SÁCH TRONG TÔI Tâm hồn tôi tồn tại tĩnh mịch vô hạn Tôi cô đơn, tôi cảm thấy lòng chán nản Bỗng sách xuất hiện như vệt sáng tinh thần Và tôi lỡ trót yêu vệt sáng mất rồi Sách là đôi mắt, là trái tim trong tôi Trong sách, tôi hòa vào dòng chảy thời gian Chìm trong bể sâu thẳm, nghe sông hát vang Ngắm nhìn hàng vạn vùng đất, vùng trời mới Sách.. ánh trăng tỏa sáng làm tôi say mê Ánh trăng lộ ra những con đường chưa đi Những kiến thức được lưu giữ bao thế hệ Những ý niệm còn vương trên từng dòng chữ Tôi đọc sách còn bạn thì chưa từng thử Tôi và bạn đều là con người như nhau Nhưng ta lại cách nhau bởi một ngọn núi Một bầu trời, đại dương và một hành trình Chúng ta hãy cất bước trên con đường này Con đường dài vô tận và không có đích Nhưng ta luôn hướng về điểm cuối tri thức Sách với tôi và bạn cùng đồng hành nào. HUY MINH