Kinh Dị [Edit] Âm Hôn Khó Chia Lìa - Tích Vân Khát Vũ

Thảo luận trong 'Đã Hoàn' bắt đầu bởi Mèo A Mao Huỳnh Mai, 31 Tháng năm 2020.

  1. [​IMG]

    Âm Hôn K Chia Lìa

    Tác giả: Tích Vân Khát Vũ

    Thể loại: Hiện đại, huyền huyễn, kinh dị, minh hôn, SE, ngôn tình..

    Dịch giả: Sư Tử Lai Dê (Chương 1)

    Editor: Alissa và những người bạn (2~194)

    Bìa truyện: Chiếc Mèo Ngắm Mưa/ Cielo


    Số chương: 358

    Lịch đăng: Theo cuộc sống.


    Nguồn edit: Dembuon.vn

    Văn án:

    Sau một đêm, bạn trai bỗng dưng giàu to, đây là trải nghiệm thế nào hở?

    Đêm tân hôn bị ép phải uống một bát thuốc kỳ quái là một cảm giác thế nào?

    Cảm giác khi biết mình bị hiến tếcho một kẻ không biết là ma hay quỷ nó như thế nào? Và rồi có thai của kẻ đó nữa?

    Nếu muốn biết, vậy hãy ngồi xuống và nghe tôi kể, bạn sẽ biết những cảm giác đó là thế nào.


    Mục lục:

    Free: 5.3 ~10.1 ~14.2 ~19.2 ~24.2 ~29.2 ~24.2 ~39.2 ~44.2 ~49.2 ~54.2 ~59.2 ~64.2 ~69.2 ~74.2 ~79.2 ~84.2 ~89.2 ~94.2 ~99.2

    Vip: 100 > 115.2 > 125 > 134 148 > 158 > 166
     
    Last edited by a moderator: 23 Tháng tư 2023
  2. Đăng ký Binance
  3. Alissa Trên đời này không có Nếu Như vì thế đừng Hối Hận.

    Bài viết:
    1,858
    Chương 1: Bạn trai giàu xổi cầu hôn.

    Bấm để xem
    Đóng lại
    Sau một đêm, bạn trai bỗng dưng giàu to, đây là trải nghiệm thế nào hở?

    Túi xách, quần áo hàng hiệu không cần phải nói. Ngày hôm sau vừa tan làm đã có hoa hồng phủ kín đại sảnh công ty chờ sẵn, còn bạn trai giơ nhẫn kim cương sáng lóa cầu hôn tôi. Anh ta còn hứa sau khi kết hôn sẽ mua ngay cho tôi biệt thự xa hoa, còn có thể biếu nhà tôi một khoản tiền không hề nhỏ.

    Các đồng nghiệp đều đoán rằng, lần này Lục Tư Tề mang tiếng đi công tác, thực tế là đi kế thừa gia tài trị giá hàng tỷ đồng. Có người còn nói tôi số đỏ, người ta phất rồi nhưng cũng không đi kiếm mấy cô minh tinh hay người mẫu tươi ngon mọng nước, mà vẫn chung tình với cô em nông thôn là tôi đây.

    Tôi cũng lén hỏi han Lục Tư Tề rằng tiền từ đâu ra, song anh ta nhất quyết không chịu nói.

    Dù là đi ăn hay mua đồ, anh ta đều chỉ dùng tiền mặt, nhưng tôi lại chưa bao giờ thấy anh ta đi rút tiền, không biết nhiều tiền như vậy, rốt cuộc anh ta đã nhét vào chỗ nào ở trên người.

    Tôi và anh ta quen nhau cũng đều có mục tiêu là kết hôn. Hiện giờ anh ta chủ động nhắc tới, bà ngoại tôi cũng thúc tôi kết hôn trước khi đến năm tuổi, bởi vậy tôi cũng không định chần chừ thêm.

    Nhưng có một điều khiến tôi rất thắc mắc là, làm sao mà anh ta qua được ải của mẹ anh ta. Dù sao chúng tôi yêu nhau đã hơn nửa năm, nhưng mẹ anh ta vẫn luôn không vừa lòng với tôi.

    Mẹ anh ta bảo chúng tôi đi đăng ký trước rồi về nhà làm bữa cơm cúng tổ tiên, còn lễ cưới thì để sau làm bù.

    Nhà của Lục Tư Tề ở ngay ngoại ô thành phố, căn bản là không cần phải tách ra làm cỗ mừng. Tuy rằng tôi cảm thấy kỳ quái, nhưng cũng chỉ cho rằng có lẽ là tập tục mỗi nơi mỗi khác, cho nên cũng không hề phủ quyết.

    Tối hôm về nhà anh ta, vừa xuống xe tôi đã thấy mẹ anh ta ngồi hóa vàng ở ngay cửa nhà. Bên cạnh chậu than còn đặt hai bát cơm trắng có cắm hương. Mẹ anh ta lẩm bẩm gì đó, tôi chỉ loáng thoáng nghe được bà ta gọi "Tư Tề trở về đi, trở về đi. Vân Thanh, trở về đi..". Tôi cảm thấy rất giống với cách gọi hồn ở quê tôi, song Lục Tư Tề lại bảo, đó là tập tục ở đây. Nói thật, nghe tên mình bị gọi như gọi hồn vậy, thật sự là cứ quái quái thế nào đó.

    Nhưng vừa vào trong nhà, tôi đã thấy ảnh cưới của tôi và Lục Tư Tề bị bày trên bàn thờ ở chính giữa phòng khách, mà trên bàn thờ còn bày sẵn gà, thịt lợn và cá, đều còn sống cả. Chưa hết, còn có cả hai bát cơm trắng cắm hương và hai chén rượu, cùng với một lư hương đang tỏa khói nghi ngút, ngay cả chứng nhận kết hôn của chúng tôi được đặt trên bàn thờ. Nhìn qua trông như thể tôi và Lục Tư Tề đều đã chết hết, và người nhà này đang tế điện hai chúng tôi.

    Trong lòng tôi có phần khó chịu. Mẹ Lục Tư Tề hỏi han chúng tôi đã ăn uống gì chưa, vậy mà khi bà ấy bưng mâm cơm lên bàn thì tôi lại thấy, trên bát cơm vẫn còn ba cái lỗ cùng với tro hương bám ở trên. Hiển nhiên đó là hai bát cơm vừa được để trên bàn thờ, ngay cả thức ăn cũng là gà, thịt, cá còn sống nhăn sống nhở được để trên ban thờ vừa nãy.

    Cơm cắm hương, thịt vẫn còn tơ máu, tất cả đều là để cho ma ăn, vậy mà mẹ Lục Tư Tề còn bảo không nên lãng phí, đồng thời nhìn chằm chằm tôi và Lục Tư Tề ăn cơm.

    Tôi miễn cưỡng và một miếng cơm, cơm nửa sống nửa chín, còn cả hạt gạo sống nguyên, tôi nghẹn trong miệng, không cách nào nuốt nổi, nhưng Lục Tư Tề lại ăn rất ngon lành.

    Ngay cả mấy thứ thịt sống kia cũng chỉ chần qua nước, tôi nhìn anh ta ăn rất sung sướng, có cả máu bắn ra từ thớ thịt sống trong miệng anh ta. Tôi nhìn mà rợn tóc gáy, còn anh ta thì ăn hết cả cơm lẫn thịt.

    Bị mẹ anh ta nhìn chằm chằm, tôi chỉ ăn được hai miếng cơm rồi đành chịu, nào ngờ mẹ anh ta lại bê một bát canh kỳ quái gì đó mà màu đen xì, đặc sánh. Tôi ngửi thấy có mùi tanh nồng, khiến tôi cồn cào dạ dày, buồn nôn không thôi. Nhưng mẹ anh ta cứ nói đó là thuốc Đông y gì đó dưỡng sinh, đảm bảo tôi sẽ có thai con trai ngay, còn bắt tôi phải uống cho bằng được.

    Lục Tư Tề còn giữ chặt vai tôi, cầm bát gí sát vào miệng tôi, khiến tôi muốn tránh né cũng không nổi.

    Nước canh đổ ùng ục vào cổ họng tôi, vừa đặc sánh lại vừa tanh, khá giống mùi máu. Tôi bị ép uống một hơi hết cả bát, suýt nữa đã nôn hết ra. Anh ta vừa buông tôi ra, tôi lập tức che miệng chạy ra ngoài.

    Đêm đó mẹ Lục Tư Tề ngủ chung với tôi. Trong đầu tôi không ngừng hiện lên canh Lục Tư Tề ăn thịt gà còn nguyên máu cùng với bát cơm sống dở cắm hương. Trong lòng tôi thì thấy vô cùng bất an, không cách nào ngủ nổi.

    Tuy nhiên, chỉ cần tôi khẽ cựa quậy là mẹ Lục Tư Tề lại nắm chạy tay tôi, như thể sợ tôi sẽ chạy mất vậy. Càng như vậy, tôi lại càng thấy sợ hãi, cũng không dám động đậy mảy may. Có điều, đúng là kỳ quái, không ngờ nằm im thế chưa được bao lâu, tôi đã mơ màng ngủ say.

