Xuyên Không [Edit] Mau Xuyên Công Lược: Anh Trai Bệnh Kiều, Soái Nghịch Thiên - Tần Tư

Thảo luận trong 'Box Dịch - Edit' bắt đầu bởi Bạch Tử Vi, 21 Tháng ba 2019.

  1. Bạch Tử Vi

    Bài viết:
    15
    [​IMG]

    Tên truyện: Mau xuyên công lược: Anh trai bệnh kiều, soái nghịch thiên

    Tác giả: Tần Tư

    Editor: Bạch Tử Vi

    Thể loại: Hệ thống, ngôn tình, ngọt sủng, 1v1, ngược tra

    Lịch edit: 1 chương/ngày, có thể nhiều hơn nếu mình rảnh

    Văn án:

    Họa quốc yêu phi Bạch Tiên Tiên bị sét đánh chết, cả nước hoan hô, bọn họ không biết Bạch Tiên Tiên chỉ là bị một cái hệ thống mau xuyên đánh trúng.

    Từ đây - hệ thống: "Yêu phi nương nương, muốn trở nên càng đẹp sao, vậy công lược các anh trai đi!"

    Bệnh kiều anh kế, bệnh tham ăn quá độ anh họ, hắc hóa tướng quân ca ca nhất nhất đánh úp lại.

    Bạch Tiên Tiên: "Ngẫm lại liền thấy kích thích."​


    Góc nhỏ: Để chống nạn copy chùa, mình sẽ set chương trả xu bắt đầu từ chương 59. Nhưng mỗi thế giới, mình chỉ thu phí từ 5-10c thôi ạ.

    Khuyến khích các bạn nên set member Vip để đọc truyện trả phí rẻ nhất có thể tại đây: Link

    Truyện được đăng độc quyền tại dembuon.vn

    Nếu các bạn thấy truyện hay thì vote cho mình 5 sao ngay đầu trang nhoa ^^

    Mục lục

    Chương 1

    Thế giới 1: Em gái trầm cảm vs anh trai bệnh kiều


    Thế giới 2: Em gái ngon miệng vs anh trai tham ăn


    Thế giới 3: Thiên sứ muội muội vs huyết tộc ca ca


    Thế giới 4: Du học muội muội vs quân phiệt ca ca


    Thế giới 5: Thái hậu muội muội vs thật giả ca ca


    Thế giới 6: Thượng tướng tàn tật vs em trai Omega


    Thế giới 7: Em gái tang thi vs anh trai nhân loại


    Thế giới 8: Em gái minh tinh vs anh trai tổng tài


    Thế giới 9: Sư phụ muội muội vs đồ đệ cố chấp


    Thế giới 10: Em gái nhân ngư vs anh trai pháp y


    Thế giới 11: Em dâu ngây thơ vs ca ca gian thần


    Thế giới 12: Em gái hào môn X anh trai nuôi

     
    LieuDuong, kling0831, caraes1647 người khác thích bài này.
    Chỉnh sửa cuối: 18 Tháng hai 2023
  2. Đăng ký Binance
  3. Bạch Tử Vi

    Bài viết:
    15
    Chương 1: Bổn cung bất tử, ngươi vĩnh viễn làm nô

    Bấm để xem
    Đóng lại
    [​IMG]

    Vương triều Đại chu, đầu mùa xuân, không khí se lạnh

    "Nương nương, nương nương, tha cho nô tỳ đi, nô tỳ không dám nữa."

    Trời còn chưa sáng, cung điện xa hoa đã đèn đuốc sáng trưng, một nữ nhân hai mắt rưng rưng, thanh tú đáng yêu quỳ phía sau một mỹ nhân mặc cung trang, nức nở cầu xin.

    Nàng thật vất vả ngủ với hoàng thượng một đêm, kết quả mới vừa tỉnh lại đã bị đưa tới Trích Tinh cung của Hoàng Quý phi Bạch Tiên Tiên, trong lòng sao có thể không hận?

