Bài Ca Vỡ Đất Tác Giả: Hoàng Trung Thông Chúng ta đoàn áo vải Sống cuộc đời rừng núi bấy nay. Ðồng xanh ta thiếu đất cày. Nghe rừng lắm đất lên đây với rừng Tháng ngày ta góp sức chung. Vun từng luống đất cuốc từng gốc cây. Ðường xa ta tới đây Trên đồi cây khát nắng. Giữa hai dòng suối vắng Ðoàn ta vui cấy cày. Bàn tay lao động Ta gieo sự sống Trên từng đất khô. Bàn tay cần cù. Mặc dù nắng cháy Khoai trồng thắm rẫy Lúa cấy xanh rừng. Hết khoai ta lại gieo vừng. Không cho đất nghỉ, không ngừng tay ta. Suối chảy quanh ta Tiếng suối ngân nga Hòa theo gió núi Ta đào mương mở suối Tuổi ta là những tuổi đấu tranh Cho dù bạc áo nông binh Vẫn còn vỡ đất cấy xanh núi đèo. Chim reo trong lá. Hòn đá cheo leo. Chúng ta một lớp người nghèo. Giữa chiều nắng gió. Ðào cây cuốc cỏ Tỉa đỗ trồng khoai. Ngày còn dài Còn dai sức trẻ. Cuốc càng khỏe. Càng dễ cày sâu. Hát lên! Ta cuộc cho mau Nhanh tay ta cuốc ta đào đất lên. Bàn tay ta làm nên tất cả Có sức người sỏi đá cũng thành cơm. Ta vui mùa lúa thơm. Ta mừng ngày quả chín. Gửi ra người tiền tuyến Diệt quân thù, gối đất nằm sương. Máu ai nhuộm thắm sao vàng. Mồ hôi ta đổ xuống hàng rau tươi Rừng xanh xanh cả máu người. Còn màu lúa tốt còn tươi áo chàm. 1948 Trích đoạn bài thơ này được sử dụng trong sách giáo khoa tập đọc trong nhiều năm.