Hôm nay mình giới thiệu với các bạn truyện Bất Hủ Kiếm Thần của tác giả Tuyết Mãn Cung Đao cho các bạn yêu thích truyện kiếm hiệp, để thêm phần hấp dẫn mình xin giới thiệu các nội dung như sau: Vạn năm trước, Thái Cổ thời đại bị dìm trong tăm tối qua thống trị của Nguyên thủy thiên ma loạn thế, chúng điên cuồng tàn sát chúng dân, sinh linh đồ thán, máu chảy đầy trời thảm không thể siết. Giữa hoàn cảnh chết chóc đó, trăm dòng tộc không thể không đứng lên để chống lại thiên ma, trải qua thiên tân vạn khổ, hàng vạn người chết đi mới đổi lại lấy những năm thái bình. Dân chúng xem như tạm được nghỉ ngơi, thế nhưng bản thân họ đều biết rằng, thời đại thái bình này không thể tồn tại được lâu. * * * Bất hủ kiếm thần là một truyện tiên hiệp kiếm hiệp cực kỳ đặc sắc của Tuyết Mãn Cung Đao, từ khi bắt đầu dịch đã thu hút đông đảo độc giả yêu thích truyện và bình chọn là một trong những bộ truyện có nội dung hấp dẫn gây cấn nhất. Quả vậy, ngay từ mới bắt đầu, Tuyết Mãn Cung Đao đã xây dựng nên một bầu không khí nặng nề trầm uất, kể cả khi an ổn cũng lơ đãng hiện ra tiếng thở dài nặng nề, dường như sóng ngầm vẫn luôn không ngừng khởi động, chực chờ tuôn trào cuốn mọi người vào chết chóc. Đã từng có một thời, Thái Cổ thời đại chìm trong bể máu, thái bình được đổi lấy chính là sự hy sinh của biết bao người, trong đó có những người chính là trụ cột tinh thần, những nhân tài kiệt suất nhất thế hệ đều phải táng mạng trong cuộc chiến này. Dẫu rằng sau cuộc chiến trăm họ là người chiến thắng, thế nhưng bọn họ chỉ là tạm thời giam giữ được thiên ma, mà những người kiệt suất nhất đã phải táng thân, không còn ai có thể chống dữ. Nếu một ngày Thiên ma trở lại, trăm họ đã đại thương trong trận huyết chiến nhất định không cách nào cản nổi, một lần nữa bị chìm trong biển máu. Câu chuyện này là một hành trình tu chân rất đặc sắc, bố cục với những tình tiết khá tăm tối, nhưng nhờ có sự nỗ lực không ngừng của con người, cùng với sự ưu ái của đất trời mà bọn họ có quyền trường tồn. Qua những cuộc chiến khốc liệt đó, có những người bước lên đỉnh cao, nhưng bọn họ đã phải không ngừng trả giá và chống đỡ mới có thể giữ vững tâm mình. Thời đại Thái Cổ, Thiên Ma tàn sát chúng sinh. Chứng kiến cảnh sinh linh đồ thán, cường giả trăm tộc đã hợp với nhau dựng lên một phương thế giới, chống chọi với Thiên Ma. Trận chiến Thần Ma đại phát, số Thần tham chiến ngã xuống quá nửa nhưng đổi lại là cuộc sống bình yên của trăm họ, năm tháng an bình. Nghỉ dưỡng sức suốt vạn năm, trăm họ cùng đón nhận thời đại thịnh thế. Một tên tiểu tử thân thể bất phàm ngang trời xuất thế, gã sử dụng sức một người xông vào Ma Vực, chiến ngoại tộc, lòng sở hữu chính nghĩa, phá vỡ thần thoại, vươn lên là một truyền kỳ bất hủ. Nhưng khi ông đang đứng sừng sững ở trên đỉnh phong tiên đồ, bước trên hỏi hắn trời thì lại biết được càng phổ biến hơn về những đều mới lạ của Thái Cổ và bí mật kinh người. Một ít chân tướng dần dần trồi