Ngôn Tình Cảm Nắng Chàng Học Sinh - Tư Cẩm Nghiên

Thảo luận trong 'Truyện Ngắn' bắt đầu bởi Elysia, 19 Tháng sáu 2021.

  1. Elysia Tư Cẩm Nghiên

    Bài viết:
    4
    Tiên Nhi thích bài này.
  2. Elysia Tư Cẩm Nghiên

    Bài viết:
    4
    Chương 1: Mở đầu giông bão

    Bấm để xem
    Đóng lại
    Mưa phùn mùa đông, sáng sớm hôm ấy bầu trời đầy ảm đạm như lòng Thi vậy.. Không, giờ Thi đang cảm thấy vô cùng hồi hộp, xen lẫn sự tò mò. Hôm nay là ngày đầu tiên Thi tới làm quen với trường thực tập.

    Một cô gái 22 tuổi, ít va chạm nhưng luôn tự tin vào bản thân, chuẩn bị trở thành giáo sinh thực tập tại ngôi trường quốc tế hàng đầu cả nước, Thi không biết tâm trạng mình đang thế nào? Háo hức hay lo lắng? Có lẽ là cả 2. Dù không mấy cảm xúc với nghề giáo này, nếu không muốn nói hẳn ra là ghét cay ghét đắng, nhưng ngôi trường này quá đẹp, quá hiện đại, giống hệt như trong những bộ phim học đường Hàn Quốc mà cô mê đắm, Thi ngắm nghía hồi lâu. Chợt tiếng gọi tập trung của thầy trưởng đoàn khiến cô giật nảy mình: "Các em, lại đây Thầy dặn dò. Hôm nay là ngày đầu tiên chúng ta đến ra mắt ban giám hiệu trường Han, hãy biểu hiện thật tốt nhé. Chúc may mắn." Nói xong, thầy cười một tràng sảng khoái rồi dẫn đoàn thực tập vào phòng họp. Đây rồi, vừa bước vào Thi đã thấy ngay sự lo lắng của mình. Cô hiệu trưởng trường Han là bạn của ba Thi. Ba Thi là hiệu trưởng của một trường ở tỉnh, có quan hệ rất rộng. Từ nhỏ Thi đã luôn khẳng định rằng sẽ không bao giờ học tại trường của ba hay người quen của ba, đã áp lực còn hay bị soi mói. Cô lại càng nghĩ rằng không bao giờ cô sẽ trở thành giáo viên, cái nghề vừa vất vả lại lương ba cọc ba đồng ấy. Vậy mà đúng là ghét của nào trời trao của ấy. Giờ Thi đã là giáo sinh thực tập, lại còn thực tập ngay tại nơi có người quen của ba. Thôi thì đành cố gắng thực tập tốt không lại mất mặt ba.

    Mọi người ngồi trong phòng họp, vừa làm quen xong thì cô hiệu trưởng đã bắt đầu thông báo nhiệm vụ hôm nay của cả đoàn. Ôi trời, cả đoàn thực tập 8 người, chỉ vừa lúc nãy còn hí hửng chắc chỉ đến ra mắt rồi sẽ được về sớm, thì giờ lại bắt đầu ngay vào công việc. Đúng là tác phong của trường tư, lại còn trường quốc tế đứng đầu thủ đô, Thi cùng mọi người bàng hoàng rồi đành ngậm ngùi lắng nghe nhiệm vụ. Đoàn thực tập được chia thành 2 nhóm, khoa học và xã hội. Tất nhiên, với một cô gái chỉ cần cầm vào quyển sách dày cộm là ngáp ngắn ngáp dài như Thi, thì cô bên khoa học. Chia nhóm xong thì các chị hướng dẫn đưa từng nhóm đến vị trí làm việc của mình. Nhóm khoa học lại được chia thành 2 nhóm nhỏ, mỗi nhóm 2 người sẽ dạy và chủ nhiệm chung một lớp. Điều không mong muốn nhất đã đến với Thi, Thi cùng nhóm với My - người trái ngược hoàn toàn với mình. My là một cô nàng nội tâm, Thi lại vô cùng hướng ngoại. My không hay kể chuyện còn Thi lại thích nói chuyện, luôn không ngớt những câu chuyện. Thi chỉ cao 1m53, chả khác gì một cô học sinh trung học, trong khi My trông rất trưởng thành, 1m68. Thôi không sao, My dáng đẹp đó nhưng Thi vẫn luôn tự tin về nhan sắc của mình. Vấn đề mà Thi ái ngại nhất là, My là sinh viên xuất sắc, một cô nàng mọt sách chính hiệu còn Thi chỉ là sinh viên khá, niềm đam mê vô tận với ngủ. Điều này khiến sự tự tin, kiêu ngạo của Thi giảm bớt vài phần. Sự lo lắng chẳng được lâu, My đã đến ngồi cạnh và bắt chuyện với Thi. Một người cởi mở, tâm lý như Thi đây dễ dàng nhanh chóng thân thiết hơn với My. Chẳng mấy chốc Thi quên ngay những lo lắng trước đó của mình.

