[Edit] Y Kiến Chung Tình - Giới Mạt

Thảo luận trong 'Truyện Drop' bắt đầu bởi Aki Re, 3 Tháng bảy 2018.

  1. Aki Re Đang ở chế độ Office Edit Truyện

    Bài viết:
    241
    Y kiến chung tình

    Tác giả: Giới Mạt

    Convert: ๖ۣۜƙ¡ℳ♛๖ۣۜ☪ɦủ♛๖ۣۜßα♛๖ۣۜßα

    Edit: Aki Re

    Số chương: 66 chương.

    Link thảo luận góp ý:

    [Thảo Luận - Góp Ý] - Tác Phẩm Của Aki Re

    [​IMG]

    Văn án:

    Cô là nữ bác sĩ thiên tài trong giới y học. Tính tình ương ngạnh, luôn làm theo ý mình, không sợ cường quyền.

    Hắn là đại tư bản Boss xấu xa, bá đạo ngang tàn. Thủ đoạn tàn nhẫn đầy mình khiến ai ai nghe tên cũng phải khiếp sợ, lạnh toát sống lưng.

    Một lần ngẫu nhiên, do bị thương, hắn trở thành bệnh nhân dưới con dao giải phẫu của cô.

    Cô mặt không biểu tình: "Long Phi Dạ, cởi quần ra!"

    Hắn nhẹ nhàng cười lạnh: "Hàn Vân Tịch, em xác định chắc chắn muốn tôi cởi chứ?"

    * * *

    Đây là ngoại truyện phiên bản hiện đại của "Thiên tài tiểu độc phi", nguyên tác tác giả sáng tác tiếp tục dựa theo một phần truyện phiên bản cổ đại.

    "Hàn Vân Tịch, kiếp sau nàng vừa thấy ta đã yêu được không?"

    "Tốt, y kiến chung tình.."

    * * *

    P/S: Đây là truyện edit đầu tay của mình, nhất định không thể tránh khỏi sai sót. Re mong mọi người ném đá nhiều vào để có vốn xây nhà cùng chỉnh sửa truyện cho sát nghĩa gốc.
     
    Chỉnh sửa cuối: 2 Tháng một 2019
  2. Đăng ký Binance
  3. Aki Re Đang ở chế độ Office Edit Truyện

    Bài viết:
    241
    Chương 1: Ta không cứu Long tiên sinh.

    Bấm để xem
    Đóng lại
    Thành phố Đông Hải, bệnh viện tư nhân cao cấp, phòng làm việc của viện trưởng.

    "Ba" một tiếng, một phần cánh cửa bị người nào đó hung hăng đá, tập tài liệu về ca bệnh bị ném mạnh lên bàn.

    Thấy thế, Lâm viện trưởng sắc mặt tái mét: "Hàn Vân Tịch, Long tiên sinh thế nhưng lại là cổ đông lớn nhất tập đoàn Lăng Vân, cô nhất định phải ưu ái, sắp xếp giải độc trước cho hắn!"

    Đối mặt với cơn tức giận của Viện Trưởng, Hàn Vân Tịch hai tay đút trong túi áo blouse trắng, biểu cảm bình tĩnh khác hoàn toàn với vẻ ngông cuồng lúc nãy.

    "Lâm viện trưởng, rất xin lỗi! Long tiên sinh bên trong người chỉ là độc rắn mãn tính, không phải là tình huống khẩn cấp nên không được phép chen ngang ca phẫu thuật của các bệnh nhân khác."

    "Cô? Cô rõ ràng đang làm việc cho Lăng Vân!" Viện Trưởng tức giận vỗ bàn đứng dậy.

    "Viện Trưởng, tôi ở đây nhắc lại một lần nữa, chẳng cần biết hắn là ai, ở đây bác sĩ trước mặt người người.."

    Hàn Vân Tịch còn chưa có nói xong, Viện Trưởng liền lạnh lùng cắt ngang, "Đủ rồi, đừng có lặp đi lặp lại nói với tôi bác sĩ đứng trước người người bình đẳng, chỉ có phân chia nam nữ. Hàn Vân Tịch, tôi cho cô biết, lập tức sắp xếp giải độc, nếu không, từ hôm nay trở đi, cút ra khỏi giới y học!"

    Cảnh cáo cô?

    Vốn cho rằng Hàn Vân Tịch sẽ sợ, thế nhưng là, cô lại bình tĩnh như trước, thong dong bình thản, thái độ nghiêm túc, "Lâm viện trưởng, ở trước mặt tôi, cũng không có phân chia nam nữ, chỉ có hai loại người, tôi muốn cứu cùng tôi không muốn cứu, Long tiên sinh tôi không cứu, xin mời bác sĩ khác!"

    Cô nói xong, lễ phép cười một tiếng, quay người liền đi, nhìn thân thể như gầy yếu ưu nhã thong dong nhưng lại điềm tĩnh đẹp đẽ bên trong như có một loại khí chất được tôi luyện khắc sâu khiến người người không thể bỏ qua, rời mắt đi được.

    Nhưng mà, khi Hàn Vân Tịch vừa rời đi xong, Lâm viện trưởng không những không tức giận, ngược lại ha ha cười lạnh, hắn sớm đoán được Hàn Vân Tịch phản cảm ghét bỏ thành phần chen ngang ca phẫu thuật của mình nên sẽ không đáp ứng yêu cầu này. Hắn cầm điện thoại, bấm số điện thoại ban trực thuộc phòng bệnh VIP.

    "Tôi là Lâm viện trưởng, Long tiên sinh hiện ở tình huống như thế nào?"

    "Viện Trưởng! Long tiên sinh đã hôn mê, hắn cho hai người vệ sĩ chắn ở cửa ra vào, ngay cả y tá đều không được phép vô, ra lệnh chỉ muốn bác sĩ Hàn tới khám."

    "Tốt, tôi đã biết."

    Lâm viện trưởng cúp điện thoại, chần chừ một chút, rất nhanh liền bấm điện thoại cho Đoan Mộc Dao.

    "Dao Dao, phòng VIP bên kia tất cả tôi đã sắp xếp xong, cô lập tức đi tới. Nhớ kỹ, từ giờ trở đi, cô chính là Hàn Vân Tịch."

    "Tạ ơn Lâm bá bá!"

    Đoan Mộc Dao là con gái của cổ đông đứng thứ hai tập đoàn Lăng Vân, cũng là đại mỹ nhân có tiếng ở Đông Hải. Cô vẫn là học sinh của Y Học Viện, nghỉ hè theo định kỳ về nước, được sắp xếp đến bệnh viện Lăng Vân thực tập.

    Đoan Mộc thị cùng Long thị là chỗ thân quen trong làm ăn. Toàn bộ thành phố Đông Hải đều biết Đoan Mộc thị cùng Long thị sẽ kết thành thông gia, chờ Đoan Mộc Dao sau khi tốt nghiệp, Long Phi Dạ sẽ cưới Đoan Mộc Dao.

    Đáng tiếc, sự thật cũng không phải là như thế.

    Trên thực tế, hai nhà thông gia chỉ qua lời nói, chẳng qua là cha Long Phi Dạ lúc cùng cha Đoan Mộc Dao là Đoan Mộc Sùng Bình, uống rượu nhiều đâm ra say, nói đùa mà thôi.

    3 năm trước đây cha Long Phi Dạ qua đời, Long Phi Dạ chính thức tiếp quản tập đoàn Long thị, thông qua thủ đoạn đơn giản mà thô bạo liền bắt ép giao dịch cổ phần, thu mua tập đoàn Lăng Vân cùng cổ phần của 10 vị cổ đông nắm quyền, nhảy lên trở thành đại cổ đông của Lăng Vân, trực tiếp đè thấp Đoan Mộc Sùng Bình, trở thành người đứng đầu của Lăng Vân tập đoàn.

    Long Phi Dạ tàn nhẫn, bá đạo, tác phong ở giới đầu tư thương trường có tiếng tăm lừng lẫy. Đoan Mộc Sùng Bình vô cùng lo lắng bản thân sẽ bị đá ra khỏi tập đoàn Lăng Vân cho nên đánh vào chủ ý kết thành thông gia.

    Đoan Mộc Dao thuở nhỏ ái mộ Long Phi Dạ, tư nhiên nguyện ý phối hợp với cha.

    Sau ba phút, Đoan Mộc Dao xuất hiện ở nơi dành riêng cho phòng VIP. Cô thay đổi tên viết trên thẻ bác sĩ treo trên cổ thành tên của Hàn Vân Tịch, ấn thang máy thẳng tới tầng cao nhất.

    Có Lâm viện trưởng sắp xếp, Đoan Mộc Dao một đường kế hoạch xong xuôi trót lọt, thẳng tới tìm Long Phi Dạ ở phòng bệnh.