    Nàng hận Bạch Tiên Tiên muốn chết, nhưng nàng không dám nói ra, bởi vì Bạch Tiên Tiên thống lĩnh hậu cung, can thiệp triều chính, danh xứng với thực là yêu phi họa quốc dưới một người trên vạn người.

    Nghe vậy Bạch Tiên Tiên xoay người lại, lộ ra một khuôn mặt tuyệt sắc vô song: "Ngày bổn cung lên làm Hoàng Quý phi từng nói, chỉ cần ta chưa chết, các ngươi cũng đừng nghĩ bò lên long sàng, hành vi tối qua của ngươi là đang miệt thị bổn cung?"

    Đôi môi màu hoa hồng của nàng nhếch lên một độ cong trào phúng, so với yêu nghiệt còn họa thủy hơn.

    Chỉ nghe nữ nhân khí thế không đủ phản bác: "Nô tỳ sao dám miệt thị nương nương, đêm qua đó là vì hoàng thượng háo, háo sắc ____"

    Bạch Tiên Tiên cười còn tươi hơn hoa, vừa cười vừa khom lưng, ghét bỏ vỗ vỗ khuôn mặt nữ nhân.

    "Ngươi xem khuôn mặt này của bổn cung, khuynh thành tuyệt sắc. Ngươi xem lại khuôn mặt của chính mình, không biết còn tưởng là cái tiện tỳ giặt quần áo nào trong cung, a, ngươi đúng thật là tiện tỳ, ý của ngươi là hoàng thượng không háo sắc của bổn cung, lại đi thích cháo nhạt nước nguội như ngươi?"

    "Người tới, đem nàng kéo xuống."

    Bạch Tiên Tiên vung tay lên, không cho biện giải, hai tên thị vệ đi vào.

    Nữ nhân bị Bạch Tiên Tiên châm chọc đến hai mắt đỏ bừng, đột nhiên hét lớn: "Trong bụng ta có long chủng, hài tử của hoàng thượng, ngươi không thể giết ta!"

    Thấy Bạch Tiên Tiên mắt điếc tai ngơ, trong mắt nữ nhân hiện lên hận ý dày đặc, lạnh giọng thét chói tai: "Bạch Tiên Tiên! Ngươi là yêu phi, ngươi tai họa hậu cung, can thiệp triều chính, ai cũng có thể giết chết, ta nguyền rủa ngươi! Ta nguyền rủa ngươi không được chết tử tế, ngũ lôi oanh đỉnh, vĩnh viễn không được luân hồi!"

    "Ầm!"

    Một tia sét chợt bổ ngang không trung âm trầm, hai cánh cửa điện bị cuồng phong thổi mở ra.

    Một khắc trước khi Bạch Tiên Tiên bị sét đánh chết, đỉnh đầu rực sáng, một khuôn mặt tuyệt sắc càng thêm mỹ lệ.

    Nàng phất tay áo xoay người về phía nữ nhân, lãnh mị lên tiếng: "Bổn cung bất tử, ngươi liền vĩnh viễn làm nô, mặc kệ cả đời hay mười đời, vĩnh viễn không đến lượt ngươi bò lên trên đầu bổn cung tác oai tác quái!"

    Đây chính là tự tin của Đại Chu vương triều yêu phi nương nương.

    * * *

    Bạch Tiên Tiên căn bản không cảm giác được cái gì thống khổ liền đi vào trong không gian màu trắng của hệ thống.

    Một tiểu shota ước chừng sáu bảy tuổi, mặc âu phục màu xanh tiếp đãi nàng.

    "Xin chào ký chủ, ta là hệ thống công lược anh trai: Ngân Hà, kế tiếp chúng ta sẽ ở chung một đoạn thời gian rất dài."

    "Ngươi là, hệ thống, Ngân Hà?"

    Bạch Tiên Tiên ngạc nhiên nhìn sô pha trong không gian hệ thống, bao gồm một thân quần áo của tiểu shota.