    Đầu giờ chiều, Thi và My có cuộc họp với chị hướng dẫn, chị giới thiệu cơ bản về lớp chị đang chủ nhiệm-cũng chính là lớp mà Thi và My sẽ thực tập chủ nhiệm trong 10 tuần tới. Không biết là hên hay xui mà 2 cô gái này chủ nhiệm ngay lớp 12H, trong khi các thực tập sinh khác chỉ chủ nhiệm cấp 2. "Thôi chết rồi, vào ngay cái lớp kém có 4 tuổi thế này. Lại còn phải xưng" cô - con "với mấy đứa này nữa." Thi thầm nghĩ. (Theo quy định của trường Ham, học sinh luôn phải gọi "cô", xưng "con"). Sau khi thảo luận một hồi, chị hướng dẫn đưa ra tấm ảnh lớp cùng chú thích tên của các thành viên trong lớp, giúp Thi và My có thể nhanh chóng nhớ và làm quen với lớp. 2 cô gái chưa kịp xem kỹ tấm ảnh thì tiếng chuông báo hiệu hết buổi học vang lên. Chị hướng dẫn nhanh chóng đưa Thi và My đến ra mắt lớp chủ nhiệm. Vừa bước vào, Thi nhanh chóng run sợ trước ngoại hình của học sinh. "Trời ơi, ai cũng cao to, hơn mình cả cái đầu mất." Thi than thở trong lòng. Thi và My giới thiệu ngắn gọn về bản thân nhưng không một ai chú ý, cơ bản vì họ không quan tâm. Đúng là toàn con ông cháu cha, học trường quốc tế, giàu có, đẹp trai xinh gái, lại còn sắp ra trường rồi thì chúng quan tâm gì đến mấy bà thực tập mới đến.

    "Nào cả lớp vỗ tay chào đón 2 cô!" Tiếng nói dõng dạc của lớp trưởng giúp phá đi bầu không khí ảm đạm này. Chào hỏi nhanh chóng rồi chị hướng dẫn cho phép học sinh về, trong lớp chỉ còn lại Thi và My. Thi ngẩn người hồi lâu. Thi khá nhạy cảm. Cô cảm thấy buồn khi học sinh không mấy quan tâm đến cô và My. Bình thường cô luôn được mọi người rất yêu mến vì sự chân thành và thẳng thắn, thân thiện của mình. Cô đi dạy gia sư cũng luôn thân thiết với học sinh. Cô cứ nghĩ buổi gặp mặt đầu tiên sẽ rất vui vẻ, nhưng nó xảy ra quá nhanh và ảm đạm. Vậy nên cô chạnh lòng.

    Cô về phòng cùng tâm trạng chẳng mấy vui vẻ. Cô lấy tấm ảnh lớp ra, ngồi nhìn hồi lâu. Cô lần lượt nhìn mặt và tên từng thành viên để ghi nhớ. Nhớ tên là bước đầu tiên để trở nên thân thiết mà. Đột nhiên, cô dừng lại ở cái tên "Thiên Hoàng". "Thiên Hoàng? Nghe quen nhỉ. Có vẻ chị hướng dẫn đã nhắc đến bạn này trong danh sách học sinh đáng lưu ý." Thi lẩm bẩm, rồi lấy cuốn sổ ghi chép hôm nay ra. Đúng rồi, Thiên Hoàng-cậu học sinh quyền lực nhất lớp. Học giỏi, chơi thể thao giỏi, nhà giàu nhất lớp lại vô cùng đẹp trai, khí chất ngời ngời. Ngay khi chị hướng dẫn nói về Thiên Hoàng, Thi đã có chút tò mò, không biết tại sao lại có một người hoàn hảo như trong phim như vậy? Mà quả nhiên, chỉ với bức ảnh này mà đã thấy rõ sự nổi bật của cậu. Gương mặt Thiên Hoàng như tranh vẽ, sự đẹp trai mà toát lên vê thông minh này khiến Thi phải dừng lại một vài giây. Mà hôm nay Thi chưa gặp mặt cậu bạn này, do Thiên Hoàng có việc phải nghỉ học. "Tiếc nhỉ, hi vọng mai có thể gặp trực tiếp cậu bạn này" Thi tự nhủ, rồi nhanh chóng tiếp tục ghi nhớ tên các thành viên còn lại.

