Chọn Sai Chọn Lại Tác giả: Thientuyetluxubu Thể loại: Ngôn tình, hiện đại, giả incest, Thảo luận: [Thảo Luận - Góp Ý] - Các Tác Phẩm Của Thientuyetluxubu * * * Chương 1 Bầu trời đen với những vì sao lấp lánh. Muỗi kêu vo ve xung quanh, từng con bay vù vù qua lại cạnh tôi. Bản thân tôi thì đang chìm đắm trong kí ức của riêng mình. Hôm nay là kỉ niệm ba năm tôi và anh quen nhau nhưng anh thì không ở bên cạnh tôi ngày quan trọng của hai đứa. Kí ức trong tôi lại ùa về như thủy triều. "Tuyết Nhu làm bạn gái anh nha, anh muốn chăm sóc em, làm cho em trở thành người phụ nữ hạnh phúc nhất trên đời" Bảo nói một tay cầm bó hoa đưa đến trước mặt tôi. Tôi bất ngờ và ngạc nhiên lắm, mặt đỏ bừng, tim đập thình thịch không biết làm sao. Xung quanh mọi người đang cổ vũ "nhận lời đi, nhận lời đi! Hôn đi, hôn đi!" Nhìn xung quanh, mọi người đều hào hứng, vui vẻ chúc mừng, tôi thẹn thùng, gật gật đầu đồng ý. Anh vui vẻ dang cánh tay rắn chắn ôm tôi và nói nhỏ bên tai "anh rất hạnh phúc, anh rất vui". Và từ đó chúng tôi là một cặp. Hai năm sau, "Alo, Tuyết Nhu hôm nay đi bar với anh nha, bạn anh đang ở đó chờ chúng ta, em mau thay đồ anh qua đón." "Em đang làm báo cáo không thể đi được hôm khác được không anh. Với lại em cũng không thích nơi đó ồn ào, náo nhiệt quá." Tôi não nề trả lời qua điện thoại. "Vậy em muốn đi đâu anh dắt em đi?" Bảo hỏi. "Hay mình đi công viên hóng gió đổi không khí nha anh hôm nay trời nóng quá?" Tôi hào hứng nói. "Thôi đi ra đó muỗi cắn chết, bụi bặm nữa anh không thích. Em suốt ngày cứ ru rú ở nhà, rồi lại đi công viên chán chết". Bảo cằn nhằn. "Vậy thôi anh đi với bạn anh, em làm báo cáo tiếp đi." Bảo nói xong cúp máy luôn không đợi tôi trả lời. Đặt điện thoại xuống giường, tôi nghĩ từ bao giờ tôi và anh đã không còn những cuộc nói chuyện dài và ngọt ngào hạnh phúc nữa rồi. Khi hai trái tim đã không đồng điệu, nhịp đập từ bao giờ đã lỗi nhịp. Liệu.. lắc đầu, dẹp muộn phiền mỉm cười làm tiếp báo cáo. "Nhu em ăn gì anh gọi?" "Gì cũng được, hay mình đi ăn lẩu nha anh." "Ok vợ yêu. Cho tôi một phần lẩu cá đuối ít cay với một phần mì xào bò nha chị." "Dạ được ạ anh chị chờ chút sẽ có ngay." Chị phục vụ cất menu rồi quay đi về phía quầy của quán. "Lẩu hơi cay anh ăn từ từ thôi kẻo sặc đó." Tôi múc một ít nước lẩu cho anh và dặn. "Yên tâm anh đang ăn ít nè phải tập ăn cho bằng vợ chứ." Phù phù thổi. "A! Anh Bảo anh đang ăn lẩu sao?" "My My, sao em lại ở đây?" "Em đi ăn với bạn thấy anh ngồi đây nên ghé qua, ủa anh đang ăn lẩu sao? Cay lắm không? Em thử xem nào? My My vừa nói vừa lấy muỗng ăn của Bảo múc một muỗng nước lẩu đặt lên miệng thử. Cay quá! Anh không ăn cay được mà sao lại kêu món cay như vậy chứ?" "Tôi đã kêu nhà bếp để ít cay rồi không sao đâu?" Từ nãy đến giờ, ngồi quan sát hai người họ thân mật như chốn không người mà lòng dấy lên một tia cảnh báo. Đây là ai? Tại sao lại có vẻ quen thân anh Bảo như vậy, biết cả sở thích thói quen. "Anh Bảo đây là ai?" Tôi lấy tay chỉ người phụ nữ ngồi đối diện từ đâu mới đến. "À.." Bảo chưa kịp trả lời người phụ nữ đó lại lên tiếng cắt lời. "Tôi là My My rất hân hạnh được biết chị, tôi là người yêu cũ của anh Bảo." My My cái tên rất hay tôi vừa lặp lại tên cô ta vừa liếc nhìn anh Bảo, thấy anh đang vui vẻ trò chuyện với cô ta mà không hề quan tâm đến tôi. Tôi cố gạc bỏ những suy nghĩ không nên ra khỏi đầu nói tiếp: "Mời chị dùng bữa cùng chúng tôi, rất