Tên: Anh! Tác giả: Hằng Hoài Nguyên Thể loại: Thơ Buổi sáng hôm nay là một ngày nắng nhẹ Pháo bông lấp lánh rơi rớt khẽ bên đường Anh làm chú rể đứng cạnh với người thương Tay nắm kề tay trong lễ đường hạnh phúc. Đối với riêng em anh là ánh mặt trời Hình bóng của người em giấu ở trong tim Vậy mà lúc này em chỉ biết lặng im Khi mà nghe tin anh sắp làm đám cưới. Nếu nói không buồn là em đang nói dối Tình yêu ích kỉ nào có lỗi đâu anh Hóa ra là thế sau tất cả chân thành Thì chuyện chúng mình cũng vẫn là không thể. Buổi sáng hôm nay là một ngày nắng nhẹ Pháo bông lấp lánh rơi rớt khẽ bên đường Anh làm chú rể đứng cạnh với người thương Tay nắm kề tay trong lễ đường hạnh phúc. Chẳng biết lúc nào mà tự nhiên em khóc Con tim mạnh mẽ bỗng phút chốc yếu lòng Người có bao giờ thử nghĩ đến em không? Dù chỉ một chút đã từng thôi cũng đủ. Nắng bỗng nhiên buồn nắng tìm mây trốn ngủ Em cũng buồn theo những chuyện cũ lâu rồi Tự hứa với mình buồn nốt một ngày thôi Đâu thể nhớ mong một người không trở lại. Em sẽ chẳng còn những mỏi mòn, khắc khoải Sẽ thôi ngây dại như thủa mới bắt đầu Nên người phải hứa hạnh phúc thật bền lâu Kể cả bây giờ cả về sau người nhé! Rồi em sẽ tìm cho mình một lối rẽ Một lối không anh để tính chuyện sau này Một người bên cạnh dẫu ngọt nhạt đắng cay Nguyện ở bên em cùng đắp xây tổ ấm. Nhưng mà ngày ấy chắc còn xa xôi lắm..