[Bài Thơ] Bài Thơ Mẹ Ơi Của Học Sinh Trong Nền Giáo Dục Thời Xưa - Sưu Tầm

Thảo luận trong 'Thơ Ca' bắt đầu bởi Tâm Trạng Mưa, 24 Tháng chín 2019.

  1. Tâm Trạng Mưa Tôi thích ngày mưa vì nó xóa đc dấu vết nỗi buồn

    Bài viết:
    103
    MẸ ƠI! ❤️❤️

    Nếu một ngày người quỳ gối là con

    Mẹ có giận hay trách hờn cô giáo?

    Vì dạy học mà nặng tay chỉ bảo

    Để cho con rèn giũa đạo làm người

    Con biết rằng cô mắng nạt con thôi

    Mẹ sẽ nói với cô lời ác ý

    Nhưng mẹ ơi có bao giờ mẹ nghĩ

    Cô phạt con là có lý hay không?

    Trong lòng mẹ sao phải nổi bão giông?

    Khi đứa con từng bế bồng chăm sóc

    Đi đến trường không nghe lời, nhác học

    Phải quỳ gối ở trong góc một mình

    Mẹ phải hiểu con đang tuổi học sinh

    Con chẳng sợ những phê bình kiểm điểm

    Mà chỉ sợ hình phạt cô chủ nhiệm

    Phạt để con rút kinh nghiệm lần sau

    Con quỳ gối mẹ đừng sợ con đau

    Nếu không muốn con mai sau sa đọa

    Không chịu học sống lọc lừa dối trá

    Bởi là do cha mẹ quá nuông chiều

    Nếu muốn con lớn lên sống biết điều

    Hãy để cô phạt thật nhiều mẹ nhé!

    Dạy con cái phải từ khi còn trẻ

    Không bạo hành mẹ cứ để vậy đi

    Sinh con ra mẹ chẳng dạy được chi

    Không dám đánh cũng là vì thương xót

    Muốn cho cây có hoa thơm trái ngọt

    Thì người ta phải nắn nót khi trồng.

    [​IMG]
     
Từ Khóa:
Trả lời qua Facebook
Đang tải...