[Lyrics] Bạch Nguyệt Quang Và Nốt Chu Sa Lời Việt - Tiểu Muội Màn Thầu

Thảo luận trong 'Việt Nam' bắt đầu bởi thohongmeomeo, 27 Tháng một 2021.

  1. thohongmeomeo

    Bài viết:
    2,748
    Bạch nguyệt quang (ánh trăng sáng) và chu sa chí (nốt ruồi son) là hình ảnh so sánh thường được nhắc tới, nội dung đại khái là: Trong cuộc đời một người đàn ông thường có hai loại hoa: Một đóa hoa hồng trắng cùng một đóa hoa hồng đỏ. Nếu anh ta chọn hoa hồng trắng, nhiều năm sau hoa hồng trắng biến thành hạt cơm dính bên mép, hoa hồng đỏ trở thành nốt ruồi son (chu sa chí) trên ngực. Còn nếu anh ta chọn hoa hồng đỏ, sau này hoa hồng trắng liền thành ánh trăng sáng (bạch nguyệt quang) đầu giường, còn hoa hồng đỏ chính là vết máu muỗi. Xuất phát từ tiểu thuyết《Hoa hồng đỏ và hoa hồng trắng》của Trương Ái Linh.

    Cover lời Việt

    Tiểu Muội Màn Thầu




    Uyển Lộ



    Đài Pinky



    Karaoke lời Việt





    Remix tiếng Trung



    Bản Trung - Đại Tử



    Bản Trung - Bàn Hổ



    Cover Tiktok - Ngô Đại Lâm



    Cảm âm sáo trúc



    Lời bài hát

    Tiểu Muội Màn Thầu


    Sóng cuộn trào biến tan, chẳng còn mộng mơ bay vút trong cơn chiêm bao

    Khi bạch nguyệt quang chiếu sáng, mới hay rằng cô tốt biết bao

    Anh liệu hay chăng Chu sa để lâu sẽ khó lau sao?

    Anh nhìn về nơi phương xa ánh trăng lặng im soi bóng anh

    Khi nàng cười tựa ánh trăng, tựa như thanh xuân

    Uyển Lộ

    Lời Việt: Catarina Ribesca OST


    Những bản ca dao ngày nào

    Cứ quanh quẩn ngón tay

    Không chiếm được vẻ đẹp

    Liền khiến trái tim cồn cào

    Máu con muỗi lau chẳng sạch

    Hạt cơm rơi chẳng biết ở đâu

    Mãi chẳng chạm tới qua từng ngày

    Làm người ta khó chịu nhường nào

    Lúc đó trái tim rộn ràng

    Từng không thể biết phải trốn đâu

    Như lửa đốt cháy đi mọi sự

    Thành trở ngăn cách ta mọi bề

    Cứ thế tháng năm vội vàng

    Ngọn lửa trở thành trăng phía xa

    Sẽ chẳng còn sóng xô thì thào

    Chẳng còn đong đưa giấc mơ ngày nào

    Bạch nguyệt quang đang chiếu sáng

    Mới nhớ lại cô tốt cỡ nào

    Chu sa ngày lâu khó xóa

    Mà anh chẳng biết hay sao

    Trăng rọi vào khung cửa sổ

    Thế nên giờ anh nhớ đến cô

    Trăng là nụ cười của cô

    Là cả thanh xuân

    Đài Pinky

    Vẫn nhớ câu ca dao, quẩn quanh những ngón tay

    Nhưng với tay chẳng chạm được, tim cứ luôn ồn ào

    Chén cơm trắng không thể bỏ, chẳng lau khô đi vết muỗi kia

    Cứ chập chờn mãi theo bên ta dài ngày tháng khiến ta buồn hờn

    Lúc ấy khiến tim rộn ràng, ngại ngùng chẳng thể lẫn trốn đâu

    Như ánh lửa múa ca ngập trời, lửa vờn len lói quanh thành cầu

    Thấm thoát phút giây chạy vội, lửa hóa thành trăng nơi chốn cao

    Sẽ chẳng còn sóng dâng cuộn trào, cũng tan nhanh giấc mơ ru êm nao

    Bạch nguyệt quang soi chiếu xuống mới nhớ rằng người tốt cỡ nào

    Nguyên vẹn chu sa khó xóa, phải chăng mới thấy tâm tư?

