Truyện Ngắn Capuchino! You Are My Sweet Winter - @an - Dau - Hu

Thảo luận trong 'Truyện Ngắn' bắt đầu bởi @an_dau_hu, 13 Tháng mười một 2019.

  1. @an_dau_hu Bias Lil Meow Meow,

    Bài viết:
    2
    [Fic Ngắn] Capuchino! You Are My Sweet Winter

    (Tạm dịch: Capuchino! Cậu là mùa đông ngọt dịu của tôi)

    Tác giả: @an_dau_hu

    Thể loại: Đoản ngọt, one shot (mỗi chương là một fic ngắn)


    [​IMG]

    Văn án:

    Mỗi khi mùa đông đến, khi từng cơn gió lạnh buốt lướt qua,

    Ta sẽ thấy trên phố, từng cặp đôi tay trong tay;

    Họ đan hai bàn tay vào với nhau, cùng nhau sưởi ấm cho đối phương trong mùa đông giá rét.

    Nhưng, mùa đông năm nào cũng vậy, tôi vẫn một mình dạo bước trên phố,

    Vẫn không một ai nắm tay, không một ai cùng sánh bước.

    Tôi vẫn như vậy, cho đến khi gặp cậu.

    Cậu đã ở bên tôi vào mỗi mùa đông, dù trong bất cứ hoàn cảnh nào;

    Cậu như lò sưởi gỗ thông, sưởi ấm trái tim lạnh giá của tôi;

    Cậu như ly capuchino ấm nóng, biến tâm hồn tôi từ vô vị trở nên dịu ngọt;

    Cậu đối với tôi như một BFF thật sự, nhưng tôi tự biết, tôi đã đi quá xa với mối quan hệ đó,

    Giống như Alex và Rosie trong Love, Rosie vậy.

    Gửi tặng đến cậu,

    Capuchino dịu ngọt của mùa đông trong tôi..

    P/s: Vì truyện này mình viết về ngọt tưởng giữa ARMYBTS, cho nên mọi người hãy cân nhắc kĩ trước khi đọc fic của mình. Mình xin cảm ơn ạ.
     
    Chỉnh sửa cuối: 28 Tháng mười một 2019
  2. @an_dau_hu Bias Lil Meow Meow,

    Bài viết:
    2
    Chương 1

    Bấm để xem
    Đóng lại
    Khi tiếng chuông máy của trường reo lên, đó là lúc, buổi học thêm Anh vào ban chiều của bạn kết thúc..

    - Này, Yoon Ami, bữa nay xem phim cùng tụi tui không? Seo Haeng đã mua vé rồi, chỉ chờ bà đi chung thôi.

    - Phải đó phải đó, với lại tối nay rạp chiếu đúng phim bà thích luôn: Maleficent 2 đó nha.

    Đó là hai con bạn thân "ồn ào" của bạn: Seo Haeng và Beom Ryeo. Tụi nó đang "gạ gẫm" bạn đi xem phim thì phải. Mà bạn cũng muốn đi lắm chứ, rạp hôm nay chiếu phim bạn rất thích đó, là phim Maleficent 2. Cơ hội ngàn năm có một này sao có thể bỏ qua được, nhất quyết không bỏ qua. Tất nhiên là bạn không suy nghĩ mà chuẩn bị đồng ý ngay lập tức.

    Nhưng chưa kịp nói ra thì một giọng nam từ phía sau bạn chen vào:

    - Tối nay, Yoon Ami học phụ đạo ở nhà tôi, tầm bảy giờ có mặt.

    Nói rồi khi đi ngang qua còn không quên tặng cho bạn ánh mắt nghiêm nghị. Đúng, ai cũng nghĩ là ánh mắt nghiêm nghị, chứ thực ra chỉ mình bạn biết đó là ánh mắt châm chọc biết bao nhiêu dành cho bạn mà thôi.

