Tuy Bỉ Ngạn mang màu sắc kiêu sa nhưng ẩn trong nó là sự đau khổ xót xa..... Em thích Bỉ Ngạn vì nó có màu sắc kiêu sa và nó mang nhiều nỗi buồn giống em vậy..
Người ta vẫn nói rằng Bỉ ngạn, thứ hoa nhuốm máu u linh, cô độc bên bờ Vong Xuyên, người ta vẫn thường nói Bỉ ngạn như đóa hoa của những linh hồn, thứ hoa không may mắn nhưng đã mấy ai thấu hiểu bỉ ngạn…
Càng chạy trốn sự cô độc thì càng gặp sự cô độc. Càng trốn tránh nỗi nhớ thì càng không trốn được nỗi……..nhớ!!
Bỉ ngạn nở bên hoàng tuyền, ngạo ngễ là thế, kiêu ngạo là thế… Nhưng có ai biết được những đóa hoa ấy đã trải qua đau thương ngần nào, cô độc ngần nào… Đời đời kiếp kiếp cô đơn, bất tử, bất diệt, còn gì hơn nỗi đau chia ly hoa và lá, còn gì hơn nỗi đau vĩnh viễn bên bờ luân hồi nhưng không nhập được luân hồi… Nỗi đau ấy liệu được ai thấu hiểu…
Ta sẽ có một ngày lòng không buồn bã. Trao môi hôn vội vàng nhưng mà không suồng sã. Ngày mà thế giới chỉ còn lại hai ta. Ôm nhau cho thật chặt kệ chuyện ngày mai xa!
Link Chào bạn, bạn không được sử dụng màu mực đỏ hay cận đỏ trong bài nhé! Mình đã sửa màu tên truyện cho bạn rồi!
hơn 600 bài của Hắc Liên + 2 tập NHQDT + Cửu biện liên + Ranh Giới anh tin chắc rằng anh sẽ lên top :3