    Sáng hôm sau, tôi bị gọi tỉnh bằng một thứ mùi cực kỳ gay mũi. Vừa mở mắt tôi đã thấymẹ Lục Tư Tề bưng một chén nước kỳ quái đứng ngay cạnh giường, mắt nhìn chằm chằm vào tôi. Bà ta nói uống xong cái đó tôi mới được ăn sáng. Thế là tôi đành bấm bụng uống tiếp.

    Chờ khi tôi rời giường ra ngoài nhà thì chẳng thấy bóng dáng Lục Tư Tề đâu cả, mà ngoài sân cũng chẳng có vẻ gì là sẽ bày cỗ chúc mừng. Mẹ Lục Tư Tề nói ở đây làm cỗ mừng cưới đều để đến tối, còn bảo tôi ở yên trong phòng, không được đi đâu.

    Tôi lấy điện thoại gọi vào máy Lục Tư Tề, song anh ta không hề nghe máy. Tôi đi ra sân tìm thử thì nghe thấy tiếng chuông điện thoại vang lên trong một căn phòng đóng kín cửa, còn kéo kín cả rèm cửa. Mà ở cửa ra vào của căn phòng đang đặt một lư hương với chậu than, trong lư hương vẫn đang có khói tỏa ra.

    Nghe thấy tiếng chuông điện thoại ở trong phòng, tôi mới bước lại gần, định gọi Lục Tư Tề đi ra. Tôi thật sự không muốn uống tiếp cái thứ nước thuốc quái dị kia nữa.

    Bước sát tới cửa, tôi thấy cửa đang mở hé, mà bên trong căn phòng mờ tối này, hình như có một cái thùng gỗ đen xì được đặt ngay giữa phòng. Mà trong phòng có mùi gì đó rất quái, ngay cả mùi hương cũng không át nổi. Nhưng lạ nhất là, tiếng chuông điện thoại của Lục Tư Tề vang lên từ bên trong cái thùng gỗ đó.

    Tôi đang định đi vào nhìn kỹ hơn, nào ngờ một bàn tay bất thình lình chụp lấy vai tôi, làm tôi sợ đến hết hồn. Tôi quay đầu lại nhìn thì thấy mẹ Lục Tư Tề đứng ngay sau lưng, nhìn tôi lạnh lùng. Trong tay bà ta cầm một con dao vẫn còn dính máu. Bà ta bảo bà vừa mới cắt tiết gà, nếu như tôi rảnh rỗi thì xuống bếp phụ bà ta một tay.

    Vẻ mặt bà ta âm trầm, giọng điệu như đang ra lệnh. Tôi nhìn con dao vẫn còn dính máu mà chỉ biết gật đầu răm rắp.

    Lúc nhìn con dao, tôi mới nhận ra lông bám trên lưỡi dao không phải kiểu lông vũ của gà vịt, mà là túm lông kiểu lông mèo lông chó. Tôi không khỏi giật thót trong lòng, song bà ấy đã kéo tôi đi rồi.

    Tuy rằng tôi cũng không thấy được con gà nào bị giết thịt, song suốt cả buổi trưa tôi đều phụ ở trong bếp, cũng không nhìn thấy Lục Tư Tề đâu cả.

    Từ lúc anh ta đi công tác về, hình như tôi cũng chỉ gặp được anh ta sau khi tan làm, còn ban ngày ai nấy đều phải làm việc, hoàn toàn không có thời gian rảnh để gặp. Chỉ có điều, khi nhớ tới tiếng chuông điện thoại vang lên ngay phía trên cái thùng gỗ, tôi cứ mơ hồ cảm thấy có gì đó khác thường.

    Đến bữa, tôi định phụ cắm cơm, nào ngờ mẹ Lục Tư Tề lại bảo tôi về phòng nghỉ ngơi. Tôi đang định nói thêm mấy câu, bà ấy đã cầm con dao bổ chặt thẳng đầu con cá ở trên thớt. Nhìn cú chặt dứt khoát đó, tôi không dám thốt ra nửa từ, cun cút đi ra khỏi bếp. Tôi nghĩ, chỉ cần tìm được Lục Tư Tề, tôi sẽ nói thẳng với anh ta, tôi không cần bày cỗ bàn gì nữa hết, tôi cũng không muốn ở lại đây thêm một phút nào nữa.

    Tôi vừa rời khỏi bếp chưa được bao xa, bỗng nhớ ra cái áo khoác ban nãy tôi cởi để cho tiện làm vẫn còn vắt dưới bếp, mà điện thoại của tôi cũng còn trong túi áo. Tôi đành cắn răng quay trở lại. Nhưng đi tới cửa bếp, có lẽ vìvẫn còn sợ nên trời xui đất khiến thế nào, tôi lại dừng chân, len lén nhòm vào bên trong, còn trong đầu thì nghĩ nên mở miệng thế nào.

    Nào ngờ tôi thấy mẹ Lục Tư Tề tự dưng moi ra cả một cái ấm sắc thuốc từ dưới bếp lửa ra, mà khi bà ấy mở nắp ấm, tôi ngửi thấy ngay mùi thuốc Đông y rất nồng nặc. Sau khi rót thuốc trong ấm ra bát, bà ấy lại moi từ dưới đáy bếp ra một cái túi, và bên trong là một con mèo mun.

    Hai chân trước của con mèo đã bị chặt đứt, máu me be bét. Một tay bà ấy cầm con dao chặt đầu cá lúc nãy, một tay thì đặt một chân sau của mèo lên thớt, sau đó bà ấy chặt phăng cái chân ấy đi. Tiếp theo, bà ấy bóp chặt chân con mèo để máu của nó chảy ra, đồng thời cho thứ máu đen xì đó chảy vào trong bát thuốc. Ngay lập tức, bát thuốc đặc sánh đã thêm mùi tanh nồng của máu, và đó cũng chính là thứ mà tôi đã uống lúc sáng hôm nay.

    Tôi đứng ngoài cửa bếp nhìn mà cả người nổi hết cả da gà, đồng thời còn thấy buồn nôn vô cùng. Tôi không dám thở mạnh, tay thì bịt chặt lấy miệng, hai chân từ từ lùi về đằng sau.

    Tôi chỉ muốn chạy thật nhanh rời khỏi đây, nhưng không biết vì sao, rõ ràng khoảng cách tới cổng nhà ngắn là vậy, thế mà tôi không tài nào chạy thoát nổi. Tôi sốt ruột đến nỗi, mồ hôi lạnh chảy ròng ròng. Nhìn bức tường cao tầm người mình, tôi hạ quyết tâm, định trèo tường nhảy ra ngoài.

    Vậy mà chỉ vừa mới chạy tới chân tường, mẹ Lục Tư Tề đã xuất hiện ngay bên cạnh tôi từ lúc nào chẳng biết. Trong tay bà ấy là bát thuốc có pha máu đen của con mèo chết. Bà ấy đưa bát thuốc cho tôi, bảo: "Vân Thanh, đến giờ uống thuốc rồi."

    Tôi hít sâu một hơi, cố gắng nở một nụ cười, tay nhận bát thuốc. Vừa chạm vào bát, tôi lập tức kêu: "Nóng quá!"

    Tôi còn làm động tác nóng quá nên cầm không vững, định hất cái bát đi, nào ngờ mẹ Lục Tư Tề không hề buông tay, còn lạnh lùng nhìn tôi. Sau đó, bà ta cho tay vào miệng, cắn rách đầu ngón tay, tiếp đấy bóp tay cho máu chảy ra, nhỏ vào trong bát thuốc.

    Máu của bà ta vừa rớt vào bát, mùi tỏa ra lại càng kỳ quái hơn. Tôi ngửi một cái mà đã thấy đầu váng mắt hoa, trong lòng âm thầm kêu không hay. Tôi buông tay khỏi bát thuốc, quay người lại ngay lập tức, định nhảy qua tường chạy trốn. Nhưng không biết vì sao, hai chân tôi mềm oặt ra, ngay một giây sau tôi đã hôn mê bất tỉnh.
     
    Chì Đen, OanhDoan, honganh1353 người khác thích bài này.
    Chỉnh sửa cuối: 22 Tháng bảy 2021
  4. Alissa Trên đời này không có Nếu Như vì thế đừng Hối Hận.

    Bài viết:
    1,858
    Chương 2.1: Cơ thể trinh nữ trả nợ âm dương.

    Bấm để xem
    Đóng lại
    Tôi bị tiếng chuông dồn dập đánh thức, nhưng khi tôi vừa mở mắt ra lại thấy cả người mình trần truồng như nhộng nằm trên chiếc hòm gỗ lớn ở trong một căn phòng tối tăm nơi phát ra tiếng chuông điện thoại.

    Có một mùi tử thi lạ bay ra từ chiếc hòm lớn đó, bốn phía nó đều có dây chuông đỏ quấn quanh, cửa ra vào và cửa sổ trong phòng đều được đóng chặt, rõ ràng không có gió và không có ai chạm vào những cái chuông nhưng không biết vì sao chúng lại kêu lên dồn dập.