    Trăng rọi ngoài song cửa sổ, ngóng trông 1 mình phía chốn xa

    Bạch nguyệt quang là gió xuân, là cả nụ cười..

    Lời bài hát - Vietsub

    Cóngqían de gēyáo

    Câu ca dao ngày trước

    dōu zài zhǐ jiān rào

    Vờn quanh đầu ngón tay

    dé bù dào dì měihǎo

    Đẹp mà không chiếm được

    zǒng zài xīnjiān náo

    Khiến trái tim cồn cào

    bái fànlì wú chù pāo

    Hạt cơm trắng không biết vứt đâu

    wén zǐ xiě yě mò bu dìao

    Meu com muỗi cũng lau không sạch

    chù bùkě jí gānggāng hǎo

    Với mãi không tới cũng vừa ha

    rìjiǔtiāncháng ràng rén nǎo

    Lâu ngày dài tháng khiến người ta hậm hực

    nà shí gǔntàng de xīntìao

    Nhịp tim xốn xang khi đó

    yě céng wú chù dùn táo

    Đã từng không biết trốn đâu

    xìang yī túan lièhuǒ ránshāo

    Tựa như có ngọn lửa đang hừng hực thiêu đốt

    shāo jǐn kùa bùguò de qíao

    Đốt trụi cây cầu ngăn cách

    shíguāng cōngcōng de pǎo

    Thời gian vắt chân chạy vội

    huǒyàn hùa zuò yuè yáoyáo

    Ngọn lửa hóa thành ánh trăng xa xa

    zài wú jīdàng de bōtāo

    Sẽ không còn khuấy động con sóng nữa

    yě cóng bùzài mèng lǐ piāoyáo

    Cũng sẽ không còn đong đưa trong giấc mộng

    bái yuèguāng zài zhàoyào

    Khi bạch nguyệt Quang sáng soi

    nǐ cái xiǎngqǐ tā de hǎo

    Anh mới nhớ lại cô tốt cỡ nào

    zhūshā zhì jiǔ nán xiāo

    Nốt chu sa lâu ngày khó xóa

    nǐ shìfǒu néng zhīdào

    Anh có biết hay không

    chuāng qían de míngyuè zhào

    Anh trăng rọi vào khung cửa

    nǐ dúzì yīrén yuǎn tìao

    Anh một thân một mình trông về phương xa

    bái yuèguāng shì níanshào

    Bạch nguyệt Quang là thanh xuân

    shì tā de xìao

    Là nụ cười của cô

    nà shí gǔntàng de xīntìao

    Khi ấy con tim xốn xang

    yě céng wú chù dùn táo

    Đã từng không biết trốn đâu

    xìang yī túan lièhuǒ ránshāo

    Tựa như có ngọn lửa đang hừng hực thiêu đốt

    shāo jǐn kùa bùguò de qíao

    Đốt trụi cây cầu ngăn cách

    shíguāng cōngcōng de pǎo

    Thời gian vắt chân chạy vội

    huǒyàn hùa zuò yuè yáoyáo

    Ngọn lửa hóa thành ánh trăng xa xa

    zài wú jīdàng de bōtāo

    Sẽ không còn khuấy động con sóng nữa

    yě cóng bùzài mèng lǐ piāoyáo

    Cũng sẽ không còn đong đưa trong giấc mộng

    * * *

    bái yuèguāng zài zhàoyào

    Khi bạch nguyệt Quang sáng soi

    nǐ cái xiǎngqǐ tā de hǎo

    Anh mới nhớ lại cô tốt cỡ nào

    zhūshā zhì jiǔ nán xiāo

    Nốt chu sa lâu ngày khó xóa

    nǐ shìfǒu néng zhīdào

    Anh có biết hay không

    chuāng qían de míngyuè zhào

    Anh trăng rọi vào khung cửa

    nǐ dúzì yīrén yuǎn tìao

    Anh một thân một mình trông về phương xa

    bái yuèguāng shì níanshào

    Bạch nguyệt Quang là thanh xuân

    shì tā de xìao

    Là nụ cười của cô

    * * *

    bái yuèguāng zài zhàoyào

    Khi bạch nguyệt Quang sáng soi

    nǐ cái xiǎngqǐ tā de hǎo

    Anh mới nhớ lại cô tốt cỡ nào

    zhūshā zhì jiǔ nán xiāo

