Biết Hổ Thẹn Sống không hổ thẹn với lòng Sống là mình biết thường nhìn vào trong Biết nhìn nhận lỗi quán tường Biết sân, hại tánh hại thân tâm mình Lấy luật nhân quả quán thông Lấy luật nhân quả để răng đời mình Lấy tâm của Phật mà trau tâm mình Đã không hổ thẹn với lòng Cũng không phụ bạc tấm lòng từ bi Thì ta sống có ngại chi Hiên ngang thanh thản, đường đi lối về Đừng nên quỷ mị điêu ngoa Đừng nên mượn đạo tạo ra cái đời Bởi dân đã khổ tơi bời Cần nên thông cảm dụng lời nhủ khuyên Đừng nên vay mượn Phật danh Gạt lường bá tánh, gieo sầu ai bi Việc làm cặn kẽ nghĩ suy. Kẻo mà trả quả ngày sau ngàn lần Thà tin nhân quả tự an Còn hơn miệng nói, Tu còn Sân Tham Sống đừng hổ thẹn với lòng Nhơ danh xấu hổ hai bên họ hàng Soi Tâm tự giác, kiêm nhiệm giác tha Từ bi hỷ xả nối vòng từ quang Dù đời lắm cảnh gian nan Nghèo thì cho sạch chơn tâm sáng ngời