    Tôi giãy giụa muốn đứng dậy nhưng tứ chi đều mềm nhũn ra, há to mồm kêu lên cũng không phát ra được tiếng gì, tôi sốt ruột cả lên, đúng lúc này cửa phòng bị đẩy ra, mẹ của Lục Tề Tư bước vào, trên tay bà còn bưng theo một chén thuốc lạ.

    Trong lòng tôi run lên sự khiếp sợ, đưa hai mắt nhìn chằm chằm vào người bà ta, nhưng bà ta vẫn mang vẻ mặt lạnh lùng, tiến thẳng tới chỗ tôi, bóp chặt lấy mũi đồng thời rót chén thuốc ấy vào miệng tôi.

    Mùi tanh hôi nồng nặc tràn vào cổ họng làm tôi nghẹt thở, chỉ cần nghĩ tới nó là máu mèo đã khiến dạ dày sôi sục, muốn nôn ra nhưng lại không nôn ra được.

    Rót xong chén thuốc lạ, bà lại lấy ra một lọ mực nước, trong miệng thì lẩm bẩm cái gì đó và vẽ lên người tôi, sau khi vẽ đầy những hình thù kì quái lên tay và chân, bà liếc tôi một cái rồi rời đi ngay.

    Tôi tuyệt vọng nhìn bà rời đi, cả người thì không cử động được, chiếc hộp gỗ dưới người lại tràn ra một mùi lạ, giống như mùi hòa trộn giữa mùi thối của tử thi và một mùi hương nhàn nhạt khác, tôi chờ đợi Tề Tư đến cứu mình, nhớ tới tiếng chuông điện thoại vang lên trong phòng, mơ hồ đoán rằng việc này không tránh khỏi liên quan tới anh ta.

    Trong cơn hoảng sợ cô còn loáng thoáng nghe thấy tiếng xích sắt vang lên trầm thấp ở ngoài cửa, tiếp theo là tiếng những quả chuông reo lên dồn dập, rồi từ từ yên tĩnh xuống, một cơn gió âm u không biết từ nơi nào ập vào, sau đó có một thứ đồ vật lạnh lẽo từ từ quấn lên thân, cô lại nhớ tới bà ngoại từng nói với mình về những bóng ma quỷ dị ở cõi âm, tôi sợ tới mức dựng cả lông tơ.

    Nhưng không bao lâu sau, tiếng xích sắt chậm rãi đi xa, xung quanh lại trở về một mảng yên tĩnh.

    Tôi thở dài nhẹ nhõm, nhưng lại nghe thấy một âm thanh trầm thấp truyền tới: "Tôi dùng cơ thể trinh nữ trả nợ âm dương thay chồng, đặc biệt dùng máu mèo truyền âm, máu và mực đã mốc nói Minh Chí, quả là một Vân Thanh tình cảm sâu nặng, vậy bổn quân sẽ làm thỏa mãn cô."

    Tôi đang bối rối, lại nhìn thấy một người đàn ông mang mặt nạ quỷ đi qua sợi dây màu đỏ, rồi đi thẳng đến hòm gỗ lớn, y cúi đầu nhìn tôi và đưa tay mơn trớn lên những hình vẽ trên người tôi.

    Tay y vô cùng lạnh lẽo, sờ mó từng li từng tí trên cơ thể tôi giống như đang kiểm tra gì đó, cảm giác này khiến tôi vô cùng xấu hổ và bất lực, nhưng đầu óc lại càng hôn mê với mùi thơm lạ trong hòm gỗ.

    Tôi không thể nhìn thấy khuôn mặt y qua lớp mặt nạ ấy, đôi bàn tay lạnh lẽo của y đang dần nóng lên khi ngao du trên người tôi và sau đó y cởi chiếc áo choàng đen của mình ra và đè lên người tôi.

    ______☆☆☆______

    Editor: Alissa

    Beta: Mạnh Thăng

    Cập nhật 15.8.2020 tại VNO.
     
    Chỉnh sửa cuối: 22 Tháng bảy 2021
  5. Alissa Trên đời này không có Nếu Như vì thế đừng Hối Hận.

    Bài viết:
    1,858
    Chương 2.2: Cơ thể trinh nữ trả nợ âm dương.

    Bấm để xem
    Đóng lại
    Cơ thể tôi như bị thứ gì đó lạnh lẽo xuyên qua, phía sau lưng cọ vào vật gì đó thô ráp, cơ thể tôi nhũn ra nhưng như thế nào cũng không thoả mãn được y, cơ thể vốn lạnh băng của hắn vì hoan ái trở nên bốc lửa, và tiếng chuông xung quanh lại reo lên.

    Y có vẻ đang tức giận, cả đêm đều lăn lộn, ngón tay mảnh khảnh vuốt ve cơ thể của tôi, tôi cố gắng nhìn rõ mặt y, nhưng chiếc mặt nạ quỷ vẫn không lay chuyển ngay cả trong ngọn lửa tình.

    Một đêm thăng trầm, tôi cũng không rõ mình đã ngủ thiếp đi như thế nào, khi tỉnh dậy chỉ cảm thấy cơ thể không có chỗ nào là không đau cả, phần giữa hai chân lại càng nóng rát.

    Điều làm tôi ngạc nhiên hơn là mình thực sự đang nằm trên giường, mà không phải trên cái hòm gỗ kia, và Lục Tư Tề đang ngồi ở bên giường nhìn tôi cười, còn nói hôm qua tôi đã uống quá nhiều trong bữa tiệc tân hôn, anh ta còn nói do rượu nên không kiểm soát tốt, đây lại là lần đâu tiên của mình nên hơi thô lỗ một chút và hứa lần sau sẽ nhẹ nhàng hơn.

    Tôi chợt bàng hoàng, tối hôm qua làm gì có tiệc cưới? Với lại người tối qua có thật là Lục Tư Tề?

    Trong lòng tôi cảm thấy có gì đó không đúng, nhưng bên ngoài lại có tiếng ồn ào truyền tới, Lục Tư Tề bảo tôi ngủ tiếp, còn anh ta thì vội vã rời đi.

    Chỉ là lúc anh ta rời đi, tôi lại ngửi được một mùi hương, nó giống như mùi hương lạ trên chiếc hòm gỗ kia.

    Nhớ lại người đàn ông mặc áo choàng đen đeo mặt nạ quỷ hung tợn, dáng người của y cao và có phần cường tráng, rõ ràng khác với dáng thư sinh của Lục Tư Tề, nhưng sáng sớm anh ta lại tự nhận là mình, rõ ràng là cố che giấu chuyện tối hôm qua.

    Mang theo sự nghi ngờ cùng tức giận, tôi mặc lại quần áo, chịu đựng đau đớn đi ra cửa, đi thẳng vào gian phòng có hòm gỗ lớn đó, nhưng lại không thấy cái hòm gỗ nào cả, đó chỉ là một căn phòng trống.

    Tôi lại chạy vội vào phòng bếp, đừng nói tới một con mèo chết mà cả cái ấm sắc thứ canh thuốc đáng ghét đó của mẹ Lục Tư Tề cũng không có ở đây, trong sân cũng không có, Lục Tư Tề vội vàng đi theo hỏi tôi có chuyện gì sao, hỏi có phải tối hôm qua mệt quá nên không ngủ ngon còn bảo nên đi ngủ thêm một chút nữa.

    Nói đến đêm tân hôn, rõ ràng anh ta nói chính mình quá lỗ mãng, nhưng lại không hề có điểm gì xấu hổ khi nói, ngược lại ánh mắt còn lạnh băng, môi còn mím chặt đầy hận ý.

    Thật khó để tôi hỏi về vấn đề của người đàn ông mặc đồ đen, nên chỉ có thể mờ mịt hỏi về thứ thuốc lạ đó, nhưng Lục Tư Tề lại khẳng định đó chỉ là thứ thuốc bắc mà mẹ anh ấy muốn tôi một lần là sinh được ngay con trai, anh ấy cũng nói rằng có thể là do lo âu trước hôn nhân nên tôi mới sinh ra ảo giác nhìn thấy mẹ anh nặn máu mèo vào trong đó.

    Mặc dù trong lòng rất khó chịu, nhưng tôi chỉ muốn rời khỏi đây trước, tới cả mẹ Lục Tư Tề chưa chào đã vội vàng rời đi.

    Trở lại ngôi nhà mới ở thành phố của tôi và Lục Tư Tề, tôi đang nghĩ đến việc dọn một ít quần áo và quay về căn nhà mà mình thuê, thì anh ta đã đẩy mạnh tôi vào phòng tắm, còn nói muốn tắm cho, tôi lấy cớ cơ thể mình không khoẻ để từ chối thì anh ấy lại đột nhiên nổi giận, một tay đẩy mạnh tôi vào phòng tắm vừa vặn vòi sen vừa kéo quần áo tôi ra, hai người đang giằng co thì đột ngột có tiếng xích sắt vang lên, vốn dĩ Lục Tư Tề đã đè tôi vào tường và xé rách quần áo lại bỗng nhiên ngẩn ra, có một vẻ sợ hãi trên gương mặt anh ta, ánh mắt thì nhìn thẳng vào tôi, còn môi run rẩy cả lên.