    Nốt chu sa lâu ngày khó xóa

    nǐ shìfǒu néng zhīdào

    Anh có biết hay không

    chuāng qían de míngyuè zhào

    Anh trăng rọi vào khung cửa

    nǐ dúzì yīrén yuǎn tìao

    Anh một thân một mình trông về phương xa

    bái yuèguāng shì níanshào

    Bạch nguyệt Quang là thanh xuân

    shì tā de xìao

    Là nụ cười của cô

    Tóm tắt trích từ tiểu thuyết Hoa hồng đỏ và hoa hồng trắng qua bài hát cùng tên Do ca sĩ Châu Thâm thể hiện


    Chuyện về Hoa hồng đỏ:


    Thứ khiến con người ta xao động luôn là thứ không có được.

    Đối với người con gái "Hoa Hồng Đỏ", cô là hình mẫu người phụ nữ ngọt ngào, đầy quyến rũ, luôn dành trọn vẹn cho tình yêu của đời mình.

    Thế nhưng anh chàng sở hữu hoa hồng đỏ này lại không biết trân quý điều đó. "Tất cả hứng thú còn sót lại chỉ còn mệt mỏi và thương đau".

    Thuở mới yêu sao còn mặn nồng, người đàn ông ban đầu cũng si mê cô nàng đấy chứ nhưng sự cả thèm chóng chán của anh ta khiến anh dần cảm thấy ngột ngạt với mối quan hệ của chính mình, khiến cho vẻ đẹp "đỏ rực" của nàng vốn tưởng là nốt ruồi son cũng biến thành "vết máu muỗi in trên tưởng".

    Tại sao? Tại sao à, vì anh đã hết tình cảm, vì trong lòng anh đang tơ tưởng đến cô gái khác.

    Thật hổ thẹn làm sao khi anh dám thốt ra cái suy nghĩ "Ôm em từ đằng sau nhưng thật ra mong chờ gương mặt của cô ấy"?

    Tất cả những gì anh ta làm thay vì vun vén tình cảm lại là "trơ mắt nhìn bông hồng đỏ rực rồi lụi tàn trước mắt" – thanh xuân của cô gái trao vào tay anh và cũng chết trong tay anh rồi.

    Con người ta ấy mà, khi nhận đủ tổn thương rồi sẽ tự khắc buông tay thôi, cô gái ấy đã không còn sự nuối tiếc gì nữa, trả mọi thứ về con số không, dứt khoát mà ra đi, đấy cũng là cái giá mà anh phải trả cho sự phụ bạc của mình.

    Anh ta đã làm tổn thương "Hoa Hồng Đỏ" rồi, vậy thì hãy để "Hoa Hồng Trắng" cho anh hiểu thế nào là đau khổ đến chết đi sống lại.

    Chuyện về Hoa hồng trắng:


    Ba đoạn tình vẫn hoàn dở dang.

    Hễ nhắc đến hoa hồng trắng hẳn nhiều người sẽ nghĩ ngay đến sự tang thương mà quên đi mất vẻ diễm lệ của nó, chính màu trắng ấy mới là điểm đặc biệt biến nó trở thành thứ "không phải ai cũng có được" – vẻ đẹp của người phụ nữ thuần khiết, đầy cao quý!

    Người đàn ông này ngưỡng mộ nét đẹp ấy như một loại tín ngưỡng đến si mê, bất chấp. Anh ta cho rằng nét đẹp ấy không thể bị phá hủy, cũng không thể thuộc về bất cứ ai.

    Nhưng trớ trêu, bản tính con người là bản tính thích chinh phục, một người như anh ta dễ gì mà bỏ qua "con mồi" ngon lành như thế? Cái si tình đến mất não này khiến anh bất chấp thủ đoạn, bất chấp mọi thứ để có được cô gái ấy, mặc cho cô luôn dùng "gai", dùng vỏ bọc của mình để tránh né, cô ấy cũng chỉ tin vào "sự phòng vệ", tin vào bản thân mình mà thôi.

    Dừng lại một chút và tự hỏi, phải chăng những việc này là "kết quả" của những chuyện cô phải trải qua trong quá khứ hay không?