    Long Phi Dạ trước khi hôn mê bảo Sở Tây Phong cùng Từ Đông Lâm đứng ở cửa canh. Sở Tây Phong hai mươi lăm, hai mươi sáu tuổi, xuất thân quân nhân, thế đứng tiêu chuẩn, biểu lộ nghiêm túc. Từ Đông Lâm tuổi vẫn còn rất nhỏ, chỉ 15 đến 16 tuổi, hắn miễn cưỡng dựa lưng vào tường, nhìn như lười nhác, nhưng thực ra tính tình thông minh khôn khéo hơn người.

    Đoan Mộc Dao hiện giờ là đang rất khẩn trương, vừa nhìn thấy hai người bọn hắn liền khẩn trương hơn.
     
    Chỉnh sửa cuối: 1 Tháng chín 2018
  4. Aki Re Đang ở chế độ Office Edit Truyện

    Bài viết:
    241
    Chương 2: Giả mạo Hàn Vân Tịch.

    Bấm để xem
    Đóng lại
    Đoan Mộc Dao nhớ hồi bản thân khi còn bé được cùng cha đi Long gia chào hỏi, thời điểm đó cũng được gặp qua Sở Tây Phong cùng Từ Đông Lâm.

    Khi đó bọn họ tuổi cũng đều còn nhỏ. Đã nhiều năm như vậy, cô cũng không nhận ra bọn họ, chắc chắn bọn họ cũng không nhận ra cô là Đoan Mộc Dao đâu nhỉ?

    Đoan Mộc Dao hít sâu một hơi, bước nhanh đi qua.

    "Tôi là Hàn Vân Tịch, Lâm viện trưởng để cho tôi tới giúp Long tiên sinh giải độc."

    Đoan Mộc Dao vừa mới dứt lời, phía sau liền truyền đến thanh âm giày cao gót vang to chạm vào mặt đất kêu "cộc cộc", chứng tỏ chủ nhân phát ra tiếng động này đang rất gấp gáp.

    Đoan Mộc Dao vô ý thức xoay người lại nhìn, đôi mắt mở to vì ngạc nhiên, từng cử động ngừng lại, cô sợ đến chảy mồ hôi lạnh ròng ròng, chỉ thấy trước mặt người đang đi đến lại gần mình không phải ai xa lạ, người đó chính là Hàn Vân Tịch!

    Đoan Mộc Dao không biết làm sao ngay ở thời điểm này Hàn Vân Tịch lười không thèm nhìn liếc cô một cái, vội vàng từ trước mặt cô đi qua, sau đó liền hỏi y tá bên cạnh tên Bách Lý Minh Hương.

    "Tất cả đã hoàn thành trừ độc toàn bộ cơ thể bước đầu sao rồi?"

    Bách Lý Minh Hương vừa theo sát bước chân Hàn Vân Tịch đi, vừa tập trung lắng nghe câu hỏi của cô rồi trả lời.

    "Tất cả đã chuẩn bị ổn thỏa, chỉ còn chờ cô đến. Chỉ là bệnh nhân yêu cầu không đánh thuốc gây tê."

    Hàn Vân Tịch có chút giật mình.

    "Có lịch sử dị ứng trong hồ sơ bệnh án sao?"

    "Không có. Chúng tôi đã lặp đi lặp lại câu hỏi nhưng bệnh nhân không muốn nói rõ nguyên nhân, thái độ rất là kiên quyết không muốn dùng thuốc gây tê trong khi giải độc." Bách Lý Minh Hương thành thật trả lời.

    "Vậy liền không dùng đi."

    "Nếu không cô khuyên.."

    "Thời gian cấp bách, để bệnh nhân ký một bản hiệp nghị, bởi vì đau đớn có thể gây nên bất kỳ hậu quả rủi ro gì trong ca giải độc, dù kết quả ra sao bệnh nhân đều phải tự chịu trách nhiệm."

    "Nhưng bệnh nhân là khách VIP, làm theo cách này rất không thỏa đáng."

    "Bệnh nhân không chủ động phối hợp, chúng ta chỉ có thể theo quy củ làm việc."

    Tiếng nói chuyện theo tiếng bước chân của hai người dần dần đi xa. Từ Đông Lâm cùng Sở Tây Phong đều không tự giác bị bóng lưng của Hàn Vân Tịch hấp dẫn, nhưng là, bọn họ rất nhanh liền tỉnh táo lại, dù sao Long tiên sinh tình huống hiện giờ đang rơi vào tình thế cấp bách.

    Sở Tây Phong liếc tên trên thẻ ở trước ngực Đoan Mộc Dao một cái, cũng không có bao nhiêu hoài nghi, lập tức liền mở phòng bệnh ra. Đoan Mộc Dao âm thầm thở phào nhẹ nhõm, vội vàng đi vào.

    Trong phòng, Cố Bắc Nguyệt là bác sĩ tư nhân của Long Phi Dạ đã chờ đợi từ lâu.

    Cố Bắc Nguyệt cao 1m8, dáng người gầy gò, thân cao to. Hắn đeo một bộ kính mắt viền vàng, nhìn ôn tồn lễ độ, khí chất sạch sẽ, người không biết tư nhiên sẽ nhầm hắn là thực tập sinh đến đây nghiên cứu học tập. Trên thực tế, hắn là truyền nhân của gia tộc ẩn thế nổi tiếng trong giới y khoa được Long Phi Dạ lấy lương cao thuê đến làm bác sĩ riêng.

    Cố Bắc Nguyệt lần đầu tiên tới bệnh viện Lăng Vân, chưa bao giờ thấy qua Đoan Mộc Dao cùng Hàn Vân Tịch.

    Hắn nhìn liền coi Đoan Mộc Dao là Hàn Vân Tịch, lập tức liền lời ít mà ý nhiều đem nói tình trạng trúng độc của Long Phi Dạ cho Đoan Mộc Dao nghe.

    Đoan Mộc Dao một bên nghe, một bên hướng đi đến bàn giải phẫu, vừa thấy được nam nhân đang hôn mê nằm trên bàn giải phẫu, cô liền vui vẻ ngừng bước, tim đập rộn lên.

    Thuở còn nhỏ, mỗi một lần gặp nhau, hắn đều làm cô tim đập thình thịch, đã nhiều năm như vậy, cảm xúc vẫn giữ nguyên như thế.

    Dù là ăn mặc đồng phục bệnh nhân đơn giản nằm ở trên giường, hắn như cũ vẫn làm cho người ta cảm giác dáng người cao lớn thẳng tắp, khuôn mặt tuấn tú cao ngạo như được điêu khắc mà ra, khiến hắn không cần giận cũng tuấn lạnh đủ làm cho người người tiếp xúc với hắn ngạt thở vì sợ hãi.

    Tướng mạo, thủ đoạn, tài phú mà hắn nắm giữ cũng đủ khiến vô số nữ nhân điên cuồng vì hắn.

    Vừa nghĩ tới chỉ cần làm thành công chuyện hôm nay, liền có thể trở thành vợ hắn, tâm Đoan Mộc Dao liền càng thêm điên cuồng mà nhảy nhót.

    Cô nhìn Cố Bắc Nguyệt nói.

    "Tốt, tình huống tôi đều đã biết, mọi người có thể đi ra."

    "Xin lỗi, bác sĩ Hàn. Long tiên sinh có yêu cầu, trong thời điểm lúc giúp ngài ấy giải độc thì toàn bộ quá trình tôi phải ở đây xem." Cố Bắc Nguyệt thái độ bình thản, cho dù là cự tuyệt đều để lại cho người khác cảm giác thoải mái.

    "Chắc chắn Cố bác sĩ cũng không hiểu rõ quy củ của tôi. Từ rất lâu cho đến bây giờ, lúc tôi giải độc không cho phép bất luận kẻ nào ở đây." Đoan Mộc Dao bắt chước ngữ khí Hàn Vân Tịch, lên tiếng nói.

    "Trợ thủ cũng không cần sao?" Cố Bắc Nguyệt hỏi.

    "Cố bác sĩ, thời gian hiện giờ đang rất quý giá, chúng ta không cần thiết ở đây nhàm chán tranh chấp làm lãng phí thời gian. Ngài ấy độc rắn bên trong người mặc dù không quá nguy hiểm đến tính mạng, nhưng cũng không thể trì hoãn. Mời đi ra ngoài!" Đoan Mộc Dao thái độ kiên quyết.
     
    Chỉnh sửa cuối: 10 Tháng tám 2018
  5. Aki Re Đang ở chế độ Office Edit Truyện

    Bài viết:
    241
    Chương 3: Lưu manh, mau buông tay ra.

    Bấm để xem
    Đóng lại
    Cố Bắc Nguyệt mặc dù không biết Hàn Vân Tịch, nhưng cũng từng nghe nói đến tác phong của Hàn Vân Tịch. Hắn nghĩ thầm, nữ nhân này được đích thân Long tiên sinh điểm danh muốn giải độc, nên về vấn đề y thuật chắc không đáng quan ngại gây nguy hiểm cho ngài ấy.

