Nội tâm bất hữu Nội tâm không thể giải Nhưng mãi vẫn âm thầm Chầm chầm bao cảm xúc Giấu kín không nói ra. Nhưng ta luôn kín đáo Giấu bao cảm xúc buồn San sẻ nên mang lấy Chính tôi đang ở đây.
Giữa thế gian Từ ngàn năm ta lâm vào gian khổ Kiếm chỗ nào để lấp nỗi băn khoăn Ta gãy lên những dạo khúc sầu vương Ta viết lên những văn chương nhiệt huyết. Sống ung dung tự tại giữa bao người Nhe răng cười oai vệ giữa gian truân Hiên ngang mang lấy bao lời kiêu ngạo Mạo danh trời kêu gọi thế gian tuân.
Cảm xúc của con người dần lớn lên theo thời gian, kể cả mọi thứ xung quanh đều có sức ảnh hưởng vô cùng lớn đối với cảm xúc của mỗi người. Có lúc vui cũng có lúc buồn, tâm tình của mình cứ thế mà thay đổi theo chỉ số tăng tiến. Mọi người ai cũng nghĩ mình là một con người "không cảm xúc" tương đương với mức 0°, chỉ nghĩ cái vẻ bề ngoài mà có xem trái tim mỏng manh bên trong của mình không, những lúc buồn tủi nhất là khóe mí mắt lại cay cay một nỗi lòng khó dứt, ôm trọn mình ở một góc phòng tối với sự cô đơn lạnh lẽo như trong cái giá rét của mùa đông, phút chốc suy nghĩ dần theo chiều hướng tiêu cực, quá đỗi khiến trầm lặng trong con tim đầy tổn thương với vết dao gâm xuyên thủng chẳng thuốc nào chữa lành nổi, sau vài phút bi thương ấy nếu bạn có khoảng khắc như thế đừng nghĩ quẩn mà theo tôi hãy thắp sáng căn phòng tối đó bằng sự mãnh mẽ, kiên cường của một chiến sĩ trong cuộc đời các bạn nhé!
Chào mừng bạn đến với VNO ^^ Bạn nâng cấp lên thành viên chính thức để đăng bình luận không bị kiểm duyệt, viết bài và đọc các truyện ẩn (chọn gói 1 xu): Link Trước đó, hãy vào đây để đọc nội quy diễn đàn nhé: Link Bạn có thể vào đây để tìm hiểu cách đăng bài: Link Có điều gì thắc mắc bạn cứ hỏi mình thoải mái nha^^
Bạn viết truyện ngắn từ 10 chương trở xuống thì vào box C - truyện của tôi chọn mục truyện ngắn. Còn 10 chương trở lên thì bạn đăng vào chờ duyệt nhé^^