    Cậu tên là Kim Seok Jin, một lớp phó học tập mà đối với mọi người là rất chăm chỉ và gương mẫu. Thành tích của cậu ấy thì nhiều vô kể, từ giải tri thức đến giải thể thao, cái gì cậu cũng mang về chiến công hiển hách. Lớp bạn vì có tên này mà tự hào đến mức phổng cả lỗ mũi.

    Còn nói về thành tích của bạn thì, aiz, thực sự rất khó nói nha. Bạn học giỏi đều tất cả các môn, đó là điều đương nhiên, nhưng có một môn mà khiến bạn chỉ nhìn thôi cũng thấy dị ứng: Môn Hóa. Có lẽ là do đặc thù của bộ môn khiến cho bạn cảm thấy khó chịu, cho nên việc bạn làm bài kiểm tra Hóa bị điểm thấp cũng không có gì khác lạ. Và chính cái điểm yếu này đã ngăn cản cuộc xem phim của bạn khi mà vào giờ sinh hoạt lớp tuần trước, cô giáo chủ nhiệm lớp bạn đã cử Kim Seok Jin - tên lớp phó học tập đáng ghét, xuống chỗ bạn ngồi và đồng thời kiêm luôn đôi bạn cùng tiến trong suốt năm học.

    Vậy mà cậu ta lại đòi học phụ đạo vào đúng thời điểm quan trọng nhất của bạn, thế là đi tong cả một buổi xem phim. Ôi, tuổi trẻ còn đâu chị Xuân hai sừng, hức.

    Hai con bạn chỉ biết nhìn bạn bằng ánh mắt ái ngại, rồi hẹn buổi khác xem sau.

    Sáu giờ ba mươi phút chiều..

    Khi ăn bữa cơm chiều xong, bạn dọn dẹp bàn ăn rồi rửa bát. Khi xong việc là khoảng bảy giờ kém, bạn nhanh chóng lên phòng trên lầu, soạn sách vở của môn Hóa vào balo. Vì thời tiết mới vào đầu đông, bạn chọn cho mình một chiếc áo hoodie và chiếc quần jogger đồng màu xanh và mang theo đôi giày sneaker trắng của hãng PUMA. Vì nhà của Jin cách nhà bạn cũng không xa lắm nên bạn một mình đi bộ đến nhà của người "bạn cùng tiến". Jin đã ra ở riêng từ lâu, nên nhà của tên này cũng không phải là không dễ tìm. Nhà Jin nhìn qua thì khá là bình thường, nhưng mà trong cái bình thường ấy lại mang hơi hướng của sự hiện đại.

    Bạn cẩn thận đẩy cánh cổng ra, đứng trước cửa chính và nhấn chuông.

    Một giọng nói quen thuộc từ trong nhà vang lên: "Yoon Ami đến rồi hả? Cậu lên lầu trước đi, tôi rửa bát xong sẽ lên sau."

    Bạn lãnh đạm không đáp, trực tiếp đẩy cửa đi vào trong. Bạn cũng không quên khóa cửa lại, một mạch đi lên lầu. Trong khi chờ "người phụ đạo" giao bài tập, bạn tranh thủ mở sách vở môn Hóa ra ôn lại lí thuyết. Lí thuyết của Hóa 11 cũng khá là khó, đối với bạn chắc là như vậy; tuy nghĩ là thế nhưng bạn vẫn cố gắng xem lại lý thuyết rồi dùng bút dạ vạch vào những chỗ chưa hiểu. Bạn mải mê học lí thuyết đến mức, tiếng gõ cửa của Kim Seok Jin vẫn không hề đả kinh đến bạn. Cho đến khi bị một quyển sách đập vào đầu, bạn mới choàng tỉnh về hiện tại.

    - Yoo, cậu học chăm chỉ vậy luôn đó, Ami à!

    Jin nhìn bạn bằng con mắt ngạc nhiên, nhưng ẩn sâu trong đó chính là lời trêu chọc khiến người khác phát tiết.