    Tiếng xích sắt giống hệt như những gì tôi nghe được vào đêm qua, Lục Tư Tề có vẻ rất sợ, nhưng anh ta vẫn giữ lấy bả vai tôi mà không chịu buông ra, trong phòng tắm lại truyền tới tiếng hừ lạnh, làm Lục Tư Tề sợ tới mức run rẩy cả người, vội vàng buông tôi ra và chạy ra ngoài.

    Quần áo của tôi ướt sũng, không biết Lục Tư Tề đang phát điên cái gì, thậm chí không biết chuyện gì đang xảy ra về chiếc xích sắt đó, chợt một bóng đen loé lên trước mặt tôi và một chiếc mặt nạ quỷ dị xuất hiện ngay trước mắt, làm tôi sợ tới nỗi hét lên vì sốc, đồng thời nắm lấy đồ vật bên cạnh đập qua, thế mà người đàn ông mặc đồ đen nhẹ nhàng đưa tay, thì cơ thể tôi đã trở nên cứng đờ không cử động được nữa.

    Ánh mắt thăm dò của y đảo quanh cơ thể ướt đẫm của tôi, dường như còn chưa thoả mãn, tay anh ta giống như hôm qua bắt đầu sờ vào từng tấc da thịt trên cơ thể của tôi, cuối cùng là đưa ánh mắt khó chịu nhìn vào mắt tôi, như muốn nhìn ra điều gì đó.

    Qua lớp mặt nạ ấy, tôi chỉ thấy một đôi mắt đen láy, giống như vực thẳm vô hình, vừa định nhìn kỹ thêm thì y đột nhiên cúi đầu, ngậm lấy bả vai tôi.

    Cơn đau lạnh giá truyền tới, cơ thể cứng ngắt của tôi mềm đi, hai chân thì nhũn ra ngã xuống đất, và người đàn ông mặc áo đen giống như tối hôm qua đã biến mất không còn thấy bóng dáng đâu cả.

    Tôi nén kinh ngạc và kéo quần áo ra xem, thì thấy một khuôn mặt quỷ xanh xao to bằng lòng bàn tay tồn tại trên vai mình, đang cố gắng sắp xếp lại suy nghĩ của mình thì Lục Tư Tề đã đẩy cánh cửa phòng tắm ra, trên tay anh ta đang cầm một chiếc lư hương, có mùi hương lạ trong đó, mặt anh tái xanh cứ nhìn chằm chằm vào bả vai đang hở của tôi, tôi còn chưa kịp kéo quần áo chỉnh lại thì đã ngất đi.

    Khi tôi tỉnh dậy lần nữa, thì thấy mình đang nằm ở bệnh viện, Lục Tư Tề mặt lo lắng nhìn tôi và nói rằng tôi đã bị té xỉu ngay khi bước vào nhà, bác sĩ cũng bảo tôi mắc chứng bệnh lo sợ trước hôn nhân rất nghiêm trọng, cũng có thể sinh ra ảo giác và tưởng tượng đáng sợ, nên yêu cầu nhập viện điều trị.

    Nhìn vẻ mặt nghiêm túc của anh ta, có quỷ mới tin anh ta đó, rõ ràng là anh ta dùng mùi thơm lạ kia làm tôi ngất đi. Một bên tôi giả vờ vâng lời, lại thừa dịp lúc đi vệ sinh, kéo áo mình ra nhìn qua bả vai, cái mặt quỷ xanh dị đó vẫn còn trên bả vai tôi, đều đó chứng mình rằng người đàn ông mặc đồ đen thật sự tồn tại.

    Tôi vội lấy điện thoại di động ra, hạ giọng gọi cho bà ngoại, hỏi bà xem có việc lấy cơ thể còn trinh trả nợ cho chồng không.

    Bà ngoại là mang âm, người có thể xem hương và hỏi mọi chuyện, nghe tôi vừa hỏi bà liền vội vàng hỏi tôi có phải gặp phải việc lạ, còn hỏi tôi và Lục Tư Tề có động phòng trước khi kết hôn không.

    Tôi sợ bà lo lắng, nên tôi nói tôi giúp một người bạn để hỏi, nhưng giọng bà lại chùng xuống và yêu cầu tôi trở về gấp, để bà giúp tôi kiểm tra xem Lục Tư Tề đã chết chưa.

    =======

    Editor: Alissa

    Beta: Mạnh Thăng

    Cập nhật 15.8.2020 tại VNO
     
    Chỉnh sửa cuối: 22 Tháng bảy 2021
  6. Alissa Trên đời này không có Nếu Như vì thế đừng Hối Hận.

    Bài viết:
    1,858
    Chương 3.1: Âm dương mang thai ma.

    Bấm để xem
    Đóng lại
    Nghe bà ngoại nói Lục Tư Tề đã chết, tôi chỉ có sợ chứ không ngạc nhiên, vì kết hợp với những điều kỳ lại sau chuyến đi công tác của anh ta, dường như càng nghĩ về nó càng thấy có khả năng là vậy.

    Không dễ để nói chuyện lâu qua điện thoại được và có lẽ Lục Tư Tề còn đang chờ ở bên ngoài, bà ngoại bảo tôi bôi máu gà vào mặt, rồi ngồi xe về nhà trong đêm nay, bà sẽ đợi tôi ở nhà và cũng căn dặn, mặc kệ ra sao cũng không được vạch trần việc Lục Tư Tề đã chết, một khi nó bị phá vỡ, anh ta sẽ lập tức làm những việc ma làm mà không còn là việc của con người, tới lúc đó sẽ không lưu tâm liền hại tới tôi nữa.

    Chờ khi tôi ra khỏi toilet, Lục Tư Tề đưa quả táo đã gọt vỏ cho, còn ôn nhu hỏi có muốn ăn cái gì không, tôi nhìn bầu trời đã chạng vạng, rồi vội nói mình muốn ăn ít canh gà.

    Anh ta rõ ràng đã chững lại, nhưng vẫn dịu dàng đồng ý, kêu tôi đợi một lát, anh ấy sẽ quay về giúp tôi hầm.

    Chờ sau khi anh rời đi, tôi cố tình gọi điện thoại kêu anh ta mang về thêm ít nho, thực ra thì tôi chỉ muốn chắc chắn rằng người đã rời khỏi bệnh viện, nghe được tiếng xe từ trong điện thoại, lúc này mới thực sự yên tâm rời khỏi giường.

    Tôi chạy đến quán ăn gần bệnh viện, đưa ra giá cao yêu cầu bà chủ giết một con gà trống rồi bôi máu lên mặt mình, mặc kệ ánh nhìn kì lạ của bà chủ tiệm, tôi liền rời khỏi quán ăn, nhưng vừa ra khỏi quán ăn, lại nhìn thấy mẹ của Lục Tư Tề đứng ở bên đường trên tay còn cầm chuông xanh đang nhìn về phía này.

    Chiếc chuông được kẹp chặt trong tay bà ta, nhưng trong đầu tôi lại có tiếng chuông vang lên, và đầu của tôi bắt đầu mơ hồ đi, còn hai chân không tự giác được đi về phía bà ta.

    Bà ta căng mặt cười giễu cợt và vẫy tay về phía này, tôi dùng hai tay gắt gao nắm cánh cửa của quán ăn, nhưng chân vẫn hướng về phía đó, trước cửa bệnh viện đều có người ra vào và ai cũng lấy làm lạ mà nhìn nhưng không ai để ý tới mẹ của Lục Tư Tề.

    Tôi không rõ tại sao cơ thể mình lại bị bà ta điều khiển, nhưng lại biết rõ là một khi tới gần bà ta sẽ bị kiểm soát hoàn toàn, trong lòng vô cùng lo lắng, hai tay liều mạng nắm chặt cửa không chịu buông.

    Sự tức giận thoáng qua trên mặt của mẹ Lục Tư Tề, và bà ta nhấc chiếc chuông trên tay lên, tiếng chuông trong đầu tôi ngày càng kêu to, còn toàn thân phát đau nhức, hai tai lập tức mất lực mà hướng về phía bà ta, nhưng vừa bước lên thì lập tức bị thứ gì đó vặn trẹo vai, sau đó một cỗ lạnh lẽo chết chóc nhập vào thân, trong nháy mắt đầu óc của tôi liền tỉnh táo lại, mặc kệ xe cộ, tôi lao vào giữa đường cái, giữa những lời cau có chửi bậy của mọi người, tôi liền kéo cửa một chiếc taxi chui vào rồi giục tài xế mau lái đi.

    Và khi chiếc xe bắt đầu khởi động, thì mẹ của Lục Tư Tề vẫn đứng ở ven đường nhìn theo tôi với vẻ mặt cổ quái.