tiếc là chúng tôi đã ăn hơn nửa rồi, no quá nên không gọi thêm, chắc chị không ngại ăn cùng chúng tôi chứ." Tôi cười cười làm ra vẻ rất tiếc nói với My My. "Không sao anh Bảo ăn được, em ăn được, không sao cả em không ngại đâu." "Em ăn được không em bị đau bao tử mà hay anh gọi món khác cho em ăn nhé." "Dạ vậy cũng được ạ." Cô ta giả vờ ngại ngùng gật gật đầu nói tiếp: "Thật ra dạo này em ăn uống không được tốt lắm bệnh lại tái phát, em sợ quá anh Bảo." Cô ta nắm lấy cánh tay anh Bảo vừa nói vừa làm nũng vẻ mặt lộ ra vẻ sợ hãi làm cho người thương xót. "Không sao! Khi nào rảnh anh sẽ chở em đi khám." "Anh Bảo! Bộ anh rảnh lắm hay sao. Không phải anh phải bận tăng ca suốt làm gì có thời gian rảnh hả? My My chị có thể tự đi được phải không? Chị ấy có tay có chân đâu cần anh đưa rước phải không chị?" Tôi cười cười nói cho qua chuyện, tôi không biết mình có nghĩ nhiều hay không nhưng thà nghỉ có còn hơn không. "Thôi món ăn ra rồi mời chị ăn đi chúng em no rồi." "Tạm biệt."
Chương 2 "Anh Bảo anh thật quá đáng! My My là ai? Là người yêu cũ của anh. Anh có còn tình cảm với cô ta không? Anh nói đi hai người.." Chờ cô ta đi rồi tôi mới quay sang hỏi anh. "Anh với My chỉ là bạn, em đừng hiểu lầm." "Em hiểu lầm hai người trước mặt tôi tỏ ra thân thiết như vậy sau lưng tôi sẽ như thế nào nữa?" "Em đừng có nghĩ bậy bạ, ghen tuông vô cớ bọn anh không có gì cả." "Em vào nhà đi anh về cho em yên tĩnh suy nghĩ." Nói rồi Bảo bước nhanh lên xe về nhà với tâm trạng hậm hực như chính tôi mới là người đang gây chuyện, đang cố gắng bới tung sự thật lên. Lấy tay gạt nước mắt, lặng lẽ đi vào nhà. Thầm nghĩ chắc chỉ là hiểu lầm, anh ấy với My My chỉ là người yêu cũ. Mày làm vậy có quá đáng lắm không? Hay mai mình đi mua quà xin lỗi anh ấy cũng được. "Tuyết Nhu mai em đi công tác ở Nhật với sếp hả? Sao em đi hoài vậy? Ở nhà được vài hôm lại phải đi, bao nhiêu tiền anh trả cho." Bảo lầm bầm nửa ngày vì chuyện tôi đi công tác Nhật sáu tháng. "Sao em không nói với anh trước." "Bảo em xin lỗi nhưng đây là dự án của công ty, và em đang cần dự án này khó khăn lắm em mới dành được đi. Với lại đây là công việc của em, tại sao anh cứ hở ra là trả tiền cho em, em không cần tiền của anh." "Em không cần tiền của anh hay em không cần anh?" "Anh.. sao nói kì vậy?' " Em tự suy nghĩ đi. Anh về trước. " Bảo đứng lên bước nhanh ra khỏi cửa, đóng sầm cửa đi luôn. " Anh Bảo.. anh Bảo. " Tôi với gọi theo nhưng anh không thèm nghe cũng không trả lời, tôi biết anh giận tôi. Tôi có làm gì sai sao, tôi muốn tự tay kiếm tiền, tự tay làm công việc mình yêu thích cũng là sai sao? Sáng hôm sau, tôi đi công tác. Công việc rất suôn sẻ cho đến một ngày, tôi nhận được một tin nhắn lạ kèm theo vài bức hình của anh và một người phụ nữ. Hai người họ đang hôn nhau và người phụ nữ đó chính là My My mối tình đầu và là người yêu cũ của anh. Tôi bất ngờ đến choáng váng, không ngờ sau lưng tôi anh lại làm như vậy. Tôi không tin nhưng cô ta lại nhắn tin khiêu khích nói rằng anh Bảo còn yêu cô ta, anh hứa sẽ chia tay với tôi để đến với cô ta và cả đứa con trong bụng cô ta. Haha tôi cười đến chảy nước mắt" tình cũ không rủ cũng tới "quả đúng. Tôi quyết sẽ làm rõ mọi chuyện. Tôi im lặng không hề nói đến chuyện này với anh Bảo tôi muốn chính tay tôi bắt tận tay, tận mặt hai người họ. Hôm nay là ngày tôi về nước, sớm hơn dự định một tháng nhưng tôi không hề báo với Bảo