Năm Đầu Cấp Thể thơ tự do. Tháng năm đó làm ta xao xuyến. Chút hồn nhiên khi ta bước vào đời. Cái chạm mắt đầu tiên khi ấy. Nhiều năm sau ta mãi chẳng quên? Giá ngày đó ta lặng lòng mình lại. Để nhận ra nàng quan trọng nhường nào. Giá ngày đó ta không kiêu ngạo. Quan tâm nàng hơn một chút thôi. Ta đã sống vô tư như gió. Không Tương tư không đặt nặng điều gì. Ta chỉ ở bên nàng trong khoảnh khắc. Rồi biệt tăm hệt cách gió bay đi. Nàng như đóa hoa Quỳnh diễm lệ. Ta như mây vô định, vô hình. Ta muốn nắm tay nàng khi ấy. Rồi nhận ra ta không thể chạm vào. Ta khi ấy như là chàng ngốc. Lớn hay chưa ta chẳng rạch ròi. Nàng cô gái tinh thần thông tuệ. Nàng biết mình làm gì, chờ chi. Cuộc đời ta là muôn ngàn hỗn độn. Tâm hồn ta lúc cạn lúc đầy. Ôi cái tuổi thanh xuân như mộng. Đã làm ta ngơ ngẩn, ngẩn ngơ. Nàng khi ấy tâm hồn vững chãi. Trưởng thành hơn ta rất nhiều lần. Nàng giơ tay nhưng ta không nắm. Chỉ trách ta một chốc dại khờ. Rồi Thời gian xóa mờ mọi thứ. Nàng nhận ra ta chẳng đáng để chờ. Cuộc đời lấy của nàng nhiều thứ. Ta vô tâm vô phế chẳng nhận ra. Quá khứ kia là ta có lỗi. Vết thương kia mong sẽ mau lành. Ta không xứng với điều gì cả. Mong bình yên sẽ đến bên nàng. Ta vẫn sẽ nhớ về năm đó. Vì thời gian khi ấy có nàng. Nếu trời cho ta thêm cơ hội. Ta cùng nàng sẽ đi lại từ đầu? Các bạn muốn góp ý hay đặt câu hỏi thì mời vào bài góp ý từ link này nhé: [Thảo Luận - Góp Ý] Các Tác Phẩm Của Hắc Bạch Giả - Việt Nam Overnight