Tên truyện: Búp bê đầu người Tác giả: Min Lazy Thể loại: Truyện ngắn kinh dị Vào một đêm nửa năm trước, Lâm Châu ở ký túc xá 405 của trường đại học W đột nhiên biến mất. Vài ngày sau đó, có một cặp đôi tình cờ hẹn hò ở ngọn núi phía sau trường Đại học W vào ban đêm, trên đường về, cô gái dẫm phải một vật mềm và suýt ngã. Nếu lúc đó không có bạn trai đi bên cạnh đỡ, có lẽ cô đã ngã lăn ra đất. Cô gái giậm chân, giận dữ nói: "Cái quái gì mềm vậy, làm em suýt ngã?" Bạn trai bật cười xoa đầu cô gái, sau đó đưa mắt nhìn vật dưới chân cô. Lúc đầu anh nghĩ đó là một hòn đá, nhưng hòn đá làm sao mềm được, anh tò mò ngồi xổm xuống, dưới ánh trăng, anh mơ hồ thấy đó là bàn tay người. Suýt chút nữa anh đã hét lên, nhưng khi nghĩ đến bạn gái bên cạnh, anh lại chống cự lại sự sợ hãi, tuy nhiên chân vẫn không ngừng run rẩy. Anh lấy điện thoại di động ra, có thể thấy rõ bàn tay đó, trên bàn tay có một cái lỗ, mủ chảy ra từ lỗ, giòi lúc nhúc, mọi thứ trông thật kinh tởm dưới ánh sáng của điện thoại di động. Cô gái quay đầu lại nhìn, anh vội tắt điện thoại. Hành động của anh khiến cô gái tò mò, khi cô cúi xuống muốn xem cho rõ dưới đất có gì, anh đã lập tức ngăn lại, anh nhanh chóng bảo cô báo cảnh sát. Sau khi cảnh sát đến nơi, họ tìm thấy một thi thể không đầu trên bãi cỏ. Xác chết nằm thẳng trên mặt đất, trên cổ không có đầu, chỉ có máu đông, ngay cả cỏ trên mặt đất cũng bị máu nhuộm đỏ. Ngay cả những cảnh sát chuyên nghiệp cũng không khỏi thở dài khi thấy xác chết, kẻ giết người quả thực dã man. Cuối cùng, kết quả giám định pháp y xác nhận người chết là Lâm Châu, người mất tích trong ký túc xá 405 của Đại học W. Cảnh sát điều tra vụ án không thể tìm ra kẻ có mối hận thù sâu sắc với người đã chết, thậm chí còn chặt đầu người đã chết. Suy cho cùng, người đã chết chỉ là một sinh viên. Cảnh sát đã tìm kiếm trong núi nhiều lần, nhưng không thể tìm thấy đầu của Lâm Châu, tuy nhiên họ tìm thấy một bàn thờ cách không xa vị trí thi thể của cô. Không ai có thể hiểu cái chết của Lâm Châu có liên quan gì đến một bàn thờ. Thông qua các bạn học của Lâm Châu, cảnh sát biết được đêm hôm đó Lâm Châu đã lên giường đi ngủ, nhưng sau khi nhận được một cuộc điện thoại lạ, cô đã vội vã chạy ra ngoài và không bao giờ quay lại. Ban đầu đây là một manh mối tốt, nhưng sau đó cảnh sát phát hiện ra cuộc gọi đến từ một buồng điện thoại công cộng ở Đại học W. Thông qua camera trong trường, tuy góc quay hơi khuất, nhưng cảnh sát thấy khi Lâm Châu trả lời điện thoại, không có ai gọi trong buồng điện thoại cả. Và khi Lâm Châu đến ngọn núi sau trường, điều tra cho thấy lúc đó ở ngọn núi sau trường không có người thứ hai. Tuy nhiên, ngọn núi sau trường kéo dài theo mọi hướng, không ai có thể đảm bảo rằng sẽ không có ai khác đi đến ngọn núi. Cảnh sát đã lục tung điện thoại của Lâm Châu, nhưng không tìm thấy ai ghét cô hay hận cô đến nỗi muốn giết cô, vì vậy vụ án này trở thành một bài toán hóc búa không có lời giải. Một tháng sau cái chết của Lâm Châu, một thảm án khác đã xảy ra ở Đại học W. Một nữ sinh tên Lâm Tuyết, khi tỉnh dậy đi vệ sinh vào ban đêm, cô nhìn thấy một con búp bê to bằng đầu người trong nhà vệ sinh. Lâm Tuyết kinh ngạc nhìn con búp bê, bất giác đưa tay chạm vào nó, đột nhiên cảm thấy nó không phải một con búp bê mà là một cái đầu người, đúng vậy, một cái đầu người đẫm máu. Lâm Tuyết trợn tròn