    Bạn ngẩng lên nhìn cậu, phần mái bằng che đi đôi mắt lúc ẩn lúc hiện. Mặt Jin bỗng hồng lên một chút, cậu ta đứng như trời trồng nhìn bạn, chỉ có điều bạn lại không nhận ra. Chỉ khi bạn mở miệng hỏi, Jin mới bắt đầu ngồi xuống giảng cho bạn những chỗ bạn chưa hiểu lắm.

    Một tiếng sau..

    Jin vừa thở dài, vừa đưa ra một đống giấy tờ trước mặt bạn. Làm ra vẻ "gia sư", cậu ta đẩy gọng kính, trầm giọng: "Vậy là tôi đã ôn xong kiến thức của học kì I cho cậu rồi. Đây là phần bài tập mà tôi soạn từ trước, cậu có thể làm dần dà. Mỗi buổi phụ đạo cậu sẽ làm một trang trong bốn mươi lăm phút, sau bốn mươi lăm phút tôi sẽ xem qua và giảng lại cho cậu về những chỗ mà cậu làm sai."

    Bạn nghiêng đầu cười châm chọc, tinh nghịch đáp:

    - Vậy cậu có phần thưởng cho tôi không? Chẳng hạn như xem phim ấy.

    - Cậu còn bốn mươi phút nữa để làm bài và soát bài.

    - Này, cậu đừng có nhỏ nhoi thế chứ.

    - Làm bài đi, tôi có việc phải làm, đúng ba mươi chín phút sau sẽ lên kiểm tra.

    - Ờ, cậu thì kinh rồi, bố là CEO, mẹ là người mẫu. Ok, cậu giàu cậu có quyền.

    Nói rồi, bạn chẳng thèm để ý đến ai kia, mở vở ra làm đề cương. Jin cũng ra ngoài để tạo không gian riêng cho bạn.

    Hai không gian, hai con người, hai công việc riêng, hai suy nghĩ riêng. Bạn tập trung làm bài, thỉnh thoảng xem lại phần kiến thức mà Jin đã ôn cho bạn. Vì buổi trưa không ngủ, mà lúc bạn làm bài là tầm tám giờ tối, nên có vài lúc bạn ngủ gật. Nhưng bạn không cho phép mình như vậy. Cố gắng làm xong hết bài đã là chín giờ kém mười lăm phút mà vẫn chưa thấy Jin kiểm tra, sự buồn ngủ đã làm lung lay ý chí của bạn, bạn đã ngủ.

    Về phía Jin, cậu ta đang định đi pha hai ly espresso nhưng lại không có café ở nhà, cho nên cậu đã ra ngoài cửa hàng tạp hóa ở đầu đường để mua. Đáng ra mua nhanh thì cậu sẽ về sớm, nhưng khổ nỗi nay nhiều khách nên bà chủ cũng có chút bận rộn, cậu cũng không muốn làm khó người ta. Đến khi về nhà, pha xong hai ly espresso, cậu mới ngẩng đầu lên nhìn đồng hồ thì trời ạ, giờ đã là quá thời gian làm bài rồi. Bình tĩnh mang hai ly espresso lên phòng, cậu bước thật nhẹ nhàng để xem bạn đang làm bài hay là đã xong rồi. Kết quả thật ngoài dự định của cậu, bạn đã ngủ, lúc này trông không khác gì một con mèo con đang cuộn trong đống chăn lôi từ trên giường nhà người khác. Jin chỉ đỡ trán cạn lời, rồi ngồi xuống bên bạn để chữa bài kiểm tra. Vì từ trước tới giờ không quen ngủ trên bàn nên chẳng mấy chốc, cái đầu của bạn di chuyển khỏi cái bàn và rơi ngay vào đùi của Jin.

    Cảm thấy có vật nặng đang đè lên chân mình, Jin dời mắt khỏi bài kiểm tra quay sang.

    - Haizz, cái con mèo nhỏ này, nhìn cậu như vậy tôi rất dễ phạm tội đấy nha, mau trèo lên giường ngủ đi, ở đây lạnh lắm.

