Chiến tranh mang đến những điều bi thương nhất cho con người. Mà những người trong thời bình khó lòng hiểu được Vô vàn những binh sĩ đã hi sinh trên chiến trận, vô vàn gia đình mất đi trụ cột gia đình, vô vàn linh hồn binh sĩ chết trận không tìm được đường về. Hay giống như cô gái trẻ trong "Bình Ngô Đại Chiến" của Đuốc Mồi, cô gái ấy mất toàn bộ người thân trong trận chiến. Cô gái bơ vơ đứng giữa chiến trường, xung quanh là thi thể của binh sĩ, con dân Đại Việt, không thể tìm được thi thể người nhà. Cô gái bất lực, mang theo một trái tim đau đớn đứng hát khúc Chiêu Hồn Ca mong ít nhất có thể gọi được linh hồn của người nhà về để hương khói không phải thành cô hồn lang thang vất vưởng. Khúc Chiêu Hồn Ca khiến cho người nghe cảm nhận sâu sắc sự ai oán của người đi mất, sự đau thương của người ở lại. Lời bài hát: Hồn hề, hồn qui lai Núi cao nay lấp thành hào Hồn thiêng hóa xác non sông Dấu xưa mây phủ bụi mờ.. Hồn hề, hồn phiêu diêu Đã ai thăm chốn u thành Rượu hoa lưu luyến nhân gian Cố hương đâu nẻo đường về.. Hồ hề, hồn oan than Chiến binh ca khúc bi hùng Thành cao ôn lấy tang hoang Mã thây ôm lấy thi hài..