Cho tôi được là chính mình... - Maco

Thảo luận trong 'Nhật Ký' bắt đầu bởi Maco2711, 13 Tháng sáu 2021.

  1. Maco2711

    Bài viết:
    143
    Sống chậm lại, vài phút thôi, để ngẫm xem ta còn những gì..

    Nghe vài bản Ballad, đọc vài cuốn sách nhỏ, vặn to nút volume radio lên át đi tiếng xe cộ khô khốc, tạm gác lại những âu lo của ngày tháng dài u uất, nhắm nghiền cặp mắt, tách biệt khỏi nhân loại đầy sự nghi hoặc, vài phút thôi..

    Hãy cứ là ta của những mặt xấu mà người khác coi là tệ hại nhất, chẳng cần điều gì cả, vài phút thôi.. bình thản nằm trên chiếc giường đơn hay trên sàn đất lạnh lẽo, miễn là ta thấy thoải mái; nhìn chòng chọc lên trần nhà mà mường tượng cả vũ trụ thăm thẳm, hơi thở chậm chạp nối tiếp nhau một cách lười nhác, coi như bản thân đang trải qua một cơn chết giả dịu dàng. Có vài người thì thích thú, coi việc thủ dâm và hút cần là một điều tiêu khiển để xả stress. Mua vài chai bia cùng đồ nhắm để sẵn trong tủ lạnh, nốc đến no nê cái dạ dày, men say thấm vào từng tế bào đến mềm oặt. Ta chửi rủa đủ thứ trên đời, phá phách, đầy thỏa mãn và sung sướng.

    Trút bỏ đến lớp mảnh vải cuối cùng, hạ bờ mi lướt qua mọi đường nét chân thực nhất: Từng tấc da, tấc thịt, lớp mỡ trên cái hình nhân của kiếp này, mang theo nét của người Á Đông vẫn hiện hữu cái dấu ấn cấm dục nơi vòng xuyến, cảm nhận sự ấm nóng đang chảy trong huyết quản, bầu ngực vẫn lên xuống nhịp nhàng theo nhịp thở đong đều, để biết bản thân còn đang tồn tại, vài phút thôi..

    Trần trụi, từ cơ thể đến suy nghĩ, phô bày tất thảy bằng mọi giác quan ta có: Đau đớn, thối nát, la hét, khóc lóc, sầu thảm, bê tha.. biến mình thành cái thùng rác của cảm xúc, loay hoay trong đống đổ nát chẳng thể thoát ra.. Hay đỉnh cao là bình thản, bình thản đến mức đáng sợ, để rồi tự mài mòn chính mình từ bên trong. Không sao cả, khi ta ở một mình, vài phút thôi..

    Ta nghĩ về những khổ đau đang quấn lấy từng ngày, mọi thứ khiến ta quá nản lòng, từng lời sỉ vả, từng cơn ác mộng tệ hại cứ thế nối tiếp nhau, bện lại thành thòng lòng quanh cổ chờ giây phút được căng ra. Nghĩ rồi lại nghĩ, lại thất vọng, thứ chất lỏng nóng hổi mang theo cơn đau kéo dọc nơi khóe mắt, bất giác, ta nghẹn thở, cơn quặn thắt vì thế mà càng tăng thêm, ép con người bật lên những tiếng xót xa chỉ màn đêm ôm ấp.

    Kì lạ thay, thần trí lại trôi dạt về những ngày thơ đẹp, dù kí ức mờ ảo nhưng vẫn mặn nồng mùi vị quen thuộc, trái tim bỗng nhẹ bẫng, như thể đang coi một bộ phim cũ về những người thân yêu. Cứ để những cơn sóng trong lòng cuộn rồi lại êm, vài phút thôi..

    "Vài phút thôi, đủ để ta là chính mình"

    * * *

    BG_Yourself
     
    Last edited by a moderator: 4 Tháng ba 2023
Trả lời qua Facebook
Đang tải...