    Với khả năng của mình, Thi đã nhớ hầu hết các thành viên trong lớp. Sự tự tin cũng tăng dần. "Ngày mai mình sẽ bắt đầu làm quen với các con!" Thi nói một cách đầy quyết tâm.
     
    Tiên NhiCá Mó thích bài này.
    Chỉnh sửa cuối: 5 Tháng bảy 2021
  3. Elysia Tư Cẩm Nghiên

    Bài viết:
    4
    Chương 2: Chạm mặt

    Bấm để xem
    Đóng lại
    Hôm nay là ngày thứ 2 Thi đến trường thực tập. Thi dậy chuẩn bị từ rất sớm, rồi vội vã bắt xe đến trường cho kịp giờ. Thời tiết hôm nay thật dễ chịu làm sao! Thi hít một hơi thật sâu, đầy sảng khoái rồi bước vào trường. 7 giờ 30 phút. Thi còn 30 phút để lên quản lớp chủ nhiệm đầu giờ học. 30 phút chuẩn bị tinh thần cho ngày đầu tiên thực hiện nhiệm vụ này. Thi và My ngồi xuống bàn làm việc, cùng xem lại ảnh lớp để ghi nhớ tên học sinh lần nữa. Lớp chủ nhiệm đầu tiên mà, nên có gì đó rất đặc biệt trong lòng Thi, Thi muốn làm tốt, Thi muốn gần gũi với học sinh lớp chủ nhiệm đầu tiên của mình.

    8 giờ đúng. Thi và My đi lên tầng 3 tòa THPT, nơi có 2 lớp 12 duy nhất của trường, trong đó có lớp 12H-lớp chủ nhiệm của họ. Cả 2 lấy bình tĩnh rồi bước vào lớp, nở một nụ cười gượng gạo. "Chào các con!". Trong lớp có đúng 4 bạn. 2 bạn gái ngồi bàn đầu quay lên chào lại Thi và My. 2 bạn bàn bên thì coi như không có chuyện gì, vẫn tiếp tục nghịch điện thoại. My tiến đến bắt chuyện với 2 bạn gái bàn đầu. Thi thì tiến thẳng đến 2 bạn bàn bên. "Cô chào các con!" Thi nhắc lại lần nữa. Lúc này 2 bạn đó mới ngẩng đầu lên, 1 bạn đáp "Chào cô!" còn một bạn liếc một cái rồi lại chúi xuống điện thoại. Lòng Thi lúc này tức sôi sùng sục nhưng cô cố gắng bình tĩnh, lấy tất cả sự dịu dàng nhẫn nại ít ỏi của mình để tiếp tục câu chuyện: "Con là Anh Thư, còn con là Vũ đúng không nhỉ? Các con đang làm gì đấy?" Có vẻ nhắc đến tên đã khiến 2 cô cậu học sinh kia chú ý đến Thi, cả 2 lại ngẩng lên. Thư hỏi: "Ơ sao cô lại biết tên con?". Thi trả lời do chị Hoa - chị hướng dẫn đã giới thiệu cả lớp cho 2 cô, nên bọn cô nhớ được tên của các con. "Cô nhớ giỏi thế ạ, mới có 1 hôm đã nhớ tên bọn con rồi." Thư nở một nụ cười đáp. Khởi đầu thuận lợi! Vũ cũng bắt đầu trả lời những câu hỏi của Thi, dù chỉ là vài câu hỏi tầm phào để bắt chuyện. My cũng sang đứng cạnh Thi, sau khi 2 bạn gái bàn đầu nói vài câu thì đi vào nhà vệ sinh. My thì chưa nhớ được hết tên học sinh, nhưng qua nghe mọi người nói chuyện cũng nhanh chóng hòa vào cuộc nói chuyện. Tán chuyện một lúc thì các học sinh khác lần lượt đến. Một vài bạn chào các cô, một vài bạn thì kiểu "Tôi không quan tâm gì đến việc gì ngoài kia." Lớp đến gần đủ rồi, Thi và My chấm công vào điện thoại. 20/24 bạn. Đông quá khiến 2 cô không biết làm gì tiếp theo, Thi rủ My đi ra phía ngoài. Thế là 2 cô đi ra đứng ở tủ đồ ngay ngoài lớp, chờ các bạn còn lại để điểm danh.