    "Được rồi, tôi ra bên ngoài trông coi. Có biến lập tức báo cho tôi biết."

    Cố Bắc Nguyệt an tĩnh đi ra ngoài.

    Đoan Mộc Dao khẩn trương, trong lòng bàn tay tất cả đều là mồ hôi, đến khi cửa phòng bệnh đóng lại, cô mới thở dài một hơi.

    Cô là đến hạ dược, nhưng trước khi hạ dược điều đầu tiên cô phải làm là giúp Long Phi Dạ giải độc trước đã.

    Ngay lúc Đoan Mộc Dao khẩn cấp giúp Long Phi Dạ giải độc, đồng thời, Hàn Vân Tịch ở cách đó không xa, trong phòng giải phẫu cũng đã hoàn thành cấp cứu khẩn cấp, đem vết thương khâu lại xong công tác bàn giao lại cho Bách Lý Minh Hương.

    Bệnh nhân cũng không có đánh thuốc tê, đến nay lí trí đều vẫn là thanh tỉnh. Khi nhìn thấy Hàn Vân Tịch muốn rời khỏi, hắn vội vã hỏi.

    "Bác sĩ Hàn, loại bệnh nhân không sợ đau nên không đánh thuốc gây tê như tôi, cô không hiếu kỳ sao?"

    Hàn Vân Tịch quay đầu nhìn lại, hỏi nói.

    "Tôi nên tò mò cái gì?"

    Bệnh nhân dáng dấp đặc biệt tuấn mỹ, mặc dù sắc mặt tái nhợt, nhưng khi cười lên vẻ tuấn mỹ vẫn như cũ, nụ cười đẹp mắt vô cùng, hắn nói.

    "Hỏi như tôi tên gì, số điện thoại của tôi bao nhiêu?"

    "Anh tên Cố Thất Thiếu, giới tính nam, năm nay 23 tuổi, trong hồ sơ bệnh án không có lịch sử bị dị ứng, chưa lập gia đình, vẫn chưa sinh hoạt tình dục. Còn có, gia đình anh trả tiền chi phí phẫu thuật vượt xa số tiền quy định, tư nhiên là con nhà có gia thế. Xem như với vai trò là bác sĩ, tôi đã đều từ ca bệnh bên trên hiểu rõ hết thông tin cơ bản về bệnh nhân như anh. Còn đối với số điện thoại của anh, xin lỗi, công việc của tôi không thuộc phạm vi cần phải biết."

    Hàn Vân Tịch nói xong quay đầu bước đi, Cố Thất Thiếu nằm ở trên giường bệnh, liên tục cảm khái, "Chậc chậc chậc, bác sĩ ở Lăng Vân, thật khiến tôi cảm thấy thật thú vị, tò mò muốn tìm hiểu!"

    Hàn Vân Tịch rời khỏi phòng bệnh, đang muốn đi vào phòng thay quần áo, lúc này hệ thống giải độc đột nhiên truyền đến một trận âm thanh gấp rút nhắc nhở. Hệ thống giải độc thông báo ở gần đây có người trúng kịch độc, thuộc loại độc càng thêm độc, cũng chính là nguyên bản độc tố không rõ tình huống trúng độc chưa được giải hết đã lại trúng một tầng độc khác.

    Ở phòng VIP bệnh viện Lăng Vân làm sao lại xuất hiện tình huống kì lạ như vậy?

    Hàn Vân Tịch lập tức ý thức được sự tình không thích hợp, cô nghe theo hệ thống giải độc nhắc nhở, rất nhanh liền tìm tới cửa phòng Long Phi Dạ - nơi loại độc kì lạ xuất hiện.

    Sở Tây Phong cùng Từ Đông Lâm thấy Hàn Vân Tịch vội vàng chạy tới, cả hai nhìn cô với ánh mắt đều rất đề phòng.

    Cố Bắc Nguyệt hỏi nói, "Vị bác sĩ này, xin hỏi?"

    Còn chưa có nói xong, Hàn Vân Tịch liền cắt ngang lời.

    "Trong phòng bệnh có người đang hạ độc với bệnh nhân, dẫn đến bệnh nhân lần thứ hai trúng độc, độc rắn cùng tình độc hỗn hợp lại cùng nhau hậu quả khó mà lường được, lập tức để cho tôi đi vào!"

    Cố Bắc Nguyệt kinh hãi, Long tiên sinh bên trong bị trúng độc rắn sự tình chỉ có Lâm viện trưởng cùng mấy vị nhân viên y tế biết được, nữ bác sĩ này là ai, cô làm sao biết được?

    Mà lời nói lúc nãy của cô là thật hay là giả?

    Hàn Vân Tịch ở bên trong giải độc, nếu bọn họ tùy tiện đi vào, tất nhiên sẽ gây ảnh hưởng cho quá trình giải độc của Hàn Vân Tịch, đến lúc đó hậu quả khó lường trước được.

    Cố Bắc Nguyệt đang do dự, lại lơ đãng liếc thấy thẻ bác sĩ trước ngực Hàn Vân Tịch, chỉ thấy trên thẻ viết tên lại chính là "Hàn Vân Tịch"!

    Cố Bắc Nguyệt lập tức vỡ lẽ bắt đầu hiểu được đã xảy ra chuyện gì. Hắn lập tức mở cửa phòng bệnh ra rồi vội vã đi vào.

    Cửa lớn vừa mở ra, Hàn Vân Tịch liền đuổi theo Cố Bắc Nguyệt, chạy vọt vào trong.

    Trong phòng bệnh, Đoan Mộc Dao vừa mới hạ độc, đang si mê nhìn khuôn mắt tuấn mỹ của hắn thì bất ngờ nhìn thấy Hàn Vân Tịch cùng Cố Bắc Nguyệt đều xông tới, cô trong lúc nhất thời liền tỉnh mộng.

    "Cô là giả mạo! Sở Tây Phong, đem cô ta đi xử lý!" Cố Bắc Nguyệt quyết định thật nhanh, giọng mang đầy tức giận.

    Đoan Mộc Dao tỉnh táo lại, vội vã liền muốn chạy trốn, lại rất nhanh bị Sở Tây Phong bắt được. Mà Hàn Vân Tịch đã bắt đầu tiến hành kiểm tra phân tích toàn bộ cơ thể Long Phi Dạ.

    Còn Sở Tây Phong cùng Từ Đông Lâm đem Đoan Mộc Dao đi, Cố Bắc Nguyệt vội vàng đến gần, dò hỏi.

    "Bác sĩ Hàn, bây giờ Long tiên sinh hiện đang ở tình huống như thế nào?"

    Hàn Vân Tịch hết sức chăm chú kiểm tra cho Long Phi Dạ, không thèm nhìn Cố Bắc Nguyệt một cái, chỉ lạnh lùng nói.

    "Anh ra ngoài!"

    Cố Bắc Nguyệt có vết xe trước, nên bây giờ không còn dám chủ quan.

    "Xin lỗi, Long tiên sinh nhờ tôi trước khi tỉnh, tôi phải ở chỗ này."

    "Anh lập tức rời đi, nếu không ảnh hưởng tới tôi, hại tới tính mệnh Long tiên sinh thì anh tự gánh lấy hậu quả!" Hàn Vân Tịch lạnh lùng nói.

    Nào có thể đoán được, trong lúc hôn mê Long Phi Dạ thình lình giữ chặt tay Hàn Vân Tịch, đưa cả người cô kéo qua, ấn vào trong ngực.

    Hắn rõ ràng là trong người độc đang tái phát, tay hắn, thân thể hắn đều nóng lên như lửa đốt. Hắn ôm thật chặt cơ thể Hàn Vân Tịch, tựa hồ như đang tìm kiếm sự giải thoát ở trên người cô.

    Hàn Vân Tịch dù sao kinh nghiệm cũng phong phú hơn người, tâm trạng vẫn như cũ, tỉnh táo bình ổn, quay sang Cố Bắc Nguyệt kêu.

    "Mau hỗ trợ tôi!"

    Cố Bắc Nguyệt có chút thưởng thức khả năng xử lí tình huống chuyên nghiệp của Hàn Vân Tịch, thong dong nói.

    "Xem ra, bác sĩ Hàn vẫn cần phải có trợ thủ hỗ trợ."

    Hàn Vân Tịch không vui nói.

    "Nói nhảm cái gì, nhanh một chút!"

    Cố Bắc Nguyệt vội vàng hỗ trợ, nhưng ai biết, mặc kệ hắn dùng bao nhiêu cách đều không thể tách bàn tay Long Phi Dạ ra được. Hơn nữa, Long Phi Dạ một cái tay khác đột nhiên tiến tới, thế là sờ đúng phần ngực của Hàn Vân Tịch.

