CA DAO EM VÀ TÔI Ngỡ là thực, ngỡ như mơ Đò xưa biết có đợi chờ tôi không? Bờ lau vắng lạnh ven sông Con đò xa bến có, không trở về? Câu ca dao ngát hương quê Bồng bềnh trôi giữa bốn bề hoàng hôn! Tôi với tôi - Nỗi bồn chồn Ngỡ là em đúng bên cồn đợi tôi! Ngày xưa, ngày xửa xa rồi Dù cho bến nước sông vơi lại đầy Dù cho cau chát, trầu cay Thương tôi đò đợi, yêu nhau đò chờ Dòng sông vương áng mây tơ Cô đơn bến vắng ngẩn ngơ đợi hoài! Dù ai lòng có một mai Thủy chung tôi đợi, thương ai tôi chờ Bao năm đợi một chuyến đò Để khi bạc tóc mới dò sông sâu! Bồn chồn mây biết về đâu? Mong chi cơn gió bắc cầu qua sông Trăng khuya lặn đáy nước ròng Cho con cá nổi ngược dòng sông Ngân! Chỉ còn tôi đứng tần ngần Vọng nghe câu hát bâng khuâng giữa đời Câu ca dao với Em - Tôi. Thu Bồn, 9.2002