    Nàng đỡ đỡ tóc mai của mình, trong lòng nghĩ yêu nghiệt từ nơi nào tới, người đâu, mau đem quái hài tử này kéo xuống cho bổn cung.

    Ngân Hà phảng phất hiểu rõ suy nghĩ của Bạch Tiên Tiên, khuôn mặt nhỏ đáng yêu chợt nhăn, thay đổi miệng lưỡi nói: "Nương nương, nơi này không phải vương triều Đại Chu."

    "?" Bạch Tiên Tiên cảm thấy chính mình yêu cầu bĩnh tĩnh một chút.

    Ngân Hà tốn không ít miệng lưỡi, mới khiến một cổ nhân thuần túy hiểu rõ cái gì là hệ thống.

    "Ý của ngươi là, chỉ cần bổn cung thực hiện nhiệm vụ, ngươi liền có thể thực hiện bất kì nguyện vọng nào của bổn cung?"

    "Đúng." Ngân Hà nói.

    "Bổn cung có thể trở nên xinh đẹp, so với hiện tại càng đẹp?" Bạch Tiên Tiên sờ sờ khuôn mặt, một đôi mắt sáng đột nhiên mỉm cười nhìn Ngân Hà.

    Ai cũng không biết Bạch Tiên Tiên đối với khuôn mặt của mình có bao nhiêu cố chấp, chỉ có sắc đẹp mới mang cho nàng cảm giác an toàn.

    Nàng không sợ chết, không sợ không có thân phận cao quý, chỉ sợ chính mình không đẹp.

    Ngân Hà: "Thân là ký chủ của hệ thống công lược anh trai, ngài chỉ cần ở trong các vị diện kế tiếp cứu vớt các anh trai điên cuồng biến thái.. Chỉ cần nhiệm vụ hoàn thành thuận lợi, ngài liền có thể biến đẹp."

    Ai cũng không thể ngăn cản nàng biến đẹp, Bạch Tiên Tiên vung tay: "Vậy còn không mau làm nhiệm vụ, chờ cái gì nữa đâu!"

    Ngân Hà đem kế tiếp nhiệm vụ cốt truyện giao cho nàng.

    Ân oán của Bạch Tiên Tiên cùng Diệp Đình Thu một câu không thể nói hết.

    Lúc Diệp Đình Thu mười chín tuổi, cha hắn Diệp Sơn đem một đôi mẹ con về nhà, hoàn toàn điên đảo nhân sinh của hắn.

    Cuộc đời Diệp Đình Thu, quan trọng nhất là người mẹ đã mất, mà hắn tận mắt nhìn thấy mẹ bị tình nhân của cha bằng một cuộc điện thoại bức đến nhảy lầu.

    Cái này tình nhân là mẹ kế của hắn.

    Nhưng dưới sự bảo vệ của Diệp Sơn, hắn không cách nào tiếp cận được mẹ kế, vì thế hắn chỉ có thể đem cừu hận chuyển đến trên người em gái kế.

    Từ nay về sau Diệp Đình Thu đối với Bạch Tiên Tiên rất tốt, chờ em gái toàn tâm toàn ý tín nhiệm, hắn liền uy hiếp cô, đánh cô, cầm tù cô.

    Càng bi thảm chính là Bạch Tiên Tiên mắc bệnh trầm cảm, bởi vì ban đầu Diệp Đình Thu đối tốt mà yêu hắn.

    Bạch Tiên Tiên hăng say nhìn cái này cẩu huyết cốt truyện, nửa ngày sau mới hỏi: "Tiểu Ngân Hà, kết cục là gì?"

    Ngân Hà: "Ngược đãi Bạch Tiên Tiên lâu rồi, thiên phú y học của Diệp Đình Thu nhân đó mà thức tỉnh. Sau trở thành một bác sĩ, nhưng không phải lương y như từ mẫu, mà vì thế lực đen tối làm việc tà y."

