CHUNG MỘT LỐI VỀ! * Thơ: Hoàng Minh Tuấn Ảnh: Internet Bài thơ tình em viết tặng cho anh Khiến nỗi nhớ cứ giăng mành đứng đợi Em thân yêu, bao lần anh tự hỏi Đến bao giờ hết vời vợi nhớ thương? Chiều nhuộm buồn trong ánh nắng hoàng hôn Biển nhớ mây, im lìm không sóng vỗ Đàn hải âu đi về miền nào đó Bờ cát buồn nhung nhớ bước vào đêm! Bằng lăng ơi, màu tím nhớ, dịu êm Tà áo mỏng, bóng em về lối cũ Con đường xưa ngày đầu sao đến lạ Ngỏ lời yêu, giờ bỗng hóa thân quen Biết ngày nào anh sẽ lại gặp em Lại đan tay, lại nồng say e ấp Để yêu thương dâng trong tim đầy ắp Để chúng mình mãi mãi chẳng rời xa Hạ nay về bình minh muôn sắc hoa Màu vàng nắng buông nhành bằng lăng tím Cái màu hoa của thuỷ chung, trìu mến Dệt tình ta say nắng hạ chiều hè Chữ yêu kia, ngày ấy đã hẹn thề Bằng lăng tim, đợi ngày về trao nhận Anh yêu em và chưa từng ân hận Được cùng em mãi CHUNG MỘT LỐI VỀ! Hà nội, 8/7/2018 * * * * Bài thơ trên được cảm tác theo bài thơ của tác giả Nguyễn Thị Nguyệt Anh (Moon Anh) sau đây: BẮNG LĂNG TÍM Thơ: Nguyễn Thị Nguyệt Anh Bài thơ tình em viết tặng riêng anh Là nỗi nhớ để dành lâu xếp lại Vần thơ buồn không ngọt ngào êm ái Nhưng chứa đựng cả một trái tim yêu Nhớ thương ai cứ mỗi buổi về chiều Trời mây buồn tiêu điều trông biển vắng Sóng hờn nên ngại vỗ bờ cát trắng Cánh hải âu vẳng lặng dỗi trùng khơi Mùa bằng lăng tím rịm cả đường rồi Tà áo mỏng chơi vơi theo chiều gió Con đường quen rẽ về nơi xóm nhỏ Gợi lại ngày anh ngỏ tiếng làm quen Tay đan tay e ấp dưới cây đèn Anh nhìn em bằng cái nhìn da diết Những lời yêu sâu đậm tình khúc triết Để bây giờ cách biệt vẫn còn say Như bình minh tỏa nắng đẹp mỗi ngày Tô nhành hoa bướm say màu ngũ sắc Hạ nay về bằng lăng luôn thầm nhắc Anh thương người hay mặc áo màu sim Một chữ yêu mình mãi đợi giữ gìn Cánh bằng lăng mãi in màu chờ đợi Hẹn anh về sánh vai trên đường mới Dìu nhau cùng đi tới đích tương lai MC: 8/7/2018 * * * Hoàng Mình Tuấn - CLB VHNT Nguyễn Nguyệt Anh - CLB VHNT