    Nhìn thấy thế, Cố Bắc Nguyệt ngây ngẩn cả người.

    Hàn Vân Tịch cũng sững sờ, lập tức kịch liệt giằng co, hét lớn.

    "Lưu manh! Mau buông tay ra!"
     
    Chỉnh sửa cuối: 10 Tháng tám 2018
  6. Aki Re Đang ở chế độ Office Edit Truyện

    Bài viết:
    241
    Chương 4: Cô là độc y nha.

    Bấm để xem
    Đóng lại
    Hàn Vân Tịch bị chiếm tiện nghi, lập tức kịch liệt giằng co.

    Cơ thể Long Phi Dạ đều trúng độc, lực tay cũng không nhỏ một chút nào, Hàn Vân Tịch càng giãy dụa, Long Phi Dạ ôm càng chặt. Hàn Vân Tịch quả thực là đã bị ăn hết đậu hũ, cuối cùng đều không dám nhúc nhích.

    Cái này đoán chừng là trong quá khứ chữa bệnh của Hàn Vân Tịch thì đây là lần đầu tiên cô gặp phải bệnh nhân dính người như vậy.

    Vì thế suy nghĩ đầu tiên của cô đối với Long Phi Dạ chỉ gói gọn trong năm từ: Tên hỗn đản chết tiệt!

    Cô không dám cử động loạn, toàn thân cứng ngắc, vừa thẹn lại giận, nhìn Cố Bắc Nguyệt hét to.

    "Anh ở đấy thất thần cái gì, mau hỗ trợ đi!"

    Cố Bắc Nguyệt nghe xong mới tỉnh hồn lại, xấu hổ vô cùng, mang tai đều có chút đỏ lên, đồng thời tâm hắn cũng chứa đầy hồ nghi. Đại Boss cái này là trúng độc hay trúng tình dược vậy?

    Phải biết, ấn tượng đầu tiên của hắn với vị đại Boss này là từ trước tới nay Long Phi Dạ chưa hề động tới nữ sắc. Cho dù gặp trường hợp trọng yếu liên quan đến công việc đến đâu, hắn đều sẽ không cùng bất cứ nữ nhân nào nắm tay chứ nói gì đến làm cái loại hành động thân mật như thế kia.

    Không biết sau khi hắn tỉnh lại biết mình phi lễ với một nữ bác sĩ như thế này, sẽ phản ứng ra sao đây?

    Cố Bắc Nguyệt sau khi suy nghĩ hồi lâu, hắn vội vàng đi kéo Long Phi Dạ ra.

    Thế nhưng là!

    Mặc kệ hắn túm, kéo như thế nào đều tách không được Long Phi Dạ ra khỏi người Hàn Vân Tịch.

    Hắn gấp gáp hỏi.

    "Bác sĩ Hàn, làm sao bây giờ?"

    Vân Tịch sau khi nghe Cố Bắc Nguyệt hỏi xong liền tức giận, nhưng đồng thời trong lòng cất giấu mấy phần sợ hãi, hiện giờ tâm trí cô đang loạn cả lên không biết phải làm như thế nào để giải quyết chuyện này. Cô lại một lần nữa nhìn Cố Bắc Nguyệt mắng to.

    "Nếu tôi mà biết phải làm như thế nào thì còn cần anh giúp một tay sao?"

    Cố Bắc Nguyệt lần đầu tiên trong đời bị người khác mắng, hắn lại một chút đều không cảm thấy tức giận, ngược lại chỉ nhìn Hàn Vân Tịch đang gấp gáp tìm cách giải quyết.

    Hắn vội vã nói. "Bác sĩ Hàn, cô là độc y nha. Nếu không, giúp Long tiên sinh giải độc trước vậy?"

    Nghe lời này một cái, Hàn Vân Tịch đầu tiên là sững sờ sau đó lập tức thiếu chút nữa là khóc.

    "Anh sao không nói sớm!"

    Cố Bắc Nguyệt nhắc nhở, khiến Hàn Vân Tịch bừng tỉnh.

    Cô thực sự là tức đến xỉu mất, cô hoàn toàn có thể tự cứu nha!

    Long Phi Dạ bên trong người trúng phải tình độc, bởi vì lúc trước bên trong độc rắn không được hoàn toàn xử lý sạch sẽ, gia tốc tình độc phát tác càng nhanh, hơn nữa còn tăng lên độc tính.

    Long Phi Dạ mặc dù còn đang trong trạng thái hôn mê, thế nhưng là, với tác dụng mãnh liệt của độc dược, thân thể cũng không có tiến vào trạng thái ngủ đông, phản ngược lại vô cùng phấn khởi. Cho nên, Cố Bắc Nguyệt kéo không được hắn ra, cũng coi là bình thường.

    Chỉ cần cô giúp Long Phi Dạ đem tình độc giải hết trước, thì thân thể hắn sẽ khôi phục lại trạng thái bình thường.

    Hàn Vân Tịch đang bắt đầu điều chỉnh tâm tính, một lần nữa tập trung lực chú ý, để giải độc hệ thống đối với Long Phi Dạ nhìn tình huống bây giờ tiến hành xâm nhập phân tích, mau chóng tạo ra giải dược.

    Nhưng mà, ngay lúc này, Long Phi Dạ đột nhiên xoay người một cái, thình lình đặt cô ở dưới thân.

    "A.."

    Hàn Vân Tịch nhắm mắt lại, không nhịn được kêu to.

    Thực sự là sỉ nhục mà!

    Đây là giường bệnh, cô mỗi ngày giành giật từng giây, cùng tử thần kịch chiến, cứu giúp sinh mệnh trên chiến trường sinh tử.

    Cô thế nào ở ngay chỗ này, bị khi dễ, cùng hắn làm ra loại động tác đáng xấu hổ này?

    Hàn Vân Tịch hai mắt nhắm lại vì tức giận, ngay lập tức trong tay xuất hiện một vòng kim châm.

    Tập đoàn Lăng Vân vốn lớn mạnh nên đã dùng rất nhiều tiền để mời đoàn nghiên cứu khoa học nổi tiếng cấp thế giới, chuyên môn vì cô nghiên cứu ra hệ thống giải độc, vừa có thể tra độc, giải độc cũng có thể tàng chứa chất độc, tất cả theo nghiên cứu tạo ra để cô toàn quyền sử dụng.

    Giải độc cần quét hình, phân tích, phối trị độc dược chờ một hệ liệt chương trình phân tích ra thuốc giải, mà hạ độc, cái kia thực sự quá đơn giản!

    Cô giúp Long Phi Dạ giải độc, quả thật có thể khiến Long Phi Dạ buông cô ra.

    Nhưng là!

    Cô hạ độc với Long Phi Dạ, có thể khiến cho hắn càng mau buông ra hơn!

    Hàn Vân Tịch nắm chặt châm độc, cô mở mắt hung hăng định đâm xuống phía sau lưng Long Phi Dạ.

    Trong phút chốc, đôi mắt đen kịt thâm thúy của hắn liền đập vào ánh nhìn của cô. Đôi mắt này, lạnh lùng sâu lắng như dòng nước hàn băng, sâu không thấy đáy khiến con người ta trầm mê không dời.

    Hàn Vân Tịch cứ như vậy không có chút nào chuẩn bị, chăm chú nhìn vào trong đôi mắt này.

    Châm độc Hàn Vân Tịch cầm trong tay đột nhiên dừng lại. Cô chỉ cảm thấy đôi mắt này hết sức quen thuộc, phảng phất ở nơi nào đã từng gặp qua..
     
    Chỉnh sửa cuối: 10 Tháng tám 2018
  7. Aki Re Đang ở chế độ Office Edit Truyện

    Bài viết:
    241
    Chương 5: Quen thuộc, giống như đã từng quen biết.

    Bấm để xem
    Đóng lại
    Hàn Vân Tịch có trí nhớ luôn luôn rất tốt, rõ ràng bản thân cô tuyệt đối chưa từng thấy qua vị đại Boss tuổi trẻ tài cao nổi tiếng của tập đoàn Lăng Vân này.

    Nhưng là, giờ này, khắc này, cảm giác quen thuộc lại là rõ ràng đến như thế. Cô thậm chí nửa đêm còn mộng hồi lại cảm giác khi chạm ánh mắt với hắn, nhưng lại không biết nên bắt đầu từ đâu, kết thúc như thế nào và tại sao mình lại quan tâm đến hắn như vậy. Cô lúc này hoàn toàn khác với Hàn Vân Tịch kiêu ngạo, bình tĩnh, lúc nào trong tâm trí chỉ suy nghĩ đến các công thức giải độc, chế độc, không bao giờ quan tâm đến mấy chuyện nhỏ nhặt bất ngờ phát sinh với bệnh nhân như vậy.

    Hàn Vân Tịch bỗng giật mình với cái suy nghĩ đấy..

