Chết là hết?

Thảo luận trong 'Nhật Ký' bắt đầu bởi April M.A, 5 Tháng bảy 2020.

  1. April M.A

    Bài viết:
    108
    Chết là hết, phải không?

    Chỉ khi nào ta chết, câu hỏi ấy mới có câu trả lời.

    Cái gọi là số mệnh ấy, sao lại nghiệt ngã như vậy?

    Chúng ta vẫn thường nói, tương lai chẳng biết trước được điều gì. Hôm nay người còn, ngày mai liền không phải nữa. Không thể biết trước, cũng không thể tin được.

    Cứ như vậy, liền tan biến.

    Thế nào là hết?

    Tôi hỏi cậu ấy: "Khi một người về với Chúa ta làm thế nào để cầu nguyện cho họ?"

    Cậu ấy nói chỉ cần đứng trước Người, cầu nguyện cho họ được về với Chúa. Ừ, phải rồi!

    Tôi hỏi cậu ấy, chết là hết phải không?

    Cậu ấy nói, theo đạo của cậu ấy, linh hồn vẫn sẽ sống

    Tôi nói với cậu ấy rằng: "Như vậy chúng ta liền bất tử rồi"

    * * *

    Xin cho linh hồn người được an ổn.

    Xin cho người về tới bên Chúa!

    Xin cho người được hạnh phúc, nơi thiên đàng

    * * *

    Xin cho người được siêu thoát

    Xin cho người được an yên

    Xin cho người, thanh thản!

    * * *

    Cầu nguyện cho tất cả!

    Xin cô ấy luôn mạnh mẽ,

    Xin cô ấy đừng rơi lệ

    Xin cô ấy đừng gục ngã,

    Là chỗ dựa, là hi vọng, là ấm áp

    Cho những đứa trẻ!

    Chú ấy đi rồi,

    Còn cô ở lại

    Những đứa trẻ thơ dại,

    Không còn bố

    Rồi sau này, rồi tương lai

    Tất cả, sẽ tốt thôi mà!

    Hi vọng và cầu nguyện,

    Tất cả rồi sẽ ổn thôi!

    Tất cả, sẽ ổn thôi..
     
  2. April M.A

    Bài viết:
    108
    Từng ngày từng giờ từng giây

    Có biết bao người, tan biến

    Cái gọi là số mệnh, là sự thực tàn nhẫn như thế

    Không thể thay đổi, không thể làm khác

    Chỉ còn nước mắt thấm đẫm gương mặt những người ở lại

    Ta gọi là chia ly, ta nói là cách biệt

    Cả đời!

    Thời điểm nào, ta chết?

    Vừa chào đời, mấy tháng tuổi, mấy tuổi, mười mấy tuổi, hai mươi mấy tuổi, ba mươi mấy, bốn mươi bảy.. còn bao nhiêu nữa

    Thế nào là cay đắng?

    Vì gì mà ta tan biến

    Sống không biết, chết đi rồi, cũng không thể ngờ được

    Có khi nào ta nghĩ, cái chết lại tới nhanh như vậy?

    Chết rồi mới biết, không gì là không thể

    Chỉ là, sự thực ấy thật khó chấp nhận

    Còn bao nhiêu cái gọi là số mệnh nữa?

    Còn bao nhiêu cái gọi là không may?

    Còn bao nhiêu, bao nhiêu nữa

    Chẳng thể làm gì!

    Cầu nguyện!

    Cho tất cả

    Được an yên

    Được thanh thản

    Có thể tới thiên đường

    Có thể tới tây phương

    Không còn đau đớn, không còn dằn vặt, không còn quằn quại

    Xin cho những người ở lại

    Luôn mạnh mẽ, luôn kiên cường

    Xin đừng gục ngã

    Xin cho tất cả,

    * * *

    Sẽ tốt thôi

    Sẽ tốt thôi mà
     
    lụm ve chai thích bài này.
Từ Khóa:
Trả lời qua Facebook
Đang tải...