Cái giá của sự trưởng thành

Thảo luận trong 'Nhật Ký' bắt đầu bởi Đan bii, 13 Tháng chín 2021.

  1. Đan bii

    Bài viết:
    7
    Tại sao lúc còn bé lại muốn mình lớn thật nhanh nhưng khi trưởng thành rồi lại mong mình bé lại?

    Ngày còn là một đứa trẻ..

    Thấy bố mẹ làm gì cũng chạy theo phía sau xin phụ giúp, không làm được việc mà cứ đòi rồi bị mẹ mắng. Nó hứa với mẹ khi lớn lên con sẽ phụ giúp mẹ làm việc nhà.

    Lớn lên một tí, nó quên rồi lời hứa với mẹ khi xưa, mỗi ngày chỉ biết ăn, đi học rồi chơi đùa la cà cùng lũ bạn, thời gian này cứ vô tư vô lo chẳng biết gì về thế giới ngoài kia. Đi học cô giáo hỏi sau này các con muốn mình lớn lên làm gì. Nó nhanh nhảu trả lời cô rằng mình muốn trở thành người lớn làm việc giúp bố mẹ đỡ nhọc nhằn.


    [​IMG]

    Ở cái tuổi mười tám, hai mươi..

    Nó hiểu được bố mẹ đã vất vả thế nào để nuôi lớn mình như thế. Nó mong sau thời gian trôi thật nhanh, thật nhanh để nó có thể lớn lên làm việc kiếm tiền phụ giúp bố mẹ. Nhưng nó đâu biết cuộc sống ngoài kia không thể nào giống với khi ở cùng bố mẹ.

    Rồi cái ngày mong mỏi cũng đến, nó thật sự trưởng thành..

    Với cái tuổi vừa vặn bon chen với đời, cuộc sống nơi đất khách dạy cho nó rất nhiều bài học mới mẻ về xã hội ngoài kia lắm khó khăn mà dường như trước kia chưa một ai nói cho nó biết, chỉ cho nó hiểu phải như thế nào là đúng.

    Ngoài xã hội có rất nhiều người, người tốt kẻ xấu không phải ai cũng giống như bố mẹ nó. Họ xót xa khi con mình té trầy tay, vui mừng lúc nó nhận được bằng khen loại giỏi, hãnh diện khoe với mọi người con mình rất giỏi, chăm ngoan.

    Bây giờ nó biết được bố mẹ đã phải trải qua những gì, đã khó khăn, vất vả biết bao nhiêu nuôi nó khôn lớn thành người. Nó càng biết thương bố mẹ thật nhiều.

    Cuộc sống này như vòng quay lập đi lập lại, hối hả, tất bật từ sáng đến tối. Thời gian thì cứ trôi, bào mòn cuộc sống chẳng đợi một ai, chẳng thương ai cả. Có mệt mỏi, yếu đuối cũng phải dồn lại vào tận đáy lòng chứ đem ra than thở với ai bây giờ.

    Và cuối cùng nó thấm thía rồi cái cảm giác trưởng thành phải lo toan mọi thứ, không phải như hai từ trưởng thành mà nó hằng mong.

    Đến bây giờ nó lại ước, ước mình trở về lúc bé chạy theo chân bố ra đồng, theo mẹ ra vườn hái rau..
     
    LỤC TIỂU HỒNG thích bài này.
    Last edited by a moderator: 13 Tháng chín 2021
Trả lời qua Facebook
Đang tải...