    Cả 2 đứng im tầm 5 phút, không biết nói gì, cũng không có học sinh nào có vẻ thân thiện để bắt chuyện. Thế là 2 cô đành tự nói chuyện với nhau, từ nói chuyện bảo bạn học sinh này cao thế, bạn học sinh kia có đôi giày đẹp ghê, đến việc My hỏi Thi học sinh này tên gì? , học sinh kia có phải tên như này không? , do My khó ghi nhớ tên hơn Thi. Thi đang nhiệt tình chỉ và nói tên thì có 2 học sinh tiến lại gần. Đó là lớp trưởng - Bá Hoàng với mái tóc xoăn đặc trưng và Thiên Hoàng - người mà Thi mong gặp. Bá Hoàng tiến đến với một nụ cười tươi và bắt chuyện với Thi và My:

    - Con chào 2 cô. Sao 2 cô lại đứng ngoài này?

    Ôi trời, vẫn là lớp trưởng đã cứu rỗi tâm hồn cho 2 cô!

    - Ừ 2 cô đứng chờ các con đấy. Bá Hoàng là lớp trưởng mà sao đến muộn thế? - Thi vui vẻ trả lời.

    - Ơ chưa vào lớp mà cô. - Bá Hoàng tinh nghịch đáp.

    Nói rồi Bá Hoàng và Thiên Hoàng cùng cười và đi vào lớp. Thiên Hoàng đúng là vẻ đẹp cuốn hút, nhưng có lẽ không bằng được sự thân thiện của lớp trưởng. Dù Thiên Hoàng khá ngoan và cũng nói: "Chào các cô!" nhưng Thi chỉ tập trung vào cuộc nói chuyện với lớp trưởng mà không để ý lắm, không như suy nghĩ tối hôm trước của Thi.

    Tiếng trống vào lớp vang lên. Lúc này 2 cậu nam sinh còn lại cuối cùng cũng đến. "Khoa và Hiếu đến rồi!" Thi khẽ nói với My để ghi vào phần điểm danh. 2 cậu bạn này từ hôm qua chị Hoa cũng đã bảo là luôn đi học muộn rồi, nên 2 cô không bất ngờ lắm. Hiếu tiến thẳng vào lớp mà không thèm đả mắt đến My và Thi. Còn Khoa thì vừa bước vào vừa mở to mắt nhìn chằm chằm vào Thi. Thi giật mình quay sang My "Ơ My ơi, mặt tớ có dính gì không vậy?", My nhìn một hồi rồi đáp không có gì cả. "Ơ thế cậu học sinh kia nhìn gì vậy?" Thi tò mò trong lòng một chút rồi nhanh chóng bỏ qua. My và Thi đi về bàn làm việc, kết thúc nhiệm vụ đầu tiên!
     
  4. Elysia Tư Cẩm Nghiên

    Bài viết:
    4
    Chương 3: Rung động

    Bấm để xem
    Đóng lại
    Kết thúc ngày làm việc thứ 2, kể ra Thi và My cả ngày chưa làm được gì ngoài lên lớp điểm danh và ngồi bàn làm việc lướt web linh tinh hay đi dạo xung quay trường. Chị hướng dẫn giao cho 2 người soạn giáo án để tuần sau sẽ tập giảng. Nhưng mà là tuần sau cơ mà! Thi thuộc dạng nước ngập đầu rồi mới cố gắng ngóc lên cơ, nên là vẫn còn quá sớm để soạn giáo án. Nên tuần này có vẻ rất rảnh rỗi.

    - Ôi đã 4 giờ rồi đó Thi, mình lên xem các con đã trực nhật chưa đi nhỉ. - My quay sang bảo Thi.

    May quá, cuối cùng đã có viêc làm để phá vỡ sự nhàm chán trong Thi. 2 người nhanh chóng di chuyển lên tầng 3. Lên đến nơi thì chỉ còn Hiếu và Khoa ở lại trực nhật do bị phạt đi học muộn.

    - Các bạn về hết rồi hả các con? - My bắt chuyện.

    - Vâng cô. Một số bạn xuống tập bóng rổ, còn lại các bạn về hết rồi. - Khoa đáp.

    - Tập bóng rổ á? Chuẩn bị thi gì hay sao mà các bạn lại tập thế Khoa? - Thi khá thích xem bóng rổ, nên nghe đến nó là tò mò hỏi ngay.

    - Vâng cô. Chúng nó chuẩn bị thi giải thành phố.

    Nói xong, Khoa và Hiếu cũng trực nhật xong và lấy đồ đi ra nhà thi đấu.