    Trở lại lúc trước, khi Long Phi Dạ thoát khỏi tình trạng hôn mê thì đối với loại chuyện phát sinh kia hoàn toàn không biết gì cả.

    Hắn không để ý đến thân thể đang khó chịu, lạnh lùng nhìn người đang nằm ở dưới thân mình.

    "Cô là ai?"

    Hắn thì thào lên tiếng, thanh âm trầm thấp khàn khàn, gợi cảm mê người.

    Hàn Vân Tịch bây giờ mới tỉnh hồn lại, tức giận nói.

    "Tôi là bác sĩ, anh mau thả tôi ra!"

    Ai biết, Long Phi Dạ chẳng những không có buông cô ra, ngược lại cả người càng ép xuống, vô lực co quắp ở trên người cô.

    Hàn Vân Tịch trợn mắt há hốc mồm, cả khuôn mặt đỏ ửng, giật mắt liên tục vì xấu hổ.

    Bởi vì.. Bởi vì hắn một thân áp xuống, khiến cô cũng cảm giác được trên người hắn một vị trí nào đó, bởi vì tình độc mà sinh ra phản ứng to lớn.

    Hàn Vân Tịch thân làm bác sĩ, cái gì cũng từng thấy qua, ngay cả thân thể nam nữ cũng vậy!

    Người bệnh ở trong mắt cô, đều không có phân chia nam nữ, chỉ có phân chia bệnh tình nặng nhẹ.

    Thế nhưng, lần này.. Không giống!

    Cô bị dọa đến toàn thân cứng ngắc, không dám nhúc nhích, trái tim cũng vì thế mà cuồng loạn đập nhanh, mà Long Phi Dạ, rõ ràng cũng đã lại lâm vào hôn mê.

    Tất cả những thứ này phát sinh có chút nhanh, Cố Bắc Nguyệt thực sự nhìn không rõ ràng.

    Hắn chỉ coi Hàn Vân Tịch đã giúp Long Phi Dạ giải độc, tuy vẫn hôn mê nhưng chắc chắn một lúc sau sẽ tỉnh lại.

    Hắn buồn bực.

    "Bác sĩ Hàn, cô vừa mới giải độc sao? Tôi làm sao không hiểu được cô làm như thế nào mà nhanh vậy."

    Hàn Vân Tịch lúc này mới hoàn hồn, khuôn mặt đỏ ửng do xấu hổ cùng tức giận tạo thành. Nhưng người khác khi nhìn thấy không phát hiện ra cô đang xấu hổ, mà chỉ nghĩ là cô đang tức giận.

    Bởi hiện giờ, cô đang biểu hiện ra ngoài là giận thật.

    "Giải độc?"

    Cô thở phì phò nói.

    "Tôi còn muốn hạ độc cơ!"

    Cô nói xong liền ngay lập tức nắm chặt độc châm, lần thứ hai hung hăng xông tới phía sau lưng Long Phi Dạ nhắm thẳng đâm vào.

    Cố Bắc Nguyệt nhìn thấy, đang muốn cản, nhưng khi mũi châm chỉ cần một chút nữa là cắm xuống thì Hàn Vân Tịch dừng lại.

    Cô hít sâu một hơi, cố gắng bỏ qua cảm giác dị dạng dưới thân.

    "Được rồi, không tức giận! Giết người là phạm pháp!"

    Cố Bắc Nguyệt bị lời này của Hàn Vân Tịch dọa cho phát sợ, hắn đối với nữ nhân này không thể hiểu rõ, phần vì không biết lời nói này là thật hay đùa, phần vì suýt nữa cô ra tay hạ độc thật.

    Hắn liền tranh thủ đỡ Long Phi Dạ ra khỏi giường, may mắn Long Phi Dạ hai tay không có vòng ở trên người Hàn Vân Tịch như lúc nãy nữa, nếu không, hắn đoán chừng phải kêu Từ Đông Lâm cùng Sở Tây Phong vào đến giúp đỡ.

    Hàn Vân Tịch vừa lấy được tự do, nhanh chóng nhảy xuống giường.

    Cố Bắc Nguyệt đang chuẩn bị ấn nút hệ thống khẩn cấp xuống, Hàn Vân Tịch lại nghiêm túc nói.

    "Đem người trả về, nhanh một chút!"

    Cố Bắc Nguyệt lại tưởng rằng Hàn Vân Tịch vừa bị dọa kinh hãi như vậy, sẽ khóc đi ra ngoài, hắn đang chuẩn bị gọi viện trưởng sắp xếp đừng gọi bác sĩ đến đây. Không nghĩ đến Hàn Vân Tịch lại liền nhanh như vậy điều chỉnh tốt trạng thái bình tĩnh trở lại.

    Cố Bắc Nguyệt trong lòng âm thầm thưởng thức, nữ nhân này không hổ danh là bác sĩ bậc nhất của bệnh viện Lăng Vân, tiêu chuẩn nghề nghiệp bậc này ngay cả hắn cũng cảm thấy bội phục.

    Cố Bắc Nguyệt đỡ Long Phi Dạ để lên giường, Hàn Vân Tịch lại lần nữa khởi động hệ thống giải độc, tiến hành độ sâu kiểm tra cho Long Phi Dạ.

    "Giải dược, dược hiệu quá chậm, chỉ có thể bài độc."

    Cô vừa mới dứt lời, Cố Bắc Nguyệt đã đem một bên đặt các dụng cụ y tế đặt trên xe đẩy nhỏ đưa tới cho cô.

    Hàn Vân Tịch liếc qua, lạnh lùng nói.

    "Anh đây là dự định mở bụng, hay là mổ sọ?"

    Cố Bắc Nguyệt nhất thời không nói nên lời, hắn học là tổ truyền Trung Y, đối với loại Tây Y kia không học chuyên sâu nên không hiểu rõ.

    Hàn Vân Tịch lấy ra một bộ kim châm, vừa mở ra vừa nói.

    "Giúp tôi cởi áo hắn ra, lật qua để hắn nằm sấp."

    Cố Bắc Nguyệt giờ mới hiểu được Hàn Vân Tịch cũng là dùng Trung Y thuật, muốn thi châm bài độc. Hắn vội vàng hỗ trợ.

    Rất nhanh, Long Phi Dạ liền bị cởi áo, nằm sấp ở trên giường phẫu thuật.

    Hàn Vân Tịch đem kim châm, nước khử trùng, gói thuốc chờ công tác chuẩn bị làm xong, giương mắt một cái, lại nhìn Long Phi Dạ, phía sau lưng đường cong gợi cảm, lại có không ít vết roi.

    Cái này..
     
    Last edited by a moderator: 2 Tháng bảy 2019
  8. Aki Re Đang ở chế độ Office Edit Truyện

    Bài viết:
    241
    Chương 6: Cơ hội, nhân họa đắc phúc.

    Bấm để xem
    Đóng lại
    Hàn Vân Tịch nhìn thấy phía sau lưng Long Phi Dạ đầy vết roi, trong lòng nao nao, giống như cảnh tượng này cô đã từng nhìn thấy, cảm giác quen thuộc lại xuất hiện. Ngực cô bỗng nhói, cảm giác đau đớn trào dâng trong tim khiến cô khó chịu.

    Tại sao có thể như vậy?

    Thân làm bác sĩ, mặc kệ đối với tổn thương, đối với bệnh nhân đã tử vong, đều phải duy trì "Ý chí sắt đá", nếu không không cách nào giữ vững tâm tính lí trí tỉnh táo, ứng phó đủ loại tình huống, càng không làm cách nào lại một lần nữa cứu sống những sinh mệnh sắp mất đi, cho nên phải cam đoan tâm tình mình ổn định cùng khỏe mạnh.

    Đủ loại vết thương trên đời Hàn Vân Tịch đều đã từng gặp qua, có những vết thương còn nặng hơn Long Phi Dạ gấp trăm lần.

    Nhưng tại sao lúc này cô lại có cảm giác như vậy. Cô bất ngờ chấn kinh trước tâm tình của mình ngay lúc này. Cô thế mà lại đau lòng khi nhìn thấy vết thương của hắn!

    Hàn Vân Tịch rất nhanh liền tỉnh táo lại, cô không rảnh suy nghĩ nhiều, cấp tốc thu lại tâm tình rối loạn, bắt tay vào thực hiện thi châm bài độc..

    Không đầy nửa canh giờ, Hàn Vân Tịch liền đem hai loại độc tố trong người Long Phi Dạ bài trừ ra ngoài, đồng thời xử lý tốt vết thương.

    Cố Bắc Nguyệt chăm chú ở bên cạnh nhìn, đối với Hàn Vân Tịch khi thực hiện châm thuật, hết sức tò mò.

    "Bác sĩ Hàn, châm thuật mà cô sử dụng học ở đâu vậy?"