    Tôi kêu tài xế mau đi khỏi, sau đó gọi điện thoại cho bà ngoại mình, kể cho bà chuyện vừa xảy ra và bảo bà đừng lo lắng gì cả, bà sẽ đợi ở nhà giúp tôi miễn là về nhà sẽ không sao nữa.

    Chờ tới khi xe vào đường cao tốc, trái tim vẫn treo cao của tôi mới hạ xuống, rồi gọi điện nhờ Tô Khê điều tra giúp mình một chút về chuyến đi công tác của Lục Tư Tề, có thực sự đã xảy ra chuyện gì hay không.

    Tôi quen với Lục Tư Tề cũng là do Tô Khê giới thiệu, giờ cô ấy còn cười nhạo tôi bảo có phải do Lục Tư Tề phất nhanh quá nên nghi ngờ hắn lừa đảo, nhưng tôi không có tâm trạng để đùa giỡn với cô ấy, liền nói giúp cô đi điểu tra.

    Tô Khê nói với tôi là Lục Tư Tề về muộn một ngày do trên đường gặp phải tai nạn xe, mặc dù xe bị hỏng nhưng anh ấy vẫn ổn, hơn nữa anh ấy lại trở nên giàu có nhanh ngay sau đó, còn đề cập tới việc mua chiếc xe sang trọng và hiển nhiên mọi người cũng không quan tâm chiếc xe cũ của anh rốt cuộc đã xảy ra chuyện gì.

    Tôi vội vàng treo máy, nhập bảng số xe cũ và địa điểm công tác của Lục Tư Tề, sau đó nhìn vào màn hình điện thoại là bức ảnh chiếc xe với phần đầu bị bẹp tới nỗi không nhìn ra hình dạng cũ của nó, người bên trong còn sống mới chính là gặp quỷ đó.

    Vụ tai nạn xảy ra đúng tám ngày trước, có nghĩa là, tối hôm qua là cúng bảy ngày đầu tiên của Lục Tư Tề. Ai cũng biết rằng đêm đầu tiên của ngày thứ bảy sau khi chết có thể hoàn hồn mà lại quên rằng sau khi hoàn hồn thì hồn ma sẽ phải về địa phủ, một khi có ý lưu lại dương gian thì Hắc Bạch Vô Thường sẽ dùng câu hồn lệnh để buộc hồn câu đi, cho nên âm thanh xích sắt mà tối hôm qua tôi nghe được chính là của câu hồn lệnh, mà lúc ấy tôi đang nằm trên hòm gỗ và bên trong đó chắc chắn là thi thể của Lục Tư Tề!

    =====

    Editor: Alissa

    Beta: Mạnh Thăng

    Cập nhật 15.8.2020 tại VNO.
     
    Chỉnh sửa cuối: 22 Tháng bảy 2021
  7. Alissa Trên đời này không có Nếu Như vì thế đừng Hối Hận.

    Bài viết:
    1,858
    Chương 3.2: Âm dương mang thai ma.

    Bấm để xem
    Đóng lại
    Tôi đã bị doạ bởi suy nghĩ của chính mình, đặc biệt là khi nghĩ đến cảnh người đàn ông áo đen giao hoan với tôi trên hòm gỗ, còn thi thể thì nằm ở bên dưới, điều đáng sợ hơn là anh ta hiện tại đã sống lại rồi, có lẽ lúc ấy cũng đã nghe thấy tôi cùng người đàn ông áo đen....

    Trách không được anh ta đã đẩy tôi vào phòng tắm ngay sau khi trở về thành phố!

    Ý nghĩ quỷ dị này làm tôi vô cùng khó chịu, bên ngoài giờ đã tối đen, người tài xế xe cẩn thận hỏi những vết máu trên mặt tôi là như thế nào, còn nói có phải là do bị bạo lực gia đình nên trở về nhà mẹ đẻ hay không, tôi không muốn đề cập tới nó, chỉ nói lão lái xe cẩn thận, sợ rằng sẽ xảy ra tai nạn.

    Tôi không muốn lo lắng những gì sắp tới, xe đang lái, thì bất ngờ một một chiếc xe với đèn pha chói loá đang chạy ngược chiều lao thẳng vào chúng tôi.

    Phải biết rằng đây là đường cao tốc, không có khả năng có xe từ phía đối diện lao tới, lão tài xế hét lên kinh hãi vội bẻ lái, may là lão tài xế đánh lái tốt nên tạt sang một bên, thân xe cọ vào thanh chắn và bốc lửa là điều không thể tránh khỏi.

    Và lúc tránh đi đó tôi đã nhìn thấy biển số sau chiếc xe đó cùng với cái đầu xe bẹp xuống không còn hình dạng, tôi toát cả mồ hôi lạnh, vì đó chính là chiếc xe gặp tai nạn của Lục Tư Tề.

    Trong khi lão tài xế vẫn đang la hét, tôi vội vàng yêu cầu lão tấp xe vào bên lề và dừng lại, tôi muốn xuống xe!

    Lục Tư Tề rõ ràng đến đây vì tôi, có điều nếu xảy ra chuyện gì nữa trên đường cao tốc này thì e là tất cả đều gây hại mạng người, chẳng lẽ tôi còn muốn kéo theo người khác chôn cùng?

    Lão tài xế tốt bụng an ủi tôi đừng sợ, chiếc xe đã đi qua và sẽ không có gì xảy ra nữa cả.

    Ngay khi lão vừa dứt lời, một chiếc đèn pha khác lại loé lên, lần này người lái xe thậm chí không có thời gian để hét lên, đã thấy chiếc ô tô con phía trước xuất hiện đâm thẳng vào chúng tôi, theo bản năng người lái xe muốn tránh đi, đánh tay lái một vòng lớn và lao về hướng đối diện.

    Nhìn thấy Lục Tư Tề ngồi trong chiếc xe không kính ở phía đối diện, nó làm trái tim tôi như nhảy ra ngoài, thân xe lao vào lề đường, tôi nghĩ Lục Tư Tề đang muốn kéo tôi theo để làm thế thân, đánh đổi mạng của tôi cho hắn và tôi sẽ chết oan uổng, chỉ là không biết sau khi tôi biến thành ma có lợi hại như hắn không, có thể tìm hắn trả thù.

    Trong cơn hoảng loạn và sợ hãi, thắt lưng chợt bị thắt chặt, người đàn ông mặt áo đen đeo mặt nạ quỷ không biết từ lúc nào đã xuất hiện ngoài xe, y ôm lấy eo tôi và đưa tôi ra khỏi xe, cửa xe đối với y dường như không tồn tại.

    Tôi được người đàn ông áo đen bảo vệ trong ngực, mắt vừa nhìn theo chiếc ô tô văng vào lề đường rồi lật nhào bởi một cú va chạm rất mạnh, nghĩ tới lão tài xế còn ngồi trong xe đó, tôi vội vàng chộp lấy cánh tay của người đàn ông mặc đồ đen, cầu y cứu lão tài xế.

    Người đàn ông mặc áo đen không nhúc nhích chút nào, lạnh lùng nhìn Lục Tư Tề ngồi ở xe đối diện, lạnh lùng nói với anh ta: "Cô ấy dùng cơ thể còn trinh trả nợ âm dương cứu mạng ngươi, đối với ngươi đó không phải tình cảm sâu nặng sao? Ngươi đây là muốn kéo cô ấy thành một đôi vợ chồng ma? Hửm?"

    Tôi cứ nghĩ rằng mình có thể đang bị Hắc Vô Thường ôm trong ngực, chỉ kém xíu nữa là run lên, nhưng sau khi nghe những lời người đàn ông áo đen nói làm tôi càng nghiến răng nghiến lợi hận Lục Tư Tề thêm, tuy rằng chúng tôi đã từng mù quáng hẹn hò còn sắp kết hôn, nhưng cũng không yêu tới mức anh chết thì tôi sống không được, hơn nữa việc đánh đổi mạng sống của tôi thì thật quá đáng!

    Ở phía đối diện, Lục Tư Tề không rõ là đang sợ người đàn ông mặc áo đen hay vốn dĩ tất cả mặt ma đều xanh sẵn, vì anh ta bước xuống xe với vẻ mặt tái xanh, rồi tiến về phía người đàn ông mặc đồ đen nói: "Anh là Hắc Vô Thường, anh đã lấy đi cơ thể trinh nguyên của Vân Thanh rồi thì cũng không cần đi theo tôi nữa. Người và ma có con đường khác nhau, chỉ là một sớm cá nước thân mật, nhưng tại sao anh cứ bám lấy Vân Thanh không chịu buông trong khi ngươi không chịu đánh dấu tôi ra khỏi sổ chết? Anh không sợ tôi sẽ đến cáo trạng với Minh quân việc anh nhận hối lộ riêng, huống hồ là việc ma có thể thông giao với người sao?"

    Anh ta rõ ràng sử dụng tôi để làm thoả thuận, đúng tình hợp lý nhỉ? Nhưng anh ta có từng hỏi qua tôi chưa?