lên mặt nước, khiến cả người gã phát lạnh.. Tiên và Ma vốn chỉ gần nửa bước, chẳng qua chỉ là một ý niệm.. * * * Mặt trời chói chang ở trên không, trên mặt đá mang một mảnh rêu xanh to có mười mấy đứa trẻ non nớt đang ngồi xếp bằng, tay bấm pháp quyết, nhắm mắt thổ tức, không ít đứa trẻ vì nóng tới mức không chịu nổi cho bắt buộc len lén tiêu dùng ống tay áo để lau mồ hôi. Thạch bình mười cấp mang hai tên Đạo sĩ đang đứng, một mập một gầy, tuổi không lớn lắm, lưng đeo bảo kiếm, đều là Đạo sĩ chấp giáo của Dịch Kiếm Tông, khi này khuôn mặt hai người nghiêm túc, mắt không chớp nhìn chằm chằm về những đứa trẻ ở phía dưới. - Tất cả đều bắt buộc chú tâm, không được lười biếng. Cách Ngưng Khí là pháp quyết tu đạo nhập môn đơn thuần nhất. Ví như như trong vòng một tháng mà các ngươi có thể ngưng ra một tia linh khí, như vậy cũng không uổng tâm tư trông ngóng thành tiên của mẹ các ngươi. Hôm nay là kỳ hạn chót, trường hợp như vẫn không thể ngưng ra linh khí, như vậy cũng sở hữu nghĩa các ngươi vô duyên với tu đạo. Đột nhiên, một đứa trẻ hoa chân múa tay vô cùng vui vẻ, hưng phấn nói: - Ta đã ngưng ra linh khí, ta đã ngưng ra rồi, ha ha ha. Đạo sĩ mập cũng cười cợt gật đầu, đạo sĩ gầy hừ lạnh một tiếng, nói: - Người tu đạo cần tâm tĩnh như nước, không thể vui buồn vì bất kỳ chuyện gì, ngồi xuống nối tiếp trải nghiệm, vận chuyển linh khí một vòng. Trong mười mấy đứa trẻ mang một tiểu hài tử chừng mười tuổi, có chút ngốc, nhắm mắt thổ tức một khi lâu, đột nhiên cả người chấn động, hai mắt mở ra, ánh mắt tản mạn, lộ ra vẻ u ám. Sau đó dường như nó không cam lòng, cái miệng nhỏ nhắn mím lại, lần nữa nhắm mắt điều tức, một lát sau, đứa trẻ này lại lần nữa mở hai mắt ra, vẻ âm u trong mắt quá nặng, giống như si gàn vậy. - Cũng không biết đứa trẻ này Lâm sư thúc sắm từ đâu đến, chăm chỉ thì siêu chăm chỉ, sở hữu điều.. Quả thực ngốc ngốc phổ biến hơn, thời gian một tháng, chỉ mình gã là chưa ngưng ra linh khí, ài. Đạo sĩ mập thở dài một tiếng. Trong mắt Đạo sĩ lóe lên vẻ khinh bỉ, lắc đầu lạnh lùng nói: - Đường tu đạo chia làm cho Ngưng Khí, Trúc Cơ, Kim Đan, Nguyên Anh. Ngưng Khí chính là một hòn đá lớn đầu tiên trên con đường tu đạo, giả dụ như trong một tháng mà không ngưng ra được một tia linh khí, tư chất bậc này thấp nhất phải yên tâm làm một phàm nhân thì hơn. Năm đó khi Dịch Kiếm Tông ta còn hưng thịnh, lúc thu đồ đệ đều là trong một ngày Ngưng Khí thì mới sở hữu thể gia nhập tông môn, hôm nay điều kiện đã trở nên phóng khoáng hơn, mà người này vẫn không thể Ngưng Khí ra được. Như vậy cũng chỉ trách ông vô duyên với Dịch Kiếm Tông ta mà thôi. Mặt trời chiều dần dần ngả về phía Tây, hoàng hôn đã đến kề. Mời các bạn đón trải nghiệm review truyện Bất Hủ Kiếm Thần của tác giả Tuyết Mãn Cung Đao. Chúc các bạn có buổi đọc truyện thật thú vị, cảm ơn các bạn đã quan tâm và theo dõi! Chúc các bạn đọc truyện vui vẽ nhé! Truyện hay khác xem tại đây: Thiết Hồn Ảnh - Thời Vị Hán