cũng như mọi người tôi muốn gặp cô ta trước tiên. " Anh Bảo anh xem con chúng ta đạp kìa. " Anh Bảo em muốn ăn kem Anh Bảo.." Tôi không còn nghe được gì nữa khi cô ta nói đến ba chữ "con chúng ta". Anh phản bội em thật sao anh Bảo. "Alo! Anh Bảo hả? Anh đang ở đâu vậy?" "A.. anh đang ở công ty. Bao giờ em về anh rất nhớ em?" Bảo ngọt ngào hỏi lại. Nghe giọng nói quen thuộc vang lên nước mắt tôi rơi lả tả cố nén đau thương không trả lời hỏi tiếp: "Anh có gì dấu em không?" "Không có, tại sao hôm nay em hỏi kì vậy? Anh Bảo em muốn ăn bánh." Bất ngờ bên kia vang lên một giọng nữ nũng nịu. Tôi hỏi: "Ai vậy anh?" "Đồng nghiệp gọi anh có công việc, bao giờ về gặp em sau nhé vợ anh cúp máy đây." Nói xong không đợi tôi nói thêm đã cúp máy ngang. Cẩu nam nữ hãy đợi đấy tôi sẽ cho hai người biết thế nào là lừa dối. Tôi nghĩ thầm. "Cô gọi tôi ra đây có việc gì? Tôi đang mang thai không tiện đi lại lỡ có chuyện gì cô chịu trách nhiệm được không?" My My vừa mới đến đã lên giọng mỉa mai trách cứ tôi. Tôi nhìn cô ta cười cười. Mời chị ngồi. Giơ tay mời cô ta ngồi xuống phía đối diện. "Đứa bé là của ai?" "Của anh bảo chứ cô nghĩ nó là của ai? Cô ganh tị chúng tôi hạnh phúc sao? Ha ha." Nhìn vẻ đắc ý của cô ta tôi không biết đến khi biết sự thật cô ta có tức chết hay không. Tôi hỏi tiếp: "Cô có nghĩ đến là của một người khác hay không? Đây tôi có quà tặng chúc mừng cô." Một sấp hình được tôi lấy từ trong bóp ra đặt trên bàn. Trên hình là một người phụ nữ đang ôm ấp một người đàn ông mà nhân vật chính ở đây chính là cô ta. "Ôm nhau thắm thiết quá nhỉ? Hạnh phúc nhỉ?" Tôi châm chọc cười khẩy nói. "Cái này không phải tôi, cô cố tình vu oan giá họa cho tôi chứ gì." Mặt cô ta đã trắng bệch đến dọa người mà còn cãi chày cãi cối. "Tôi sẽ cho anh Bảo biết tất cả mọi chuyện cái thai này không phải của anh ấy." "Anh ấy sẽ tin cô sao? Tôi nói của anh Bảo chính là của anh ấy, anh ấy sẽ cưới mẹ con tôi cô là cái thá gì chứ? Hừ." Cô ta đắc ý cười. Chát. Một cái tát về má phải cô ta. "Tôi mắt mù mới tin cô đồ đàn bà lẳng lơ." "Anh anh Bảo hãy nghe em giải thích. Anh.." "Cô im đi, tôi sẽ không tin cô.." "Bảo anh được lắm anh sẽ phải hối hận về ngày hôm nay." Cô ta hậm hực liền cầm túi xách và bỏ đi. "Tuyết nhu hãy tha lỗi cho anh, anh không cố ý lừa dối em là cô ta lừa gạt anh." Bảo nắm hai cánh tay của tôi siết chặt đến rất đau nhưng giờ phút này nó đã không còn cảm giác bằng đau ở trong lòng. Tôi cố giằng ra khỏi tay anh nhưng bất lực, tôi khóc rất to bao nhiêu uất ức đều trút ra ngoài hết. "Anh đã lừa dối em bao lâu?" Tôi nhẹ nhàng hỏi anh. "Từ khi em đi công tác cô ta nhắn đi đòi gặp anh cho nên.." "Cho nên anh đi gặp cô ta và hai người nối lại tình xưa đúng không?" "Không anh không yêu cô ta chỉ là cô ta nói cô ta có thai.. nên anh.." "Anh bù đắp cho cô ta làm cha đứa bé anh định cưới cô ta bỏ rơi tôi đúng không? Anh là đồ tồi đồ khốn kiếp.." Bụp bụp tôi đánh bùm bụp vào người anh vừa đánh vừa khóc. * * * "Chia tay đi." "Tuyết Nhu em.." "Tôi không muốn gặp lại con người khốn nạn là anh. Xin anh hãy bước ra khỏi cuộc đời tôi, đừng bao giờ xuất hiện trước mắt tôi." Tôi chạy ra khỏi quán bên tai vẳng vẳng tiếng gọi của anh, tôi cố cắm đầu chạy thẳng. "Tuyết Nhu em chờ anh với.." Hạnh phúc phải chọn đúng người, chọn sai hãy chọn lại. Đừng để quá khứ vùi lấp con người, bạn sẽ chết dần chết mòn nếu sống mãi trong quá khứ. - End (Hết) -