Ôi anh yêu! Nếu ngày mai, vầng trăng kia sáng chói Khói ngập trời, dòng lệ bỗng dâng lên Trên con đường hai ta cùng chung bước Trước hẹn thề sau lời nói thuỷ chung. Ôi anh yêu! Tình yêu có phải chăng là sức mạnh? Sự ngang ngạnh ương bướng tự mất đi, Phải khi yêu? Tâm trí luôn hỏi nhiều! Điều xoay vòng chỉ ở chữ ghen tuông. Ôi anh yêu! Thuỷ triều kia lên xuống? Cứ lặp lại Tạo thành vòng, luân hồi kiếp nhân gian! Cứ phản phất trong em muôn ngàn dấu, Hỏi trái ngang hay hung tàn chiếm giữ. Ôi tình yêu! Ôi anh yêu! Sao yêu nhiều đến thế? Cứ hẹn thề như lời nói mà thôi Hay lặng thầm như ánh mắt đôi môi Cứ nguyện vào dâng trào trong phút chốc? Ôi tình yêu! - Như bình minh một ngày nắng hạ, - Như hoàng hôn những lúc chiều tàn, - Như mưa xuân đêm giao thừa muộn, - Như hoang tàn sau cơn cháy vụt qua, Hay món quà từ bàn tay xa lạ Ôi mong quá! Tình yêu đến với ta Ngày không xa được nắm tay người lạ Cứ mơ mộng một tình yêu mặn nồng. Ôi người yêu! Ôi tình yêu! Chưa một lần trải qua Ba mươi năm chưa nắm lấy cuộc tình Chỉ một mình mơ mộng mối nên duyên Chuyện đôi mình lặng thinh trong bóng tối Tôi vần chờ mong mõi tình ghé chơi! Kết. Tác giả: Phtuyen.