mắt, miệng há ra muốn hét lên. Nhưng trước khi cô kịp hét lên, cô đã biến thành một làn khói xanh bay vào cái miệng lớn của đầu người đẫm máu. "Uỳnh!" Lâm Tuyết chết, thân thể đổ rầm xuống đất. Ngày hôm sau, một người bạn cùng phòng ký túc xá của Lâm Tuyết vào phòng tắm rửa, nhìn thấy Lâm Tuyết ngã trên mặt đất, vội vỗ vai Lâm Tuyết, liên tục gọi lớn: "Lâm Tuyết, Lâm Tuyết.." Tiếng gọi của cô đã thu hút các bạn trong ký túc xá, một số bạn cùng phòng đã cùng nhau lật người Lâm Tuyết. "Á.. Á.." Tất cả hét lên vì sợ hãi. Lâm Tuyết há to mồm, mắt trợn trắng, khuôn mặt méo mó, đôi mắt như ẩn chứa nỗi kinh hoàng trước khi chết. Các sinh viên trong cùng ký túc xá không nghe thấy âm thanh nào khác ngoại trừ một tiếng "Uỳnh!" trong giấc ngủ của họ. Bất kể là phòng tắm hay ký túc xá, đêm hôm đó đều không có dấu vết người lạ ra vào, bác sĩ pháp y phán đoán Lâm Tuyết chết vì nhồi máu cơ tim, cho nên cái chết của Lâm Tuyết được kết luận là do nhồi máu cơ tim. Mặc dù vậy, câu chuyện vẫn nhanh chóng lan truyền trong trường, đặc biệt là các bạn học ở ký túc xá của Lâm Tuyết, bọn họ đều nói hung thủ giết Lâm Tuyết chắc chắn là ma, vì sợ hãi nên họ đã xin chuyển phòng. Đặc biệt một tháng sau khi Lâm Tuyết chết, một giáo viên trong trường cũng chết, chết giống như Lâm Tuyết. Mọi người trong trường bị nỗi ám ảnh bao vây, tất cả học sinh đều muốn chuyển trường, tất cả giáo viên đều xin từ chức. Vào thời điểm này, đột nhiên có một tin đồn thất thiệt được lan ra, nói rằng khi trường đại học W thành lập cách đây 20 năm, có một công nhân đã rơi xuống từ mái nhà và chết. Tuy nhiên, vì ông ta là công nhân mới và chưa ký hợp đồng nên nhà trường không bồi thường gì cho ông ta, vậy nên con gái ông - người đã phụ thuộc vào ông từ nhỏ trở nên bơ vơ, nói ác ý rằng sẽ trả thù nhà trường. Cảnh sát lần theo thông tin này và tìm ra con gái của người công nhân tên là Vũ Lam, nhưng Vũ Lam đã biến mất kể từ sau cái chết của cha. Khi cảnh sát tìm đến ngôi mộ của người công nhân bị tai nạn chết, thấy một người phụ nữ đang quỳ ở đó, vừa khóc vừa nói: "Ba, cuối cùng con cũng báo thù được cho ba. Con đã đuổi mọi người ra khỏi trường." Hóa ra sau khi cha của Vũ Lam qua đời, cô ta đã tìm kiếm một đạo sĩ và theo học bùa chú. Vũ Lam chưa bao giờ quên cái chết thương tâm của cha mình. Cô ta trả lời rằng đã đóng giả nhân viên dọn vệ sinh của trường để tìm cơ hội báo thù. Hôm đó, cô ta vô tình có được số điện thoại của Lâm Châu nên đã nhờ một đứa trẻ gọi cho Lâm Châu, nói rằng đã nhặt được một chiếc ví ở ngọn đồi sau trường, trong ví có rất nhiều tiền và có một số điện thoại, vậy nên đứa trẻ gọi theo số điện thoại để trả lại ví, hy vọng chủ nhân chiếc ví có thể đến ngọn núi sau trường lấy ví ngay lập tức. Đứa trẻ cũng chính là đáp án trả lời cho câu hỏi tại sao cảnh sát không nhìn thấy ai trong buồng điện thoại qua camera đêm mờ ảo, vì đứa trẻ khá thấp. Vũ Lam còn nói chính sự tham lam của Lâm Châu đã khiến cô ta sập bẫy. Ngay khi Lâm Châu đến ngọn núi phía sau, cô đã bị Vũ Lam đánh ngất, sau đó Vũ Lam chặt đầu Lâm Châu và đặt lên bàn thờ. Vũ Lam niệm chú giam cầm linh hồn của Lâm Châu trong chính cái đầu của cô, nhập đầu cô vào thân thể một con búp bê không đầu. Những linh hồn bị giam cầm trong những con búp bê đầu người không có ý thức của chính mình, chúng chẳng khác gì vũ khí của kẻ sát nhân của bùa chú. Hết!