    Tôi hận là không thể bắt anh ta đi kiện ngay, chỉ có như thế anh ta cùng người đàn ông áo đen này mới không quấy rầy tôi nữa, cái gọi là cơ thể trinh nữ kia, rồi cá nước thân mật, tôi sẽ coi như một giấc mộng xuân đáng sợ.

    Nhưng tôi không ngờ là người đàn ông áo đen kia lại khịt mũi lạnh lùng nhìn anh ta và nói: "Đi kiện đi, nhưng trước khi ngươi bị Hắc Vô Thường câu vào địa phủ thì hãy nói với mẹ của ngươi bảo bà ta giải thuật dắt hồn cổ trên người Vân Thanh, cả thư minh hôn với ngươi, Vân Thanh đang mang huyết mạch của bổn quân, bổn quân không cho phép cô ấy liên quan gì tới ngươi nữa."

    Tôi nghe như vậy còn phát ngốc, nhưng Lục Tư Tề ở một bên đã nói không tin: "Không thể, âm dương khác đường, Vân Thanh là một con người, sao có thể mang thai? Anh không phải là Hắc Vô Thường, anh là ai?"

    -------

    Editor: Alissa.

    Beta: Tiểu Nhân.

    Cập nhật 20.8.2020
     
    Chỉnh sửa cuối: 22 Tháng bảy 2021
  8. Alissa Trên đời này không có Nếu Như vì thế đừng Hối Hận.

    Bài viết:
    1,858
    Chương 4.1: Bổn quân cố gắng tưới.

    Bấm để xem
    Đóng lại
    Không ngờ tới tôi vừa mới kết hôn mà thôi, lại bị hiến tế, còn trúng cổ gì đó nữa, hiện tại cư nhiên lại mang thai của quỷ.

    Lòng mang quỷ thai đều không có kết quả tốt chứ đừng nói gì là người mang thai quỷ!

    Lúc này tôi run cũng không dám, nhìn người mặc đồ đen đang ôm chặt tôi vào lòng, không biết lấy dũng khí từ đâu ra, tôi liền duỗi tay xốc mặt nạ quỷ quái của y lên.

    Bà ngoại từng nói qua, khi gặp quỷ, nhất định phải hiểu rõ ý đồ của đối phương, biết rõ lai lịch của nó, mới có thể giải quyết. Cũng giống như bị rắn cắn, cần phải biết đó là loại rắn gì mới có thể dùng huyết thanh tương ứng để giải độc.

    Chỉ cần xốc mặt nạ lên, nhìn mặt đối phương, theo kinh nghiệm của bà ngoại, chỉ sợ tra không ra lai lịch của y chứ không sợ không giải quyết được.

    Nhưng tôi không ngờ rằng dù tôi dùng hết sức và nhấc bằng hai tay lên, chiếc mặt nạ vẫn không chút sức mẻ, cứ như thể nó lớn lên ở trên mặt y vậy, tôi không từ bỏ ý định tăng lớn lực độ nhấc lên, lại như cũ nửa điểm cũng không nới lỏng.

    "A, muốn nhìn mặt bổn quân sao?" Ngay lúc tôi đang lúng túng dùng lực, hai mắt của người đàn ông mặc áo đen loé lên nhìn tôi, giọng nói khàn khàn trầm thấp, "Chờ khi em cởi thắc lưng cho bổn quân, bổn quân tự nhiên sẽ để em xem, như thế nào?"

    Mặt không thấy được, ngược lại là bị đùa giỡn, mặt tôi đỏ bừng vì nghẹn tức, nhưng cũng phải cố gắng câu lên khoé miệng cười cười để lấy lòng.

    Người đàn ông mặc áo đen chắc không ngờ rằng tôi bị kẹt giữa hai con quỷ mà vẫn cười được, chớp mắt hắn có chút ngây người, thừa cơ hội tôi đưa tay lên mặt một phen lau máu gà rồi hướng lên chiếc mặt nạ quỷ.

    Gà thuộc hoả, máu gà tính dương, là đồ vật xua đuổi tà ma, tránh âm.

    Người đàn ông mặc đồ đen nhìn máu gà đầy trên tay tôi liền ngăn cản, ngay lúc y buông lỏng người tôi ra, tôi không quan tâm gì nữa liền chạy về phía trước.

    Chỉ là khi đi ngang qua chiếc taxi bị đâm thành không còn hình dạng gì, nhìn thấy lão tài xế máu me be bét bên trong, thì lòng thắc lại, rồi nghĩ tới hai con ma còn phía sau mình, tôi chỉ biết nổ lực chạy về phía trước.

    Không ngờ vừa mới chạy được hai bước, trong tai lại truyền tới tiếng chuông, cùng lúc đó là tiếng xe gầm rú vọng đến, liền sau đó chiếc xe bị hỏng của Lục Tư Tề xuất hiện bên cạnh tôi, anh ta vẫy tay với tôi, "Mau lên xe."

    Tôi không ngốc tới mức vừa thoát khỏi một con quỷ hoài lại lên quỷ xe đâu. Đến nhìn tôi cũng không thèm nhìn, trực tiếp đem tay đầy máu gà trát lên mặt anh ta.

    Lục Tư Tề đến gần không kịp phòng bị bị tôi trát lên mặt, anh ta thét lên thê lương chói tai, cả khuôn mặt trở nên đẫm máu, mũi, mắt, cả trên trán nổi lên đầy đường đen (hắc tuyến), khuôn mặt giống như thể các mảnh được ghép lại với nhau.

    Trong lòng tôi vừa sảng khoái vừa lo sợ, tiếng hừ lạnh của người đàn ông mặc đồ đen lại truyền tới: "Chi thuật vá xác chết ở Tương Tây, bà mẹ già nhà ngươi sợ rằng không chỉ muốn giữ âm hồn của ngươi lưu lại nhân gian, còn muốn dưỡng xác cho ngươi, chẳng trách dùng Vân Thanh vay nợ âm!"

    Mẹ của Lục Tư Tề cư nhiên lại lợi hại như vậy, tôi nhớ tới cái kia cái gọi là dắt hồn cổ, nghĩ lại thôi đã thấy sợ, sợ không biết cái gì sẽ tới nữa, chợt tiếng chuông quỷ dị vang lên ở bên cạnh.

    Mẹ Lục Tư Tề không biết từ khi nào cư nhiên lại đứng ở phía trước tôi, trong chiếc chuông trên tay bà có vô số con bọ đen như mực lại giống như rận nước mang theo mùi hương quái dị quen thuộc kia leo lên người Lục Tư Tề.

    ____oOo_____

    Editor: Alissa

    Cập nhật 26.1.2021 tại Việt Nam Overnight.
     
    Last edited by a moderator: 29 Tháng năm 2023
  9. Alissa Trên đời này không có Nếu Như vì thế đừng Hối Hận.

    Bài viết:
    1,858
    Chương 4.2: Bổn quân cố gắng tưới.

    Bấm để xem
    Đóng lại
    Khuôn mặt Lục Tư Tề vì dính máu gà trở nên dữ tợn hẳn, giờ anh ta từ từ ngừng la hét, khuôn mặt khôi phục trở lại vẻ bóng loáng, như thể hình dạng những thớ thịt được khâu lại lúc nãy chỉ là ảo giác nhoáng lên của tôi mà thôi.

    Mẹ Lục Tư Tề ngăn ở trước, lạnh lùng nhìn tôi: "Tri Thanh, nếu cô đã gã cho Tư Tề thì coi như lấy chồng theo chồng, lấy chó theo chó, còn không mau lên xe, cùng Tư Tề trở về nhà."

    Tôi nghe chỉ cảm thấy buồn cười, giờ là thời đại nào rồi, còn giảng mấy thứ này?

    Lấy gà lấy chó cũng là còn sống, làm gì có cách nói lấy ma theo ma? Huống hồ, chúng tôi lãnh chứng sau khi Lục Tư Tề chết, hoàn toàn là do bọn họ lừa hôn.

    Nhưng chân tôi lại không nghe theo sai bảo, hướng đi đến xe của Lục Tư Tề, lần này tôi tránh cũng tránh không được, khóc không ra nước mắt, người đàn ông mặt đồ đen hừ lạnh một tiếng, duỗi tay giữ chặt tôi lại, phất tay áo to rộng hướng mẹ Lục Tư Tề, quái lực ấy bỗng nhiên biến mất.

    Mặt mày mẹ Lục Tư Tề dữ tợn lên, nhìn tôi gầm nhẹ, "Cô đã vào nhà họ Lục, cho dù mang thai ma cũng phải là của Tư Tề, bây giờ cô lại mang huyết mạch của người khác, Vân Thanh, cô thật là không biết xấu hổ."

    Vừa nói bà vừa nhìn chằm chằm vào cái bụng phẳng lì của tôi, rồi đột ngột ném chiếc chuông vào bụng tôi.

    Đối với năng lực đổi trắng thay đen của bà ta, tôi cũng say xỉn theo, tôi làm thế nào bị thịt tới mang thai quỷ hả, còn không phải do bà đem tôi đi hiến tế à, hiện tại còn trách tôi?

