánh mạnh bạo, như thể giật ngược ấy.. Nhưng không ai đi ra.. Dưới ánh đèn từ căn phòng đó hắt ra, tôi bỗng thấy một cái bóng đen không rõ nam nữ xuất hiện, như kiểu xuất hiện bất thình lình ấy ngay chỗ hắt sáng đó. Nhưng lại không thấy người đó ở cửa.. Cái bóng đứng một hồi lâu, tôi nhìn chằm chằm nó miệng vừa lắp bắp: "

    " Mở mở cửa đi, tao không giỡn, mở đi. "

    Vừa niệm mọi câu chú mà tôi biết để mong có thể xua đi thứ đang hiện diện trước mặt.. Rồi thì bạn tôi mở cửa, tôi bay vào phòng ngay mà chẳng màn cái bóng kia đã biến mất hay chưa.. Tôi thất thần một lúc chẳng nói chuyện với ai.. bọn bạn như hiểu ra gì đó nên cũng chẳng dám nói lời nào.

    Đây chỉ là một số hiện tượng có thể tin là tâm linh mà mình gặp phải. Thà tin là có chứ đừng nghĩ là không. Câu này đúng thật các bạn ạ. Mình không dám chắc đó có phải là thứ đó hay không nhưng thôi có thờ có thiêng có kiêng sẽ có lành. Cho nên các bạn nào có đi du lịch ở đà lạt thì hãy nhớ khi nhận phòng phải gõ cửa ba cái, vào nếu phòng khá tối thì mở hết các cánh cửa, bật sáng điện chừng mấy phút rồi hẵn dọn đồ vào ở. Hoặc có thể khấn vái nếu cảm thấy bất an nha. Tuyệt đối không chạy nhảy cười giỡn vào ban đêm vì nếu là khách kia họ cũng không thấy thoải mái huống chi là" khách này".

    Cảm ơn đã ủng hộ mình nhé!

    Hết.​
     
    Chuông Giómap65latte thích bài này.
    Last edited by a moderator: 22 Tháng bảy 2020
  2. map65latte

    Bài viết:
    106
    Cảm ơn kinh nghiệm và bài chia sẻ của bạn! Cá nhân mình cũng rất tò mò về những chuyện tâm linh, nhất là những câu chuyện ma có thật. Sau khi nghe nhiều đọc nhiều mình nhận ra là tâm linh là thứ tuyệt đối không thể đem ra đùa giỡn, thật hay không thì cũng nên tin một chút, cũng đừng mạnh miệng "Gặp mới tin" vì đa số những trường hợp đó sẽ có khả năng "gặp" rất cao. Mình cũng định đi Đà Lạt một chuyến mà chưa có cơ hội, ban đầu cũng định ở homestay mà vẫn chưa chọn được lại nghe nhiều người review về cơ sở hạ tầng vật chất nữa nên tính thuê khách sạn. Đến hôm nay đọc được câu chuyện này của bạn, lần đầu tiên mình mới biết là trước khi vào phòng phải gõ cửa ba cái, rồi bật hết đèn điện chờ 1 phút mới bước vào, thật sự mình rất ngạc nhiên. Truyện ma trên Đà Lạt không thiếu, nhưng mình thật sự thích nghe, thích đọc những câu chuyện "có thật", người thật việc thật như bạn đây. Nó thật sự rất mộc mạc, chân thật, lại gần gũi, không chứa nhiều yếu tố huyền bí nhưng cũng có một chút gì đó "lạnh gáy". Mình rất thích câu chuyện của bạn!

    Sau cùng, chúc bạn có những phút giây vui vẻ trên diễn đàn nhé!
     
    Ngohoangtu thích bài này.
Từ Khóa:
Trả lời qua Facebook
Đang tải...