Chờ ngày tuyết tan ươm mầm xanh Trái đất mỗi ngày một nóng lên, trong khi lòng người ngày càng thêm lạnh lùng băng giá Nhìn sâu vào đôi mắt em, anh thấy mùa đông mưa tuyết rơi ngập tràn Vì đâu chúng ta xa cách nhau? Vì đâu niềm tin đã không còn nương náu? Có lẽ bởi vì anh không đủ mạnh để bảo vệ cho em Có lẽ bởi vì anh không đủ nhiệt để truyền hơi ấm cho mọi người. Trong bóng tối thênh thang, anh tự biến mình thành ánh đuốc Chầm chậm bước đi, xuyên qua bão tố giữa màn đêm Nhen nhuốm tình yêu ấm áp vào lòng người Thắp sáng nụ cười trong đôi mắt bé thơ Hơ nóng tim em cho tới ngày tan chảy Bốc cháy giữa trùng trùng băng tuyết lạnh căm. Hỡi em ơi, có ngọn lửa nào không tàn hoại với thời gian? Hỡi em ơi, có ngọn lửa nào cháy hoài mà chẳng tắt? Có phải rằng nó nằm ngay trong trái tim em, trái tim anh và trái tim của muôn loài Khác nhau chăng, em không thắp thì làm sao nó cháy? Anh muốn nói với em rằng, có những thứ mình không thể chỉ đợi chờ Vì vậy hôm nay ấn định ngày cho mãi mãi Chủ động tìm đến em, anh mang theo một trái tim bùng cháy Chẳng phải ngọn lửa hận thù, sẽ tàn lụi đâu em! Ngọn lửa anh mang, đầy chân thành và bất diệt Giản đơn thôi, soi vào tim em muôn tia nắng rạng ngời Không dừng lại, cho tới khi tất cả đều bốc cháy Mưa tạnh, tuyết tan anh sẽ ươm lấy hạt mầm xanh. [Thảo luận - Góp ý] - Các tác phẩm của nguyễn ngọc nguyên