EM BIẾT KHÔNG? - Thạch Tĩnh- Hai năm dài lắm phải không em? Bàn chân nhỏ hôm nào nay lon ton chạy nhảy Tiếng ầu ơi xa vắng Nụ cười bé bỏng nay bập bẹ ngây thơ. Hai năm rồi có dài lắm không em? Cơn đau nhức trên lưng mẹ ngày đêm trở nặng Da sạm màu, tay thô ráp Giấu vụn về trong ánh mắt đăm chiêu. Hai năm rồi trân quý phải không em? Lần đầu kể ba nghe nhiều câu chuyện phiếm Chuyện xa gần không lời giấu giếm Đôi mắt tự hào chan chứa yêu thương. Hai năm rồi tôi còn nhớ không tôi? Người thương nhau sao vội vàng nhanh bước Nấm đất buồn hiu hắt Con đường mòn thiếu vắng dấu chân xưa. Con tạo xoay vòng, đời trôi như nước Khát vọng, tương lai thêm bao năm dài phía trước Tôi cần gì em biết không? - 22/9/2021-
ÁO XANH - Thạch Tĩnh - Mưa trên áo Nắng cài hoa trên áo Niềm yêu vào thăm thẳm áo màu xanh Trong tim anh, em không có mặt Chỉ có tình trai trẻ với trời sao. Áo màu xanh Ôi tuổi trẻ mong manh không bao giờ trở lại Những bước dài áo vải với ba lô Những bài ca ngây ngô người lính Một lần và mãi mãi ân tình Cho đời chúng mình là những mùa xuân nhỏ. Tình xanh Tình đẹp của anh Những chiếc cầu vai nối dài đỏ thắm Những bàn chân băng đêm ngày thăm thẳm Những nụ cười và vầng trán đẫm mồ hôi Đời anh, đời tôi Đời các em tôi Bước chân đi bao lần tiếp nối Tôi hỏi anh có bao giờ mệt mỏi? Dưới ánh trăng già cỗi, bóng anh lăn dài trên sỏi đá rêu phong Và trong đôi mắt anh có mùa thu năm ấy Bình yên. 1/10/2021
THÔI LÀ HOA LỬA - Thạch Tĩnh- Tạm xa nhé những ngày vui ngắn ngủi Góc xoan già cũng thui thủi ngẩn ngơ Hàng rau tơ vun trồng chưa trọn vẹn Trái trên cành cũng lỡ hẹn mùa hương. Tạm xa nhé những đêm chờ sương rụng Mấy canh trường, mấy đợi, mấy chong chong Đèn đua trăng khoe mình ao nước đọng Chó xa gần tranh giọng sủa vào không. Tạm xa nhau những thăng trầm đồng đội Áo phong trần phai bạc đẫm mồ hôi Băng sống chết, vui buồn trong gang tấc Lửa thu mình tắt phụt đống tàn tro Chim bất tử cũng vươn mình từ đó. Chân cất bước, chân ngập ngừng sau trước Mắt yêu thương, mắt buồn nỗi vấn vương Trời xanh thẫm, chân trời xa thăm thẳm Sau lưng, ngàn thu đổ đắm chiều hoang. 13/10/2021
NGƯỢC GIÓ - Thạch Tĩnh- Em ơi! Khi anh khoác trên mình chiếc áo màu xanh thẫm Anh thấy tình anh như sống lại Ngoài kia ngọn lửa đang điên dại Thì đừng hỏi vì sao anh phải xông vào Khi em thấy nụ cười của những kẻ gian lao Tiếng vỗ tay và giọt sầu rơi lại Em sẽ hiểu vì sao mùa xuân hoa vội nở Và bầu trời chẳng tiếc lá thu phai. Em ơi! Khi anh cài lên mũ đôi cành tùng vàng rực Anh thấy anh cao hơn Và bầu trời này rộng lớn hơn Em đừng hỏi bao giờ anh dừng lại Khi em thấy chiếc áo ba phai màu sờn vải Mắt mẹ chờ hái rụng cánh sao Hôm Em sẽ hiểu vì sao diều bay khi ngược gió Và loài cò phải lặn lội ngày đêm. Em à! Khi vai anh không mang màu đỏ thắm Anh biết tình anh và tình người thêm đậm Em đừng hỏi vì sao anh trầm lặng Bởi chính anh cũng không hiểu lòng mình Khi em bé, lúc em ngắm bình minh Em chẳng biết hoàng hôn ngay bên cạnh Đừng hỏi anh sao bên đời hiu quạnh Khi giật mình em sẽ hiểu, Nghe em! 19/11/2021
MÙA NHỚ - Thạch Tĩnh- Có những mùa đi qua Trong cơn mưa vội vã Trên hàng cây phiến lá Lời chưa ngỏ hôm nào. Có những mùa trôi mau Chẳng nơi nao tìm được Lời thề cho non nước Một mùa xuân trong anh. Có những mùa qua nhanh Mùa nào em còn giữ Một phần cho gió ngự Một phần để thông reo Phần anh chẳng mang theo Anh trao đời giữ hộ Trùng trùng trong bão tố Tàn phai. Nếu một mai trên những tàn cây Tiếng ve tắt, tiếng cành khô cũng tắt Có phải chăng khi lòng ai trĩu nặng Gió hững hờ chết lặng những mùa quên. Nếu một mai ta chẳng thể gần bên Ngày gặp gỡ cứ ngỡ thương là thật Ngỡ xa nhau nhưng không hoàn toàn mất Đâu biết rằng, cùng trời cuối đất chẳng có lấy một đường ranh Em có nhớ hôm nao, dòng người tan nhanh Giọt mồ hôi tròng trành trên mi mắt Hoàng hôn ngày tắt, buổi sớm bình minh Ngày về trông anh, chẳng còn như trước Hòa mình vào nước, là mưa. Nếu một mai không còn tôi nữa Còn ai chờ đường cũ người xưa Lời tình tứ giọt sầu vương đọng Lướt qua đời, lặng lẽ, thong dong. K02-9/5/2022 Viết cho ngày đi