    Thi và My đều tò mò, rủ nhau xuống nhà thi đấu xem các con luyện tập ra sao. Tò mò thế chứ xuống đến nhà thi đấu 2 cô chỉ dám đứng ở cửa ngó vào, một phần sợ phiền do có cả thầy giáo thể dục đang dạy, một phần ngại các con. Đội bóng rổ trường có hơn nửa là lớp 12H, học hành thì có vẻ không ổn nhưng mấy hoạt động thể thao này thì 12H chỉ có nhất. Cả đội đang tập ném rổ thì Bá Hoàng nhìn thấy 2 cô, cất giọng từ giữa sân:

    - Các cô đứng đây làm gì thế ạ?

    - À các cô đi loanh quanh, thấy mấy đứa đứng đây nên các cô đứng lại xem. - My trả lời.

    - Mấy đứa sắp thi đấu gì à? Cô nghe Hiếu bảo vậy. - Thi tiếp lời.

    - Vâng thi giải thành phố cô. Chủ nhật ngày mai ở nhà thi đấu Tân Thanh cô nhá. Các cô đến cổ vũ bọn con nhé cô. - Một cậu học sinh lớp bên-12A nhanh nhảu đi ra trả lời.

    - Ơ Tân Thanh á? Ngay gần nhà cô. Được nhỉ, vậy chủ nhật mình đến cổ vũ các con nhỉ Thi? - My quay sang hỏi Thi.

    - Ừ được đó. Tớ cũng thích xem mấy giải đấu này. - Thi trả lời.

    - Các cô nhớ nhá. 8h bắt đầu cô ạ. Các cô nhớ tới nhé.

    - Ok bọn cô hứa. Hôm đấy đến cổ vũ các con. Mà bọn cô chưa biết tên con, con tên gì nhỉ? - Thi trả lời cậu học sinh.

    - Con tên Minh. Thanh Minh cô nhé.

    Nói xong Minh cũng quay lại sân luyện tập cùng các bạn. My và Thi cũng nhanh chóng ra về

    Sáng chủ nhật cả My và Thi đều dậy từ sớm, 2 người hẹn nhau rồi đi mua nước định rằng các con thi đấu sẽ cần. Mua xong 2 bạn nhanh chóng đến Tân Thanh. Không may thay, đi được nửa đường thì xe của 2 cô bị thủng săm. Dắt bộ 15 phút mới đến chỗ sửa xe. Sửa xe xong thì cũng đã 8 giờ 30 phút. Trễ nửa tiếng rồi. 2 cô vội vàng đi đến nhà thi đấu. Vừa đi vào thì đã thấy các con đang thi đấu trên sân, gần kết thúc trận đấu. Thi và My vội vàng vào chỗ ngồi và quan sát nốt trận đấu. Tuyệt quá, cuối cùng các con cũng chiến thắng. Chỉ tiếc là 2 cô chỉ xem được có 10 phút cuối trận. Không sao. Trước hết xuống chúc mừng các con đã. 2 người nhanh chóng di chuyển xuống sân để chúc mừng các con. Có vẻ nhiều người quá nên không học sinh nào thấy 2 người, Thi và My cũng ngại đứng hình mất 30s không biết nói chuyện với ai. Bỗng lúc này Thi bắt gặp một ánh mắt đang hướng về mình, đó là Thiên Hoàng. Thiên Hoàng đang đứng lấy đồ ở hàng ghế thi đấu và nhìn thấy 2 cô. May quá, Thi và My nhanh chóng tiến đến bắt chuyện cậu học sinh.

    - Chúc mừng các con nhé. Tuyệt quá! - My bắt chuyện.

    - Cảm ơn các chị. Các chị đến từ đầu ạ? - Thiên Hoàng vừa tươi cười vừa trả lời.

    Nụ cười chết người đó khiến Thi đang đứng cạnh bỗng đứng hình mất vài giây. Sau đó Thi đáp:

    - Cô nhé, không được gọi là chị. Mấy đứa hôm nay tuyệt lắm.

    - Vâng. Cảm ơn các cô ạ.

    Nói xong thì các bạn gọi Thiên Hoàng và 2 cô lại chụp ảnh kỉ niệm. Lần đầu tiên Thi và My được trải qua cảm giác này, đi cổ vũ giải đấu lớn và còn chụp ảnh kỉ niệm với đội. Thời học sinh của 2 người làm gì có những cuộc thi như thế này. 2 người cảm thấy vui vẻ trong lòng. Riêng Thi còn có một cảm giác gì đó rất lạ, lúc này Thi cũng chưa hiểu được, chỉ biết từ lúc đó Thi luôn để ý cậu bé kia cho đến lúc ra về.
     
Trả lời qua Facebook
Đang tải...