Anh Nông Dân Nghèo Và Triết Lý Không Bao Giờ Là Quá Muộn Để Bắt Đầu Sưu tầm * * * Ngày xưa có một ông vua đi săn vào lúc trời chợp tối, vì quá mải mê chạy đuổi theo con mồi nên đã không thể tìm được lối ra trước khi trời tối, có lẽ ngài đã đi quá xa và quên mất con đường để về lại. Sau một lúc lặn lội nhà vua đã tìm được một túp lều nhỏ, tiến gần đến nơi nhà vua từ tốn xin được ở nhờ một đêm. Túp lều đó là của một cậu nông dân nghèo lại có tính nhân hậu, cậu nông dân đã tận tuỵ chăm sóc nhà vua cả một đêm. Sáng ngày hôm sau nhà vua rất biết ơn vì sự kính mến của người nông dân, trước khi đi nhà vua đã nói với người nông dân: "Tôi thực sự rất biết ơn vì cậu đã chăm sóc cho tôi và chào đón tôi một cách nhiệt tình, thay cho lời cảm ơn thì tôi sẽ tặng cho cậu khu rừng đàn hương gần đó như một món quà vậy". Người nông dân háo hức nhận lời nhưng cậu lại không biết được giá trị của cây đàn hương ra sao nên đã dùng đốt thành than rồi lấy than đó đi bán. Chẳng bao lâu sau người nông dân đã sử dụng gần hết khu rừng đó chỉ để lấy than đi bán với giá bèo bọt như than ở chợ, sau một thời gian dài trôi qua quanh đi quẩn lại chỉ vỏn vẹn lại vài cây. Ngày hôm sau trời mưa rất to nên cậu đã không thể làm được than bán nên cậu nghĩ ra cách tận dụng những cành cây đàn hương để bán, mùi gỗ đàn hương rất thơm nên đã thu hút được rất nhiều khách hàng và họ sẵn sàng trả giá cao để có thể mua được nó. Người nông dân bối rối hỏi: "Tại sao mọi người lại sẵn sàng trả một cái giá cao như vậy cho loại gỗ này?". Người mua trả lời: "Cậu không biết chứ loại gỗ này rất đắt tiền, nếu cậu đang có nhiều loại cây này thì bán lại cho tôi, tôi sẽ trả giá cao cho cậu." Người nông dân bắt đầu nhận ra rằng: Chỉ vì sự nông cạn và thiếu ý thức của mình nên đã lãng phí khối tài sản rất lớn để đổi lấy vài đồng xu lẻ. Khi người nông dân đã nhận ra được điều này thì đã quá muộn rồi, cậu bắt đầu khóc lóc và ân hận, ngay lúc đó có một vị thánh nhân đi ngang qua liền đặt câu hỏi, sau một lúc ông đã hiểu ra được lý do và khuyên cậu nông dân ấy:"Thôi nào! Tất cả mọi người trên thế giới này ai cũng đã mắc phải những sai lầm mà. Mỗi giây phút đều quý giá nhưng con người ta lại lãng phí nó vào những chuyện vô ích. Không bao giờ là quá muộn để bắt đầu, muộn còn hơn không, chúng ta luôn có được những cơ hội mới và lần này chúng ta sẽ hành động một cách khôn ngoan hơn Ngày hôm sau người nông dân tiếp tục gieo thêm hạt cho cây đàn hương và nhân giống cây ra khắp cả khu rừng.