    Cố Bắc Nguyệt đều xem không rõ đây là loại châm thuật gì, Trung Y Học Viện tự nhiên là sẽ không dạy cho người ngoài.

    Hàn Vân Tịch không trả lời hắn, chỉ lạnh lùng nói.

    "Về sau loại chuyện nhỏ nhặt này không cần đưa đến phòng cấp cứu, đi khám bệnh nhìn là có thể biết, để tránh lãng phí tài nguyên chữa bệnh, chậm trễ thời gian của mọi người."

    Cố Bắc Nguyệt khóe miệng nổi lên nụ cười bất đắc dĩ, không nói chuyện tiếp lời cô.

    Hàn Vân Tịch lại nói.

    "Đem Long tiên sinh đưa đến phòng bệnh nghỉ ngơi, hắn không cần nằm viện, tỉnh lại liền có thể rời đi. Tôi sẽ đưa y tá tới để xử lí phần còn lại, trước khi về nhà y tá sẽ nói cho anh biết cách xử lí mau chóng lành vết thương."

    Cố Bắc Nguyệt nhẹ gật đầu.

    "Tốt, hôm nay xin cảm ơn bác sĩ Hàn. Bác sĩ Hàn cứ yên tâm, hôm nay người giả mạo cô tới hạ độc tôi cũng đã báo cảnh sát. Chờ Long tiên sinh tỉnh, ngài sẽ đích thân xử lý việc này. Còn chuyện này tôi phải cùng cô giải thích một chút, cũng không phải tự tôi đem Long tiên sinh đưa đến phòng cấp cứu, là người của bệnh viện các người nói tình huống khẩn cấp, cho nên yêu cầu tôi lập tức đưa Long tiên sinh đến đây."

    Hàn Vân Tịch sắp đi ra ngoài, nghe được lời này, ngay lập tức ngừng bước.

    Cô quay đầu hướng Cố Bắc Nguyệt nhìn qua, chậm rãi nheo lại cặp mắt đẹp, to tròn.

    Cố Bắc Nguyệt cười khẽ, dường như tháng tư này gió xuân hiu hiu, ấm và đẹp đẽ. Hắn rõ ràng cũng đã đoán được chuyện gì xảy ra, lại không ngừng được muốn nói ra trước mặt cô.

    Hàn Vân Tịch trong lòng càng hiểu rõ.

    Vừa mới lúc nãy cô vội vã cứu người không lên tiếng, cũng không có nghĩa là cô không nhận ra người giả mạo cô là ai.

    Đoan Mộc Dao, đây chính là con gái bảo bối của cổ đông đứng thứ hai tập đoàn Lăng Vân, cũng là người được Lâm viện trưởng tự mình mời đến làm thực tập sinh.

    Lâm viện trưởng cùng gia tộc Đoan Mộc quan hệ thế nào, cô là cũng biết rõ!

    May mắn Đoan Mộc Dao không có đem độc rắn bên trong Long Phi Dạ xử lý sạch sẽ, nếu không, cô cũng sẽ không phát hiện dị dạng xông lại.

    Nếu là cô vừa vặn không có tới phòng VIP, cho cô ta giải độc, vậy chuyện này hậu quả.. Suy nghĩ tỉ mỉ cực sợ nha!

    "Đáng giận!"

    Hàn Vân Tịch tức giận, sắc mặt xanh mét, cô lạnh lùng nói.

    "Tôi cho tới bây giờ chưa nói qua Long tiên sinh tình huống gấp, cần lập tức đưa đến phòng cấp cứu."

    Cố Bắc Nguyệt đang muốn mở miệng, Hàn Vân Tịch lại ngăn lại.

    "Tôi hiện cái gì cũng không muốn nói, luật sư của tôi ngay lập tức sẽ chạy tới đây. Chờ hắn đến, các người cùng hắn nói đi."

    Cố Bắc Nguyệt có chút ngoài ý muốn với phản ứng của cô.

    "Bác sĩ Hàn, cô hiểu lầm rồi, tôi cũng không có hoài nghi cô."

    Hàn Vân Tịch không giải thích, cũng không quay đầu, cứ thế tiếp tục đi.

    Cô rời khỏi phòng bệnh, một bên cởi xuống y phục cùng mũ, một bên hướng phòng nghỉ của mình mà đi. Trên khuôn mặt nhỏ trắng nõn kia giống như là viết năm chữ "Người lạ chớ tới gần", khiến bác sĩ y tá đi tới gần cũng không dám cùng với cô chào hỏi.

    Tiến vào phòng nghỉ, Hàn Vân Tịch trực tiếp khóa cửa trong lại, dựa vào sau cửa hít sâu.

    Mấy năm qua, tập đoàn Lăng Vân cổ quyền thay đổi, sự tình huyên náo sôi sùng sục, Long gia cùng Đoan Mộc gia quan hệ cô cũng có nghe thấy.

    Long Phi Dạ ở bệnh viện Lăng Vân hoàn toàn thua thiệt, có thể không báo thù sao?

    Hơn nữa, bệnh viện Lăng Vân vẫn luôn là nơi tập đoàn Lăng Vân kiếm lợi nhiều nhất trong các sản nghiệp, do một tay Đoan Mộc gia quản lý, mà Lâm viện trưởng nói khó nghe một chút liền là chó Đoan Mộc gia nuôi.

    Long Phi Dạ có thể không thừa cơ hội này, đuổi Lâm viện trưởng đi, từ trong tay Đoan Mộc Sùng cướp đi quyền điều hành bệnh viện Lăng Vân sao?

    Hàn Vân Tịch xưa nay chịu không ít cơn tức giận của Lâm viện trưởng, hôm nay càng là bị thiệt lớn.

    Cô đương nhiên cũng muốn mượn tay Long Phi Dạ, thật tốt phản kích Lâm viện trưởng một lần. Nhưng là, cô cũng không tính đứng về phía Long Phi Dạ.

    Bởi vì, cô muốn rời khỏi Lăng Vân!

    Năm đó cô tuổi nhỏ không hiểu chuyện, còn chưa tốt nghiệp học viện y, liền cùng Lâm viện trưởng ký khế ước bán thân. Cô nhất định phải vì bệnh viện Lăng Vân phục vụ 20 năm, hiệp ước bên trong còn có một điều khoản vô lí không bình đẳng, chính là cô nhất định phải phục tùng vô điều kiện bệnh viện Lăng Vân đủ loại điều động công tác.

    Nói một cách khác, nếu như tập đoàn Lăng Vân đem cô phái đến xóm nghèo Châu Phi đi làm mấy năm công nhân tình nguyện, cô đều không có quyền lợi cự tuyệt.

    Hôm nay chuyện này đối với cô mà nói, không thể nghi ngờ là cơ hội tốt giải hiệp ước!

    Lâm viện trưởng ác ý tính toán cô, tìm người thay thế cô, rõ ràng vi phạm điều khoản trong khế ước.

    Cô hiện tại cũng không lo lắng Lâm viện trưởng cùng Đoan Mộc Sùng, cái cô lo lắng nhất là đại Boss tập đoàn Lăng Vân, Long Phi Dạ.

    Truyền ngôn tên kia vô cùng bá đạo, thiết huyết. Muốn hắn đáp ứng giải ước, cũng không phải chuyện dễ dàng nha!

    Hàn Vân Tịch suy tư một chút, vẫn là cầm điện thoại di động lên bấm gọi cho luật sư riêng.

    "Ninh Thừa, tôi đang ở bệnh viện, anh lập tức tới ngay. Có đại sự!"
     
    Chỉnh sửa cuối: 10 Tháng tám 2018
  9. Aki Re Đang ở chế độ Office Edit Truyện

    Bài viết:
    241
    Chương 7: Thu phí một bữa cơm.

    Bấm để xem
    Đóng lại
    Mặc dù phòng làm việc của Ninh Thừa cách bệnh viện Lăng Vân không xa, nhưng là, Ninh Thừa lại xuất hiện ở trước mặt cô sau khi nghe điện thoại xong là quá nhanh rồi, Hàn Vân Tịch chấn kinh vì ngạc nhiên.

    Tên này, chỉ dùng 15 phút.

    Hắn ăn mặc hàng năm không thay đổi, màu đậm hệ OxxFord định chế đồ vét, mái tóc rẽ mười sáu cạnh, nội liễm nghiêm cẩn, cũng không phải mất khí thế ưu nhã.

    Hàn Vân Tịch quan sát toàn thể hắn một phen, nghi ngờ nói.

    "Ninh đại luật sư, anh không giống người ở dưới lầu cần xem bệnh nha!"

    Liền xem như bệnh nhân khám dưới lầu, muốn trong vòng 15 phút, chuẩn xác không sai đến gặp cô đi đến phòng nghỉ cũng không phải chuyện dễ dàng.

    "Nguyền rủa anh vậy sao?"