    Chiếc chuông kia rõ ràng có chút lợi hại, người đàn ông mặc đồ đen trầm mặt xuống, lại hừ lạnh một tiếng, đẩy tôi sang bên cạnh, thò tay muốn lấy chuông.

    Lợi dụng lúc hai người đang đấu pháp, tôi quay đầu định bỏ chạy, nhưng Lục Tư Tề cư nhiên chạy theo ngăn tôi lại: "Vân Thanh, chỉ cần em trở về cùng anh, muốn đồ gì anh cũng đáp ứng, anh như cũ sẽ cho em tất, tiền bà ngoại chữa bệnh, dưỡng lão toàn hộ đều do anh chi trả."

    Dù tôi có chạy theo hướng nào thì anh ta vẫn xuất hiện trước mặt, tôi không thể tránh được, đang nghĩ cách đối phó chu toàn với Lục Tư Tề, lại nhìn thấy phía sau anh ta có một làn khói nhàn nhạt bốc lên, một mùi hương quái dị quen thuộc bay tới, anh ta lại muốn làm tôi hôn mê ư, trong lòng không khỏi giận dữ, mùi hương quái dị đó như thể có chân vậy, nó chạy tới đánh vào mũi tôi.

    Đầu óc tôi chậm rãi trở nên mơ màn, bất luận tôi có véo vào mình như thế nào thì đều không có nửa điểm tác dụng, người đàn ông mặc đồ đen phía sau hừ nhẹ, một sợi xích sắt đen nhánh nhanh chóng quấn quanh người Lục Tư Tề, đồng thời y duỗi tay ôm lấy tôi.

    Mắt thấy tôi lại sắp rơi vào tay của người đàn ông mặc đồ đen, đột nhiên bên tai truyền tớ giọng trầm thấp của bà ngoại gọi mình: "Vân Thanh, về nhà đi. Vân thanh, mau về nhà..."

    Khi tôi còn nhỏ hay ra ngoài chơi, bà ngoại chính là dùng cách này gọi tôi về, trong lòng không khỏi cảm thấy ấm áp, theo đó là một cổ đàn hương bay đến, một đoàn sương mù dày đặc không biết từ nơi nào tới, giữ chặt lấy tôi.

    Tôi chỉ kịp nghe thấy tiếng "Hừ" trầm thấp của người đàn ông mặc đồ đen, sau đó mơ hồ mà hôn mê bất tỉnh.

    Tỉnh lại một lần nữa, tôi không dám mở to mắt ra, sợ rằng trước mặt lại giống như hai lần trước đều nhìn thấy Lục Tư Tề, nên chỉ có thể hí mắt nhìn lén, nhưng lần này đập vào mắt là gương mặt đầy nếp nhăn hiền từ của bà ngoại.

    Trong lòng có một loại cảm xúc khó tả, liền ôm chặt lấy bà ngoại.

    "Trở về là tốt rồi, trở về là tốt rồi." Bà ngoại để mặc tôi ôm, từ đầu giường bưng cho tôi chén nước nói, "Tỉnh rồi không cần bà phải đút, mau muốn đi con."

    Dưới đáy chén nước có một lớp tro đen, rõ ràng là nước hòa tàn hương!

    Bà ngoại thở dài, nhìn tôi nói: "Hiện tại con là người mang thai quỷ, không có tàn hương áp chế, thì thân thể của con không thể cầm cự được mấy ngày đâu."

    Tôi vuốt bụng nhỏ, không ngờ mình không uống bác thuốc kì quái kia lại sửa thành uống tàn hương, chỉ đành phải nhắm hai mắt uống vào.

    Bà ngoại nói tôi đã hôn mê qua ba ngày, ngày hôm đó bà nhận được điện thoại của tôi liền giúp tôi đốt nén hương, xem hương bóc khói u ám hun mắt, ảm đạm không ánh sáng, liền biết tôi gặp điềm dữ, sau đó bà dùng gọi hồn xác định vị trí, vừa dùng chiêu quỷ quá âm (lừa quỷ), lấy khói che mắt, làm người và ma không thể nhìn thấy tôi, vừa kêu con trai của chú ba lái xe đi tìm, lúc này mới đưa tôi về được.

    Từ trước tới giờ tôi tất nhiên biết bản lĩnh của bà ngoại rất lớn, nhưng không ngờ lại lợi hại đến như thế. Vội vàng đem chuyện Lục Tư Tề dùng tôi để vay nợ âm còn cả việc của người đàn ông đồ đen nói ra.

    Bởi vì chưa thấy được mặt của người đàn ông mặt đồ đen, không biết được lai lịch ra sao, cho nên bà ngoại cũng không biết làm sao bây giờ, còn đối với việc mẹ Lục Tư Tề dùng thuật dắt hồn cổ thì bà ngoại nói đã mời được một sư phụ bên Tương Tây hỗ trợ, ngày mai sẽ tới đây, bảo tôi đừng lo lắng quá, đêm nay cứ ngủ trước, chờ ngày mai giải cổ, rồi từ từ xóa sạch quỷ thai này đi.

    Lúc này tôi mới để ý bên ngoài trời đã tối đen như mực, nhìn bộ dáng bà ngoại mặt đầy mệt mỏi, tuy bà chỉ nói bâng quơ việc sử dụng "Chiêu quỷ quá âm, lấy khói che mắt" nhưng tôi biết mẹ Lục Tư Tề cùng tên đàn ông mặc đồ đen đó cũng thuộc dạng lợi hại, cho nên việc bà đem tôi trở về từ chỗ đó khẳng định là không dễ dàng gì.

    Hai mắt tôi nóng lên, một mình bà ngoại nuôi tôi lớn vốn là không dễ dàng, còn tưởng sau khi kết hôn với Lục Tư Tề, có phần của hồi môn có thể cho bà an tâm an dưỡng tuổi già, lại không nghĩ tới, ngược lại làm bà nhọc lòng lao lực.

    Sợ bà ngoại lo lắng, tôi vội nhắm hai mắt lại, ôm lấy bà ngoại, rồi ngoan ngoãn nằm trên giường đắp chăn đàng hoàng, bảo bà cũng mau đi ngủ.

    Giống như khi còn nhỏ, bà sờ sờ trán tôi rồi mới đóng cửa đi ra ngoài, chỉ có điều trước khi bà ra ngoài, tại cạnh cửa để lại một trụ vọng môn hương.

    Loại hương này thường đốt cho mấy cô hồn dã quỷ qua đường, chúng ăn xong hương sẽ rời đi, không làm kinh sợ người trong nhà, những con nít ngủ không an ổn chính là dùng biện pháp này an hồn.

    Tôi nhìn đám khói lượn lờ bóc lên, duỗi tay che lại bụng dưới, nghĩ mãi không tin được nơi này lại có một con quỷ nhỏ, rõ ràng chỉ làm một lần, hơn nữa mới cách một đêm thôi, người đàn ông mặc đồ đen như thế nào lại biết tôi mang thai quỷ? Chẳng lẽ y lợi hại như vậy, bén rễ nảy mầm, một lần là có thể mang thai?

    Đang khó hiểu, lại cảm giác trên tay trầm xuống, một cái tay lạnh đã đè lên tay tôi, tiếp đó chăn bên cạnh bị ấn xuống một mảng, tiếng nói trầm thấp truyền tới, "Dùng nước tàn hương áp chế huyết mạch của bổn quân, bổn quân chỉ có thể nổ lực tưới nhiều hơn, tưới vào tưới vào huyết mạch của bổn quân."

    Trong lòng đột nhiên cả kinh, quay đầu nhìn thấy chiếc mặt nạ quỷ xanh kia đang đối diện mặt mình, tay vốn đang che trên bụng chậm rãi di chuyển.

    Nháy mắt đó, tôi liền hiểu cái y gọi tưới là cái gì!

    _____

    Editor: Alissa

    Cập nhật 28.1.2021 tại việt nam overnight truyện.
     
    Chỉnh sửa cuối: 22 Tháng bảy 2021
  10. Alissa Trên đời này không có Nếu Như vì thế đừng Hối Hận.

    Bài viết:
    1,858
    Chương 5.1: Giải cổ gặp huyết xà.

    Bấm để xem
    Đóng lại
    Cảm giác được bàn tay lạnh lẽo của người đàn ông mặc đồ đen chậm rãi ngao du ở trên người mình, năm ngón tay chạm vào giống như đánh đàn vậy, làm toàn thân tôi căng cứng, tôi đảo mắt nhìn trụ vọng môn hương cấm ở cạnh cửa, rồi lại nhìn vào hai mắt đen u ám phía sau mặt nạ kia, muốn mở miệng nói nhưng lại không phát ra được âm thanh nào.

    Khi còn nhỏ tôi luôn bị đánh thức khi đang ngủ mà không rõ nguyên nhân, do vậy sau này bà ngoại tôi dùng gỗ xoan đào dũa thành cái đinh, rồi đóng đinh bốn phía trong phòng tôi, còn sơn tường bằng tàn hương, nghe bảo quỷ quái căn bản không vào được, nhưng mà tên đàn ông mặc đồ đen này rõ ràng là quỷ, sao có thể đột ngột xuất hiện ở trên giường tôi được.