    "Vậy Bạch Tiên Tiên đâu?"

    Ngân Hà nói: "Mười chín tuổi bị Diệp Đình Thu giải phẫu, thi thể bị ném vào biển rộng cho cá ăn."

    Bạch Tiên Tiên: "Thật thảm, nhiệm vụ của bổn cung là gì?"

    "Nhiệm vụ thứ nhất: Làm Diệp Đình Thu yêu ngài. Nhiệm vụ thứ hai: Làm Diệp Đình Thu trở thành một vị lương y, mà không phải là tà y."

    "Vấn đề cuối cùng, mẹ của hắn là do mẹ ta hại chết sao?" Nàng hỏi.

    "Không phải."

    Nghe Ngân Hà trả lời, trên khuôn mặt tuyệt sắc của Bạch Tiên Tiên hàm chứa một nụ cười thong dong.

    Sắm vai một cái tự bế em gái, làm bệnh kiều anh kế yêu mình dường như cũng rất thú vị nha.
     
    Chỉnh sửa cuối: 6 Tháng năm 2020
  4. Bạch Tử Vi

    Bài viết:
    15
    Chương 2: Em gái trầm cảm vs anh trai bệnh kiều (1)

    Bấm để xem
    Đóng lại
    [​IMG]

    Bạch Tiên Tiên mở mắt ra, quanh mình một mảnh âm u, nhờ vào ánh sáng từ cửa sổ ở mái nhà, mới có thể nhìn ra nàng ở một cái kho hàng.

    Nói đúng hơn, nàng bị trói gô, nhốt trong một cái kho hàng âm u ẩm ướt.

    "Ngân Hà, ngươi ở đâu?"

    Nghe thấy Bạch Tiên Tiên kêu gọi, Ngân Hà mau chóng hiện thân, âm thanh chỉ hai người bọn họ có thể nghe được vang lên: "Nương nương, chúc mừng ngươi, ngươi bị bắt cóc, nơi này là kho hàng ở vùng ngoại ô thành phố A."

    Ánh mắt Bạch Tiên Tiên sáng ngời, giống như hồ ly nhìn thấy thịt: "Là Diệp Đình Thu sao? Hiện tại cốt truyện đến nơi nào?"

    Yêu phi nương nương đã từng can thiệp triều chính của một quốc gia là cỡ nào thông tuệ, nàng thực mau học được từ ngữ trong miệng Ngân Hà.

    Ngân Hà nói: "Hôm qua là ngày đầu tiên ngươi đi vào Diệp gia, hôm nay trên đường ngươi đi học, Diệp Đình Thu phái người bắt cóc ngươi, bất quá nương nương không cần hoảng, một hồi hắn liền tới cứu ngươi, lấy này làm cơ hội đánh vào nội tâm ngươi."

    Bạch Tiên Tiên bừng tỉnh đại ngộ: "Sau khi ta toàn tâm toàn ý tín nhiệm hắn, hắn liền hại ta, cầm tù ta, tra tấn ta, giải phẫu ta?"

    Ngân Hà: "Đúng vậy nương nương."

    Kẽo kẹt.

    Cửa kho hàng đột nhiên bị người đẩy ra.

    Bạch Tiên Tiên lập tức hỏi một vấn đề cuối cùng: "Anh trai tiện nghi của ta khi nào tới?"

    Ngân Hà: "Lại chờ một lát."

    Một nam nhân mang khẩu trang trắng che mặt tiến vào, trong tay cầm một cái ống chích để uy hiếp.

    Hắn đối Bạch Tiên Tiên khặc khặc cười: "Nhãi ranh, tao gọi điện cho người nhà mày đòi tiền chuộc, anh trai mày tiếp điện thoại, nếu một hồi anh trai mày không lấy tiền chuộc tới.. hừ hừ"

    "Lão từ liền đem mày bán ra nước ngoài, thiếu nữ da thịt non mịn như mày, nhất định những nam nhân đó thực thích."