    Ninh Thừa lườm cô một cái, ở một bên ngồi xuống ghế sa lon. Hắn từ trong túi công văn rút ra một phần văn kiện, đưa cho Hàn Vân Tịch.

    Hàn Vân Tịch liếc mắt liền thấy văn bản tài liệu ở trang bìa viết đại loại chữ "Giải ước".

    Thật không giống người rồi!

    Cô liền chỉ là ở trong điện thoại cùng hắn đại khái nói rõ tình huống, hắn thậm chí ngay cả giải ước thư đều đã chuẩn bị xong.

    Hàn Vân Tịch lật xem một lượt, phát hiện công văn này phi thường hoàn mỹ, một chút khuyết điểm đều không có!

    Tiếp theo, Ninh Thừa lấy ra Laptop, vừa hỏi Hàn Vân Tịch chuyện đã xảy ra, vừa mô phỏng viết một phần đơn khởi tố rồi để Hàn Vân Tịch in ra.

    Tốc độ này khiến Hàn Vân Tịch lại khiếp sợ lần nữa.

    Mặc dù Hàn Vân Tịch thuê Ninh Thừa 2 năm rồi, lại còn là lần đầu tiên hưởng thụ hắn phục vụ, kiến thức hiệu suất làm việc cũng quá mức người thường làm được rồi.

    Ninh Thừa là Học trưởng của cô, y khoa cùng luật học đều do hai người đứng đầu trường. Bọn họ giao tình vô cùng tốt, năm đó nếu không phải Ninh Thừa chạy đến vùng núi xa xôi làm công nhân tình nguyện, liên hệ không được không được với hắn. Hàn Vân Tịch cũng không bị lừa, cùng Lăng Vân ký khế ước bán thân.

    Nhớ năm đó Ninh Thừa biết được chuyện này, tức giận đến một tháng không nói chuyện với Hàn Vân Tịch.

    Theo lời hắn nói, nếu để cho mọi người biết rõ hắn để tiểu học muội bị người khác lừa thành cái dạng này, sẽ hủy hết thanh danh phòng làm việc của hắn mất!

    Một tháng sau, Ninh Thừa liền cưỡng ép bắt Hàn Vân Tịch thuê bản thân mình làm luật sư riêng, một tháng cũng chỉ thu phí một bữa cơm.

    Hàn Vân Tịch nhìn xuống đơn khởi tố, phát hiện vô cùng hoàn mỹ không tìm thấy bất kỳ khuyết điểm gì.

    Cô cười nói.

    "Em đều thiếu anh nửa năm tiền công, việc này nếu là làm thành. Chúng ta tìm chút thời gian thanh toán sòng phẳng một chút!"

    Ninh Thừa khép lại laptop, chậm rãi cất dọn đồ đạc xong, nói.

    "Không cần xử lí, tháng này bắt đầu đến em mỗi tháng mời anh ăn hai bữa cơm, liên tục nửa năm coi như rõ ràng."

    Một tháng chỉ lấy phí một bữa cơm, ý tứ liền là Hàn Vân Tịch mỗi tháng phải rút ra chút thời gian mời hắn ăn một bữa cơm.

    Hàn Vân Tịch khóc cười không được, đang nghĩ cò kè mặc cả, thì y tá tới nói Long Phi Dạ tỉnh, liền bảo cô đi qua.

    Ninh Thừa muốn đi chung, Hàn Vân Tịch không cho. Cô thấp giọng nói, "Em đi qua kiểm tra tình huống của hắn, cái khác không nói."

    Ninh Thừa ở bên tai cô thấp giọng thông báo vài câu, rồi mới để cho cô đi.

    Long Phi Dạ ở phòng bệnh VIP cùng khách sạn phòng tổng thống không kém bao nhiêu, phối đến đông đủ toàn bộ, còn có nhân viên chuyên môn chăm sóc. Hàn Vân Tịch vừa vào liền thấy Long Phi Dạ ngồi trên ghế salon ở phòng tiếp khách.

    Hắn cũng đã thay đổi quần áo bệnh nhân, ăn mặc thường phục. Quần dài màu đậm, áo lông màu đen cổ V, nhìn vô cùng tốt, đơn giản nhưng không mất đi vẻ tôn quý ưu nhã, vừa nhìn liền biết là thiết kế riêng, thủ công cắt may, giá cả không ít.

    Cái kia, tóc rõ ràng cũng là đã xử lý qua, chỉnh lý bóng loáng, vị nam nhân tỏa ra mười phần.

    Hắn trũng xuống ngồi ở trên ghế sa lon, bắt chéo hai chân, đang lật xem văn kiện. Hàn Vân Tịch đi đến trước mặt hắn, hắn mới ngẩng đầu nhìn đến.

    Mặc dù trước đây không lâu mới nhìn qua mặt nam nhân này ở cự ly gần vô cùng, nhưng hắn ngẩng đầu nhanh nhìn cô trong nháy mắt, khiến nhịp tim Hàn Vân Tịch đập liên hồi.
     
    Chỉnh sửa cuối: 10 Tháng tám 2018
  10. Aki Re Đang ở chế độ Office Edit Truyện

    Bài viết:
    241
    Chương 8: Chất vấn.

    Bấm để xem
    Đóng lại
    Long Phi Dạ ngược lại là quan sát cô, ánh mắt băng lãnh, tùy ý dò xét.

    Hắn lạnh lùng hỏi nói.

    "Cô chính là bác sĩ Hàn, Hàn Vân Tịch?"

    Long Phi Dạ cao cao tại thượng ngữ khí hơn người khiến Hàn Vân Tịch nghe xong thấy không thoải mái, cô không để ý đến vừa lúc nãy mình và hắn vừa làm ra chuyện xấu hổ, ngẩng đầu lên cùng hắn đối mặt, không kiêu ngạo, không tự ti, tự nhiên rất bình thản.

    "Tôi là Hàn Vân Tịch. Long tiên sinh, độc trong người ngài cũng đã giải hết, có thể xuất viện bất cứ lúc nào."

    Cô nguyên vốn còn muốn giúp hắn bắt mạch kiểm tra, bây giờ nhìn hắn như thế này chắc cũng không cần. Tên này thể năng hẳn là vô cùng tốt, liền nhanh như vậy có thể tỉnh.

    "Bác sĩ Hàn có nghĩa vụ cùng bệnh nhân nói rõ chi tiết bệnh tình, cùng cụ thể tình hình trị liệu?" Long Phi Dạ hỏi.

    Hàn Vân Tịch đương nhiên là có cái nghĩa vụ này, cô đem tập tài liệu về ca bệnh đã chuẩn bị kĩ càng đưa lên.

    Nếu như không có phát sinh chuyện ngoài ý muốn trên giường bệnh kia, cô có thể rất bình tĩnh cùng hắn giải thích cặn kẽ. Thế nhưng là, phát sinh ngoài ý muốn sau đó, cô thực sự không cách nào ở cùng nam nhân này mặt đối mặt nói chuyện với nhau về vấn đề này.

    Cô là bác sĩ chuyên nghiệp tiêu chuẩn, không sai, thế nhưng là, khi cởi áo khoác trắng xuống, cô cũng chỉ là một đứa con gái bình thường thôi nha!

    "Long tiên sinh, tình huống của ngài tôi đều đã cặn kẽ viết ở trên đây." Hàn Vân Tịch thật sự nói.

    Nhưng mà, Long Phi Dạ lại đem tập tài liệu ném qua một bên, không vui nói.

    "Bác sĩ Hàn, người dạy cô chưa nói với cô, giấy thông tin về ca bệnh là cho bác sĩ nhìn, không phải cho bệnh nhân nhìn sao? Xem như bệnh viện Lăng Vân nổi danh có nhiều bác sĩ chuyên nghiệp nhất, đây chính là chỉ tiêu nghề nghiệp tiêu chuẩn ư?"

    Hàn Vân Tịch hít một hơi khí lạnh, nghĩ thầm, gia hỏa này là thật không biết mình trúng độc gì, hay là giả không biết đây? Hắn sau khi tỉnh lại, Cố Bắc Nguyệt liền không có nói cho hắn sao? Y tá đến đưa thuốc liền không có nói cho hắn sao?

    Hắn liền nhất định muốn cùng mình ở dạng này mặt đối mặt cặn kẽ nghiên cứu thảo luận chuyện này sao? Hắn không sợ xấu hổ, cô làm bác sĩ liền phụng bồi tới cùng!

    Hàn Vân Tịch âm thầm hít sâu, ngồi xuống ở một bên, thật sự nói.

    "Long tiên sinh, ngài đầu tiên là trúng độc rắn, sau đó tiếp đến là Trúc Diệp Thanh độc tố, tuy là kịch độc, nhưng liều thuốc rất nhỏ, không nguy hiểm đến tính mạng. Lâm viện trưởng nói ngài chỉ điểm muốn tôi giải độc, nhưng là tôi lúc ấy có bệnh nhân mang tình huống khẩn cấp hơn so với ngài. Tình huống của ngài còn chưa cần đến trình độ của tôi giải độc. Nên tôi đã cự tuyệt chữa cho ngài."