    Tôi há hốc mồm muốn hét lên, nhưng lại giống như bị quỷ áp giường (bóng đè) không phát ra được âm thanh nào cả, người đàn ông mặc đồ đen tựa hồ như đang tức giận, một tay ở trên người tôi du ngoạn, một tay gắt gao vuốt ve bụng dưới của tôi, còn hạ giọng nói, "Mỗi một lần em uống tàn hương áp chế huyết mạch của bổn quân thì bổn quân liền tưới một lần. Bất quá, bổn quân tưới rất vui chỉ sợ em chịu không được thôi."

    Toàn thân tôi đều không thể động, như cảm quan vẫn như cũ, cảm nhận được quần áo trên người bị y xé nát, y như cũ không nhanh không chậm từng chút một vỗ về thân thể của tôi.

    Không rõ vì sao, rõ ràng tay y hơi lạnh, nhưng nơi ngón tay dạo qua lại khiến thân thể tôi từ từ bốc lửa, một dòng nhiệt lưu mạnh mẽ truyền tới bụng dưới.

    Đương nhiên y cũng cảm nhận được biến đổi này của tôi, trầm thấp cười, tôi xấu hổ vô cùng, trừng lớn mắt với y, nhưng điều đó càng khiến y cười sung sướng hơn, thế là theo bản năng tôi nổ lực tự an ủi thân thể mình, nhắm chặt hai mắt không muốn nhìn y nữa, y lại bất mãn đem lực độ trên tay tăng lớn, cuối cùng là trực tiếp xoay người đè lên người tôi.

    Lần này đầu óc không có hôn mê như lần ở trên hòm gỗ, nên tôi thể cảm nhận rõ thứ căng cứng ấy đẩy vào từng chút, tôi há to mồm thở hổn hển, eo không tự giác rụt lại muốn tránh đi, nhưng y lại dùng một tay vỗ về bụng nhỏ, một tay còn lại chế trụ eo tôi, trầm thắt lưng xuống tiến vào.

    Hai khối cơ thể triền miên từ từ trở nên nóng bỏng, mặc dù tôi không thể tự cử động, nhưng y vẫn mang theo tôi mây mưa lên xuống, đùa nghịch cơ thể tôi, đến cuối cùng tôi như khúc gỗ trôi trên biển, chỉ có thể gắt gao bám lấy y, dùng ánh mắt cầu xin hắn buông tha, thấy vậy y ngược lại càng làm tôi thăng trầm hơn nữa.

    Một lần lại một lần tưới vào bên trong, như cũ y không chịu buông tha cho tôi, mãi cho tới khi bên ngoài truyền tới tiếng gà gáy, y lại tưới thêm một lần cuối, sau đó xuyên qua mặt nạ cắn mạnh môi tôi một cái, âm thanh mang theo vẻ lười biếng lại khàn khàn nói: "Nhớ kỹ lời bổn quân nói, bằng không bổn quân rất vui lòng tưới nhiều hơn nữa."

    Tôi ngoại trừ thở dốc, tới mí mắt động cũng không muốn động, trong cổ họng hừ nhẹ một tiếng, cảm thấy toàn thân không có chỗ nào là không đau cả.

    Vốn định sau khi gà gáy, y sẽ lập tức rời đi, lại không nghĩ tới y lại vuốt ve trên người tôi nữa, lần này cơ thể tôi chậm rãi nhũn ra, đau nhức chậm rãi biến mất, theo đó tôi liền nặng nề thiếp đi, ngay cả y ta đi khi nào cũng không biết.

    Lúc bà ngoại đánh thức tôi, thì bên ngoài mặt trời đã lên cao rồi.

    Hai mắt bà nặng trĩu ôn nhu nhìn tôi: "Cậu ta đã tới?"

    Tôi vuốt thân thể trần như nhộng phía dưới chăn, đỏ mặt gật gật đầu, bà ngoại duỗi tay theo đó tiến vào, vỗ về bụng nhỏ của tôi, dùng sức nhẹ nhàng ấn một cái.

    ____

    Editor: Alissa

    Cập nhật 29.1.2021
     
    Chỉnh sửa cuối: 16 Tháng mười 2021
  11. Alissa Trên đời này không có Nếu Như vì thế đừng Hối Hận.

    Bài viết:
    1,858
    Chương 5.2: Giải cổ gặp huyết xà.

    Bấm để xem
    Đóng lại
    Bàn tay bà tôi đầy vết chai cùng thô ráp bởi vì làm hương lâu ngày, bà xoa xoa lên bụng dưới của tôi, làm cho cơ thể rôi run rẩy lên, hình như có cái gì đó ở trong bụng cũng di chuyển theo, giống như nó đang hoảng loạn sợ hãi tránh đi tay của bà.

    Tôi ngạc nhiên nhìn bà ngoại, giọng bà trầm hẳn đi, bà có vẻ giận dữ nói, "Quỷ thai hút tinh huyết, con sinh ra mẹ sẽ chết, bà muốn trấn áp nó bằng nước tàn hương, tránh để nó sinh trưởng, rồi từ từ nghĩ cách xóa sạch, lại không ngờ tới cậu ta cư nhiên..."

    Tôi nghĩ tới hôm qua mình bị tưới, liền hận không thể chui ngay vào chăn, nhưng nghĩ tới quỷ thai sẽ hút hết tinh huyết thì sợ hãi vô cùng.

    Nói đến thân phận của người đàn ông mặc đồ đen, tuy rằng y tự xưng là bổn quân, nhưng ở dưới địa phủ có tới mười mấy vị minh quân, không biết y là vị nào, bà ngoài cũng từng đi hỏi từng người từng người cõi âm, vậy mà cũng chưa từng nghe nói minh quân quan hệ với người còn mang quỷ thai, dù sao minh quân cũng là thân phận tôn quý, căn bản không cần sinh ra quỷ con.

    Bà mặt nặng mày nhẹ căn dặn tôi, lần sau y tới nhất định phải hỏi rõ thân phận của y, không nhìn thấy mặt thì có thể hỏi tên, nếu y thật sự là minh quân của địa phủ vậy thì nhân cơ hội nhờ y giải minh hôn của mình với Lục Tư Tề, bằng không qua mấy ngày sẽ sắp tới cái thất thứ 2 của Lục Tư Tề, anh ta khẳng định sẽ quay trở lại lần nữa, có giấy kết hôn dắt quấy, Lục Tư Tề lại dùng tôi mượn âm nợ, hoặc đem đi hiến thì tôi không thể thoát được nữa.

    Tôi cảm thấy đầu mình phiền não chết đi được, sao lại chọc vào nhiều chuyện cùng một lúc thế này, nhưng bà ngoại bảo tôi đừng lo lắng, việc gì tới sẽ tới, xong bà bảo đi đun nước sôi với thảo dược cho tôi tắm để xua đi âm khí trên người, còn căn dặn tôi phải rửa sạch bên trong.

    Tôi còn ngẩn ra không biết bên trong là chỗ nào, bà ngoại đã dùng sức thoáng đè ép lên bụng nhỏ của tôi một cái, "Nếu hắn là minh quân, dùng âm tinh (cái ấy ấy đó °~°) để tẩm bổ cho quỷ thai, sợ rằng càng kéo dài thì cái mạng nhỏ của con càng khó giữ nổi."

    Tôi đỏ mặt vội gật đầu lia lịa, chờ lúc tắm, liền phát hiện trên người mình chằn chịt vết xanh tím giao nhau, lại nghĩ lúc cá nước thân mật mình còn trầm luân trong đó thì không khỏi muốn đâm đầu vào nước để chết đuối luôn cho rồi.

    Chờ sau khi tôi tắm xong đi ra ngoài đã thấy bà ngoại đang ngồi cùng một bà lão mặc miêu phục với những hình xăm trên gương mặt, khi bà lão nhìn thấy tôi thì mặt mày sa sầm xuống, hai mắt còn tràn đầy sự lo lắng, bà lão đứng lên đi hướng ra ngoài nói, "Người hạ cổ này thực lực cao cường, đối với cổ này tôi cũng không rõ, bà Vân vẫn nên thỉnh người cao minh khác đi."

    Giải cổ loại này, nếu thực lực không bằng người hạ cổ thì ngược lại sẽ tổn thương bản thân; cũng tương tự nếu cổ này được giải thì người hạ cổ sẽ bị phản phệ.

    Cho nên những người học cổ thuật sẽ không tùy tiện hạ cổ, càng không dễ dàng để người khác phá được, thứ nhất, cổ đều là dùng tinh huyết của người luyện để dưỡng, thành công đã rất khó rồi; thứ hai, nếu bị người khác giải cổ sẽ làm chính mình bị phương.

    ----

    Editor: Alissa.
    Cập nhật 11.3.2021 tại Việt Nam Overnight truyện.
     
    Chỉnh sửa cuối: 22 Tháng bảy 2021
Trạng thái chủ đề:
Đã bị khóa
Trả lời qua Facebook
Đang tải...