Tập thơ: An Giang quê tôi Tác giả: Lương Bảo Thanh An Giang xứ sở quê tôi Trai thời hào sản, gái thời phong lưu. Câu ca ghi nhớ ngàn thu Cù Lao Ông Hổ sông ru cá về. Ba Thê vẹn một lời thề Thoại Sơn nhớ mãi một thời khai hoang. Hai sông Sau, Trước bùn vàng Đôi dòng nước đục nuôi vàng lúa thơm. Rừng tràm ngấm ánh hoàng hôn Hâm ba Ngọc Lãnh sớm hôm viếng Bà. Bảy non hội tụ một nhà Tân Châu, An Phú, Phú Tân, Châu Thành Long Xuyên, Châu Đốc hai thành Châu Phú, Chợ Mới hợp thành An Giang.
Ngao du An Giang Tác giả: Lương Bảo Thanh Thênh thang đi giữa núi rừng Thu vào tầm mắt muôn trùng nước non Lúa vàng một dãy sắt son An Giang mình đẹp, bảy non muôn màu Rừng tràm chim cá lao xao Hoa thơm, mật ngọt mời chào khách xa Long Xuyên, Châu Đốc không xa Vang danh xứ sở cá tra/basa làm giàu Chợ Mới câu hát mời chào Tân Châu, Châu Phú, kênh đào Thoại giang Miền Tây xứ sở An Giang Núi cao, sông rộng, lũ tràn phù sa.
Về Thoại Sơn Tác giả: Lương Bảo Thanh Hôm nay di chỉ Óc Eo, Ghé qua Cây Thị, theo về Thoại Sơn. Hỏi ai, đắp đá nhanh hơn Ba nàng* chung thủy sớm hôm chờ chồng. Ngàn năm mòn mỏi chờ trong Người đi đi mãi còn mong đợi gì? Ghi chú: * Liên quan đến sự tích núi Ba Thê, một hòn núi tại huyện Thoại Sơn, tỉnh An Giang
Đồi Tức Dụp Tác giả: Lương Bảo Thanh Tức Dụp núi đá triệu đô Hang sâu, dốc đá, Mỹ vào được đâu? Ngày xưa, xương trắng đầu lâu Ngày nay, đồi núi muôn màu xanh tươi. Ba mươi chiến thắng tháng tư Đồi trần khoát áo, chuyển mình đứng lên.
Búng Bình Thiên Tác giả: Lương Bảo Thanh Đẹp sao sông nước Búng Bình Thiên Sắc trong in bóng trời bình yên Cá tôm theo lũ về làm tổ Ngư ông buông lưới cá muôn thiên.
Hoa trên vách đá Tác giả: Lương Bảo Thanh Dóc đá cheo leo, tớ vẫn leo Đất không màu mỡ, chẳng chê nghèo Nắng mưa, gió bão, không mòn chí Vươn cành hoa thắm nắng trong veo.