    Rằng cô cũng từng yêu một người rất đậm sâu nhưng cũng chỉ nhận lại sự tổn thương, đau khổ?

    Rằng đàn ông chiếm hữu được rồi sẽ chẳng còn biết trân trọng nữa, vốn là "ánh trăng nơi đầu giường" sao nay lại thành "hạt cơm dính trên áo"?

    Đối mặt với tình yêu lần nữa ư? Không.

    Quay lại với sự cuồng si của anh trai, tình cảm mà lại dùng đến "thủ đoạn" để giành lấy thì liệu rằng tình cảm ấy có tốt đẹp, có đáng được trân trọng hay không?

    Không. Tình yêu của anh bị cô khước từ: "Khi tình yêu bỗng bị ngăn cách, bị biến thành thù hận, như thứ gì đó chẳng đáng để nhắc đến.." có khi cô còn chán ghét anh ta cũng nên!

    Nhưng anh vẫn yêu! Anh ta yêu cái sự lạnh lùng đến tàn nhẫn của cô ấy nên thấy cô vẫn đẹp, cho rằng như vậy là hợp tình hợp lý mà nhỉ, "hoa hồng trắng" mà dễ chinh phục thì còn gì là "hoa hồng trắng", cao quý mà dễ chinh phục thì thành "thấp quý", đến "quý" cũng không có còn gì? Nghĩ vậy là hay!

    Nhưng yêu mà, mấy ai lý trí khi yêu?

    Anh ta cảm thấy có bị tình cảm này dày vò đến gặp ác mộng đi nữa thì anh vẫn bằng lòng, vẫn cam chịu, anh nghĩ mình như vậy thì mới chứng tỏ cô ấy là điều gì ấy cao quý, không thể chạm tới.

    Đúng là kẻ điên gặp tình yêu! Kết cục có gì khác chứ, trái tim anh vẫn bị "khuyết" một nửa, "đám tang" của trái tim không có nổi một bó hồng đàng hoàng, lại chỉ có "một nhúm cánh hồng trắng", kẻ đáng giận mà cũng thật đáng thương..

    Thôi để kiếp sau..

    Kiếp sau.

    Lần này anh có được cô rồi, nhưng có gì đó không đúng lắm..

    Anh ta cho rằng hoa hồng trắng là thứ cao quý, không thể có được kia mà, vậy mà giờ anh ta có được chỉ với mấy thủ đoạn của mình, anh vẫn bằng lòng làm "nền" cho cô thể hiện vẻ kiêu kì cơ mà, hóa ra "vẻ đẹp không tầm thường" lại tầm thường à?

    Lại một lần nữa, "Hoa Hồng Trắng" lại nhận về tổn thương, lần này, cánh hoa trắng gửi đến "lễ tang" của trái tim là dành cho cô, thôi bỏ hết đi, cô sai rồi, sai khi mở lòng mình lần nữa;

    Anh cũng sai rồi, lần nào cũng là anh sai.

    Để kiếp sau đi..

    Một kiếp nữa

    . Anh ta có vẻ quên uống canh Mạnh Bà nhỉ?

    Sao vẫn say cô ấy đến thế?

    Say còn bất chấp hơn trước nữa.

    Câu hát đoạn trước nhưng thật ra là để đoạn này: "Chuyện xưa gạt hết, tôi cũng xem như bỏ đi" – đấy thực ra muốn nói "tình xưa đã không còn, đường sống nay đứt đoạn", người đàn ông này đến tận lúc chết vẫn không từ bỏ được chấp niệm của đời mình.

    Và trong cơn "ác mộng" đầy chân thực của anh ta, "Hoa Hồng Trắng" đến lễ tang của anh ấy, dâng anh ấy nhúm cánh hồng như sự từ biệt cuối cùng, nhưng anh vẫn cố chấp tự huyễn hoặc bản thân, cho rằng đó là cả một bó hồng, u mê không tỉnh..

    Cứ như thế, chuyện tình mới lại thành chuyện tình cũ.

    Cứ như thế, lại thêm một "kiếp sau".. (Tổng hợp)
     
    Admin thích bài này.
    Chỉnh sửa cuối: 20 Tháng tư 2021
  2. Đăng ký Binance
Trả lời qua Facebook
Đang tải...