[Bài Thơ] Cảm Ơn Mẹ - Quái Nhân

Thảo luận trong 'Thơ Ca' bắt đầu bởi Đinh Văn Cầu, 30 Tháng tám 2020.

  1. Đinh Văn Cầu

    Bài viết:
    12
    CẢM ƠN MẸ!

    Mẹ chính là những gì tinh túy nhất..

    Mà trời cao đã ban tặng cho con

    Dáng Mẹ gầy mỗi ngày một héo hon

    Vì con sống.. Mẹ suốt đời lam lũ..

    Đêm thâu đêm, Mẹ canh từng giấc ngủ

    Thuở còn thơ.. Mẹ cho bú, ẵm bồng..

    Dẫu trời nắng hay đêm đông giá rét..

    Vì con vui.. Mẹ gánh hết buồn đau..

    Cả một đời Mẹ cơ cực bởi đâu?

    Bạc mái đầu cũng chỉ vì con trẻ?

    Những nếp nhăn chồng lên nhau.. nứt nẻ..

    Ánh mắt buồn điểm nhẹ.. vết chân chim..

    Cả một đời Mẹ sống kiếp lặng im..

    Chẳng oán than hay nửa lời trách móc

    Dang đôi tay ôm vào lòng.. khó nhọc..

    Chẳng bao giờ.. Mẹ khóc cho con xem.

    Cuộc đời Mẹ như biển tình dịu êm..

    Cộn sóng êm đềm ru bờ cát trắng

    Biển bao la mang trong mình khoảng vắng..

    Đem yêu thương lặng lẽ trút vào bờ..

    Cảm ơn Mẹ! Cho con những vần thơ..

    Cho bến bờ cồn bọt tung trắng xóa..

    Cảm ơn Người đã một đời vất vả!

    Đem con tim xây nên cả "cuộc đời"!


    QUÁI NHÂN
     
    Nguyễn Ngọc Nguyên thích bài này.
Trả lời qua Facebook
Đang tải...