Video: Khúc: 知否 知否 Biết chăng, Biết chăng. Tác từ: 李清照, 张靖怡 Lý Thanh Chiếu & Trương Tịnh Di. Tác khúc: 刘炫豆 Lưu Huyền Đậu. Nguyên xướng: 郁可唯 & 胡夏 Úc Khả Duy & Hồ Hạ. Phiên xướng: 黄诗扶 & 妖扬 Hoàng Thi Phù & Yêu Dương. Hỗn âm: 幺唠 Yêu Lao Chú thích: Lời ca sử dụng trong bài (Như mộng lệnh · Tạc dạ vũ sơ phong sậu) là một tác phẩm của nữ nhà văn Lý Thanh Chiếu - nữ tác gia chuyên sáng tác từ nổi tiếng thời nhà Tống, với lối dùng từ hoa mỹ, bà đứng đầu trường phái Uyển Ước Từ, được xưng tụng là Thiên cổ đệ nhất tài nữ. "Tạc dạ vũ sơ phong sậu, nùng thụy bất tiêu tàn tửu. Thí vấn quyển liêm nhân, khước đạo hải đường y cựu. Tri phủ? Tri phủ? Ứng thị lục phì hồng sấu" + Vũ sơ phong sậu: Hạt mưa thưa thớt, gió đêm mãnh liệt. + Nùng thụy bất tiêu tàn tửu: Mặc dù ngủ một đêm, vẫn còn dư men say chưa tan. + Quyển liêm nhân: Có học giả cho là chỉ thị nữ. + Lục phì hồng sấu: Lá xanh sum xuê, hoa đỏ tàn lụi - - Sau khi say một giấc tỉnh dậy chuyện quan tâm đầu tiên vẫn là tình hình hoa hải đường trong vườn. Tự biết rằng hoa chẳng thể nào chịu nổi một đêm gió mưa thương tổn, ngoài cửa sổ nhất định là hoa tàn nghiêng ngả rơi đầy đất, nhưng lại không đành lòng tận mắt thấy nhưng đến tột cùng vẫn cứ muốn biết. Vì vậy hướng thị nữ đang cuốn rèm mà hỏi kết quả. Mà thị nữ lại đáp rằng "Hoa hải đường vẫn như trước " Biết chăng, Biết chăng "vừa là để hỏi vặn lại thị nữ cũng là tự nói với chính mình: Trong vườn hẳn phải là lá xanh tốt còn hoa đã úa tàn mới đúng " Lục phì hồng sấu ": Lục (Xanh) chỉ lá, hồng (đỏ) chỉ hoa là 2 loại màu sắc so sánh." Phì "ý chỉ lá cây sau cơn mưa bởi vì độ ẩm đẩy đủ mà trở lên xanh tốt." Sấu "chỉ đóa hoa không chịu nổi cơn mưa mà úa tàn, là 2 loại trạng thái so sánh." Hồng Sấu "chỉ mùa xuân đang dần qua mà" Lục Phì"tượng trưng lá xanh chỉ mùa hè sắp tới; Câu chữ uyển chuyển biểu đạt tâm tình thương xót hoa của tác giả, thể hiện tâm tình của tác giả đối với tự nhiên, sự nhiệt tâm với mùa xuân, để lộ tâm trạng buồn đau, thương cảm đối với thân phận hồng nhan, năm tháng trôi tựa đóa hoa tàn. * * * Lời: 一朝花开傍柳 Yī zhāo huā kāi bàng liǔ 寻香误觅亭侯 Xún xiāng wù mì tíng hóu 纵饮朝霞半日晖 Zòng yǐn zhāo xía bàn rì huī 风雨著不透 Fēng yǔ zhe bù tòu 一任宫长骁瘦 Yī rèn gōng zhǎng xiāo shòu 台高冰泪难流 Tái gāo bīng lèi nán líu 锦书送罢蓦回首 Jǐn shū sòng bà mò húi shǒu 无余岁可偷 Wú yú sùi kě tōu 昨夜雨疏风骤 Zuó yè yǔ shū fēng zhòu 浓睡不消残酒 Nóng shùi bù xiāo cán jiǔ 试问卷帘人却道海棠依旧 Shì wèn jùan lían rén què dào hǎi táng yī jìu 知否 知否 Zhī fǒu zhī fǒu 应是绿肥红瘦 Yīng shì lǜ féi hóng shòu 昨夜雨疏风骤 Zuó yè yǔ shū fēng zhòu 浓睡不消残酒 Nóng shùi bù xiāo cán jiǔ 试问卷帘人却道海棠依旧 Shì wèn jùan lían rén què dào hǎi táng yī jìu 知否 知否 Zhī fǒu zhī fǒu 应是绿肥红瘦 Yīng shì lǜ féi hóng shòu 一朝花开傍柳 Yī zhāo huā kāi bàng liǔ 寻香误觅亭侯 Xún xiāng wù mì tíng hóu 纵饮朝霞半日晖 Zòng yǐn zhāo xía bàn rì huī 风雨著不透 Fēng yǔ zhe bù tòu 一任宫长骁瘦 Yī rèn gōng zhǎng xiāo shòu 台高冰泪难流 Tái gāo bīng lèi nán líu 锦书送罢蓦回首 Jǐn shū sòng bà mò húi shǒu 无余岁可偷 Wú yú sùi kě tōu 昨夜雨疏风骤 Zuó yè yǔ shū fēng zhòu 浓睡不消残酒 Nóng shùi bù xiāo cán jiǔ 试问卷帘人却道海棠依旧 Shì wèn jùan lían rén què dào hǎi táng yī jìu 知否 知否 Zhī fǒu zhī fǒu 应是绿肥红瘦 Yīng shì lǜ féi hóng shòu 昨夜雨疏风骤 Zuó yè yǔ shū fēng zhòu 浓睡不消残酒 Nóng shùi bù xiāo cán jiǔ 试问卷帘人却道海棠依旧 Shì wèn jùan lían rén què dào hǎi táng yī jìu 知否 知否 Zhī fǒu zhī fǒu 应是绿肥红瘦 Yīng shì lǜ féi hóng shòu 昨夜雨疏风骤 Zuó yè yǔ shū fēng zhòu 浓睡不消残酒 Nóng shùi bù xiāo cán jiǔ 试问卷帘人却道海棠依旧 Shì wèn jùan lían rén què dào hǎi táng yī jìu 知否 知否 Zhī fǒu zhī fǒu 应是绿肥红瘦 Yīng shì lǜ féi hóng shòu 昨夜雨疏风骤 Zuó yè yǔ shū fēng zhòu 浓睡不消残酒 Nóng shùi bù xiāo cán jiǔ 试问卷帘人却道海棠依旧 Shì wèn jùan lían rén què dào hǎi táng yī jìu 知否 知否 Zhī fǒu zhī fǒu 应是绿肥红瘦 Yīng shì lǜ féi hóng shòu 知否 知否 Zhī fǒu zhī fǒu 应是绿肥红瘦 Yīng shì lǜ féi hóng shòu