Tại Sao lại gắng gượng cười? Khi tôi biết trong lòng đang đau đớn, Hãy chỉ cho tôi một lối thoát. Tại sao cuộc đời tôi lại tràn ngập nỗi buồn? Xin hãy nói cho tôi biết, Học thế nào là yêu thương. Giờ đây mùa xuân đã về đến nơi đây, điều đó thật khó phai nhòa, bốn mùa rồi cũng sẽ qua đi. Bạn đã cho tôi tinh yêu để tôi tìm thấy ánh nắng, Nghĩ về tôi và tôi sẽ luôn ở đó. Tôi muốn được sống, tôi muốn được cho đi, Tôi không thể mãi ở đây được. Liệu mọi thứ sẽ khác với lúc này chứ, Tôi chỉ ước ngày mai sẽ khác hôm nay, ngày mai kia ơi xin đừng quá xa vời. Tan vỡ thì đã làm sao, khi đêm tối qua đi bình minh sẽ lại đến. Mơ một giấc mơ không bao giờ với tới. Xin hãy lắng nghe trái tim tôi. Tại sao tôi chẳng thể nào từ bỏ, cớ sao tôi vẫn cứ cố chấp dẫu biết phải chịu nhiều đau khổ. Hãy sống theo cách mà bạn muốn vì đó là cuộc đời của bạn. Bạn thật rất khác biệt. Như cơn gió ngọt ngào thổi qua trái tim tôi, Phá vỡ lồng kính đang nắm giữ bạn. Nhưng chính tôi và bạn tạo ra định mệnh cho đôi ta Thời gian thật quá đỗi tàn nhẫn Mùa đông lạnh giá cũng dần qua đi cho đến mùa xuân trở lại Cái định mệnh ngu ngốc này đang chế nhạo tôi Cố gắng che dấu nhưng dường như không thể.