    Chả biết ma xui quỷ khiến thế nào mà bạn lại nói mớ lại:

    - Tên quỷ kia, tính bỏ tôi lại một mình hả. Xuống lầu có việc thì cũng phải về sớm chứ, đằng này lại bỏ tôi lại một mình. Cậu làm vậy, quá đáng lắm.

    Jin lặng lẽ đáp: "Đúng rồi, là tôi sai, lần sau tôi sẽ chú ý hơn."

    - Tôi thừa biết cậu thích Seo Haeng bạn tôi, nhưng cậu có biết là tôi đau thế nào không? Chính là bởi vì tôi không có quyền xen vào cuộc tình của hai người, nhưng mà tôi.. tôi đau lắm. Tôi vừa không muốn mất tình bạn, vừa không muốn mất tình yêu. Đó là lí do mà tôi cố gắng tránh né môn Hóa để được gặp cậu mỗi ngày, dù đó không phải là quan hệ tốt đẹp gì. Cậu xa cách tôi cũng không sao, tôi nhất quyết sẽ bảo vệ những thứ mà tôi có một cách trân trọng, mặc dù nó chỉ khiến tôi đau thêm..

    Jin sững người, cậu thừa biết người mà bạn đang nhắc tới là cậu, nhưng việc cậu thích Seo Haeng chỉ là đồn thổi. Thực ra thì cậu hay nói chuyện với Seo Haeng để tìm hiểu thêm về bạn mà thôi. Cậu muốn biết bạn thích những gì, ghét những gì, rồi hôm nay bạn đã tiếp xúc với đứa con trai nào.. Người mà cậu ấy để trong lòng là bạn. Cậu ấy thích bạn nhưng chưa chắc chắn rằng bạn đã thích cậu, nên cậu cố nắm bắt điểm yếu của bạn là môn Hóa để xin phép cô được kèm bạn học Hóa. Phải nói là cái ngày chuyển xuống chỗ bạn, cậu đã cực kì hưng phấn, nhưng lại cố giấu trong lòng, lãnh đạm đi xuống chỗ bạn nên bạn mới hiểu lầm là tên này thích Seo Haeng rồi thì hết ong bay bướm lượn nữa. Mỗi ngày, chỉ cần có cốc trà sữa là Seo Haeng vui vẻ làm "điệp viên" bên cạnh bạn để đưa tin chính xác cho cậu. Nhiều lúc, cậu ghét những đứa con trai tiếp xúc gần bạn, nhưng vẫn ra vẻ làm ngơ. Ngồi cạnh bạn, cậu cảm thấy có thêm động lực học tập hơn. Mời bạn đến nhà học phụ đạo là để cậu có thời gian ngắm bạn mà thôi. Vậy mà, bạn cũng thích cậu ấy, điều đó đã nhen lên 1 ngọn lửa, sưởi ấm trái tim mùa đông của Kim Seok Jin.

    Nhẹ nhàng nhìn bạn bằng đôi mắt trìu mến, Jin ôm bạn vào lòng, thổi hơi nóng qua tai bạn. Thấy bạn "ưm" lên một tiếng vì khó chịu, cậu nhẹ giọng:

    - Đồ ngốc, thích thì nói thẳng ra, lại còn bày đặt che giấu. Có biết mình phải chờ cậu bao lâu không vậy?

    Đêm ấy, trong căn phòng ấm áp dưới bầu trời lạnh sương, có hai con người đã ghép lại thành một mảnh tình..

    (End chapter 1)​

    [Đôi lời của tác giả: Au xin nhắc lại cho mấy bạn nghe: Thứ nhất, bộ này của Au mỗi chương là 1 fic; thứ hai, có nhu cầu đọc truyện thì mình không nói, nhưng nếu Au thấy có bình luận gây war bên dưới thì xin mời đi luôn cho, chỗ Au không nhận gạch đá, chỉ nhận lời góp ý của độc giả thôi. Cho nên mấy bạn hãy cân nhắc trước khi đọc bộ này. Thân]​
     
    Chỉnh sửa cuối: 28 Tháng mười một 2019
Trả lời qua Facebook
Đang tải...