    Long Phi Dạ một mực cúi đầu nghe, không lên tiếng.

    Hắn vừa mới tỉnh lại, chỉ nghe Từ Đông Lâm nói Đoan Mộc Dao giả mạo bác sĩ Hàn đến hạ độc, sau đó bị Hàn Vân Tịch nhìn thấu. Tình huống cụ thể, Từ Đông Lâm cũng không biết, Cố Bắc Nguyệt một mực ở phòng họp cùng trao đổi với người ở cục cảnh sát, đến nay vẫn chưa tới.

    Hắn nghe Từ Đông Lâm nói xong đại khái tình huống lúc đó, lập tức liền ý thức được đây là một cơ hội tốt để đối phó với Đoan Mộc Sùng. Hắn đương nhiên phải nhanh một chút lý giải rõ ràng sự tình cặn kẽ vừa qua. Cho nên, hắn cho người đem Hàn Vân Tịch tìm tới.

    Nhìn thấy Long Phi Dạ không nói tiếng nào, Hàn Vân Tịch tiếp tục nói.

    "Đoan Mộc Dao giúp ngài giải độc rắn, sau đối với ngươi hạ một loại độc khác, bởi vì.."

    Hàn Vân Tịch còn chưa nói xong, Long Phi Dạ liền đánh gãy.

    "Cô ta hạ độc gì?"

    "Tình độc!" Hàn Vân Tịch rất bình tĩnh trả lời.

    "Tình độc là gì?" Long Phi Dạ lạnh lùng hỏi.

    Hàn Vân Tịch hơi run lên, không trả lời ngay.

    Long Phi Dạ lạnh lùng chờ đợi nhìn xem cô trả lời.

    Hàn Vân Tịch nhìn thẳng vào ánh mắt hắn, tư thái nghiêm túc chuyên nghiệp, trả lời nói.

    "Là thuốc tình độc dược!"

    Long Phi Dạ trong mắt băng lãnh thâm thúy rốt cục cũng có gợn sóng, hắn rõ ràng là ngoài ý muốn.

    Nhưng mà, hắn rất nhanh liền nhăn đầu lông mày lại, nhìn Hàn Vân Tịch, một mặt như có điều suy nghĩ, giống như là đang nhớ lại cái gì.

    Hắn nói,

    "Vừa mới ở trên giường bệnh, là cô.."
     
    Chỉnh sửa cuối: 10 Tháng tám 2018
  11. Aki Re Đang ở chế độ Office Edit Truyện

    Bài viết:
    241
    Chương 9: Bớt, vết cắn.

    Bấm để xem
    Đóng lại
    Long Phi Dạ còn chưa có nói xong, Hàn Vân Tịch liền vội vã cắt đứt.

    "Đoan Mộc Dao cũng không có triệt để xử lý sạch sẽ độc rắn, cho nên dẫn đến hai loại độc hỗ trợ lẫn nhau, tăng cường độc tính, nguy hiểm cho tính mệnh. Tôi kiểm tra thấy có thông báo xuất hiện độc tính, liền tiến vào phòng giải phẫu giúp ngài đem độc giải hết. Chuyện đã xảy ra chính là như vậy."

    "Cô.."

    Long Phi Dạ vừa lên tiếng, Hàn Vân Tịch lần nữa cường thế cắt ngang.

    "Long tiên sinh, ngài khôi phục được nhanh vậy hẳn là không vấn đề lớn. Tôi sẽ giúp ngài xem mạch."

    Long Phi Dạ không động, nhìn cô chằm chằm.

    "Cô.."

    Hàn Vân Tịch trực tiếp kéo tay hắn, đặt lên lan can ghế sô pha, một bên bắt mạch, một bên ra hiệu hắn không cần nói.

    Long Phi Dạ lần đầu tiên trong đời bị nữ nhân bắt tay cường chế như vậy, hắn có chút nổi nóng, nhưng không có phát tác ra. Dù sao, Hàn Vân Tịch cũng là bác sĩ nên hắn bỏ qua.

    Long Phi Dạ an tĩnh lại, như vậy, căn phòng lớn liền yên tĩnh theo.

    Hàn Vân Tịch thật ra không phải cần bắt mạch cho hắn, nguyên bản không quan tâm đến, trong đầu cô bây giờ chỉ suy tư làm như thế nào để rời đi. Thế nhưng là, cô lơ đãng nhìn thấy trên mu bàn tay Long Phi Dạ có một cái bớt, cô liền giật mình!

    Cái bớt có hình dạng cực kỳ giống vết cắn, nếu không chăm chú nhìn kĩ, đều có thể tưởng như là vết cắn thật.

    Vị trí này, cái này bớt..

    Hàn Vân Tịch đột nhiên cảm thấy rất quen thuộc, cô phi thường khẳng định mình nhất định đã ở nơi nào gặp qua vết bớt này, chỉ là, trong lúc nhất thời lại nghĩ không ra.

    Thật quen thuộc! Trong lòng cô lại trồi lên một cỗ tình cảm không cách nào hình dung, không thể giải thích rõ ràng, dường như ẩn ẩn có chút đau thương.

    Chuyện gì xảy ra vậy!

    Hàn Vân Tịch thất thần, mà Long Phi Dạ thấy lạ nhìn chằm chằm cô, rất nhanh liền phát hiện mang tai cô bắt đầu hồng hồng, hắn cuối cùng nhớ ra trên bàn giải phẫu lúc nãy có chuyện ngoài ý muốn, nên hiểu ngay đã có chuyện gì xảy ra.

    Ngay thẳng mà nói, mình ở trên bàn giải phẫu nhưng thật ra là đã mạo phạm cô. Trách không được cô không chịu cùng hắn nói về bệnh tình, trực tiếp vung tài liệu ca bệnh cho hắn xem.

    Long Phi Dạ đồng thời chạy tới xin lỗi, nhưng cũng có chút bản năng phản cảm.

    Dù sao, dáng vẻ kệch cỡm, giả vờ giả vịt, thừa cơ thượng vị của nữ nhân hắn đã thấy rất nhiều.

    Hắn đối với nữ nhân là đề phòng.

    "Bác sĩ Hàn, có thể sao?" Hắn lạnh lùng hỏi.

    Hàn Vân Tịch không phản ứng.

    "Bác sĩ Hàn, có thể sao?" Long Phi Dạ hỏi lại, cũng đã hơi không kiên nhẫn.

    Nào có thể đoán được, Hàn Vân Tịch chẳng những không có buông tay, ngược lại kéo cổ tay hắn, nhẹ nhàng vuốt ve chỗ bớt trên mu bàn tay của hắn, biểu tình kia giống như là ngây dại.

    Long Phi Dạ không chút khách khí, bỗng nhiên giương tay, lạnh giọng.

    "Hàn Vân Tịch, cô thật khiến cho người ta thất vọng!"

    Hàn Vân Tịch lúc này mới tỉnh hồn lại, bị dọa đến nhịp tim đều mất nửa nhịp.

    Trời ạ, cô vừa mới làm gì vậy? Cô là thế nào lại làm ra loại hành động như thế?

    Trúng tà sao?

    Cô cứ thế cư nhiên.. thế mà dám sờ vết bớt của hắn.

    Cô đầu có hố sao!

    Nhìn biểu tình Long Phi Dạ chán ghét ra mặt, Hàn Vân Tịch đỏ bừng cả khuôn mặt, không biết giải thích như thế nào, choáng váng..

    "Cút ra ngoài!"

    Long Phi Dạ lạnh lùng nói.

    Hàn Vân Tịch há to miệng, muốn giải thích, lại phát hiện mình căn bản không giải thích được về loại hành vi bản thân vừa mới làm.

    Cô muốn nói với Long Phi Dạ rằng mình trước đó có thể đã gặp qua cái bớt này, Long Phi Dạ có tin hay không?

    Cô muốn cùng Long Phi Dạ nói mình trúng tà, hắn có tin hay không?

    Đừng nói là Long Phi Dạ, chính cô còn không tin.

    Cô nguyên bản còn đầy bụng ủy khuất, cảm thấy mình bị hắn chiếm đại tiện nghi, mới lúc này, cô thế mà lại "Quấy rối" hắn.

    Hàn Vân Tịch đã lớn như vậy, lần đầu tiên.. Xấu hổ đến muốn khóc tột độ!

    Cô không dám chờ lâu, xoay người chạy.

    Cô ở toilet khá lâu, cố gắng điều chỉnh tốt trạng thái, mới bắt đầu đi đến phòng nghỉ gặp Ninh Thừa.
     
    Chỉnh sửa cuối: 10 Tháng tám 2018
Từ Khóa:
Trả lời qua Facebook
Đang tải...