    Bạch Tiên Tiên lại biết, đừng nhìn người này nói nhao nhao thực lợi hại, kỳ thực là thuộc hạ của Diệp Đình Thu.

    Diệp Đình Thu thân là người thừa kế của Diệp gia, thái tử gia của thành phố A, hô một tiếng, đủ để so sánh với thái tử thật của vương triều Đại Chu.

    Bạch Tiên Tiên trước tiên yên lặng rơi lệ, thân thể mười tám tuổi phát dục hoàn mỹ bị dây thừng trói chặt, không duyên cớ tăng thêm hương vị sắc tình.

    "Anh, anh có thể buông tôi ra một chút không? Tôi bị dây thừng siết đau quá."

    Nửa ngày, nàng nâng lên khuôn mặt nhỏ đáng yêu.

    Thật là đại tiểu thư kiều khí.

    Nam nhân chuẩn bị ra cửa bĩu môi, quay đầu.

    Chỉ thấy thiếu nữ tóc đen tán loạn, một đôi mắt phượng nhìn về phía trước làm nàng đột nhiên sinh ra một cổ thanh mị khí chất, tuy rằng tóc mái quá dài làm nàng có chút tối tăm, lại cũng không tổn hại mỹ mạo.

    Thiếu nữ kiều khí mỹ mạo như vậy lại bị thái tử gia trêu chọc, thân là thuộc hạ của Diệp Đình Thu, nam nhân đương nhiên biết ý tưởng của Diệp Đình Thu, trong lòng đột nhiên đối với Bạch Tiên Tiên dâng lên một ít thương tiếc.

    "Khụ khụ, mày đừng trốn, chờ anh trai mày tới, tao lấy được tiền chuộc sẽ tha cho mày." Hắn không khỏi đi đến trước mặt thiếu nữ, cởi bỏ dây thừng cho nàng, mỗi một câu đều không rời Diệp Đình Thu, nhắc nhở Bạch Tiên Tiên anh trai sẽ đến cứu nàng.

    "Tốt nha." Bạch Tiên Tiên nở một nụ cười ngoan ngoãn, theo dây thừng rơi xuống đất, chân cẳng vừa động, đột nhiên đá vào nửa người dưới của nam nhân.

    Tức khắc nam nhân quỷ khóc sói gào tru lên một tiếng, hốc mắt muốn nứt ra, chân đứng không vững lui về sau, rồi lại kinh khủng phát hiện ống chích trong tay mình bị thiếu nữ đoạt đi.

    Ống chích tuy rằng chỉ là thuốc mê, nhưng bị một cô gái nhỏ cầm trong tay, cũng trở nên mười phần đáng sợ.

    Bạch Tiên Tiên thông qua Ngân Hà biết tác dụng của ống chích, nàng hừ lạnh một tiếng, không hề nghĩ ngợi chọc vào người nam nhân.

    Nam nhân khiếp sợ nhìn Bạch Tiên Tiên, nguyên lai con thỏ nóng nảy cũng cắn người, trong đầu hắn xẹt qua ý nghĩ cuối cùng này, rầm một tiếng té xỉu trên mặt đất.
     
    Chỉnh sửa cuối: 6 Tháng năm 2020
  5. Bạch Tử Vi

    Bài viết:
    15
    Chương 3: Em gái trầm cảm vs anh trai bệnh kiều (2)

    Bấm để xem
    Đóng lại
    [​IMG]

    Mắt thấy nam nhân ngất đi, Ngân Hà khó hiểu nói: "Nương nương, ngươi vì cái gì muốn là hắn ngất xỉu? Trang nhu nhược công lược Diệp Đình Thu, không phải càng thích hợp sao?"

    Bạch Tiên Tiên ném xuống ống châm, cao quý lãnh diễm cười: "Không nghĩ một hệ thống như ngươi liền phương diện này cũng không hiểu, trang nhu nhược đều không phải thượng sách, Diệp Đình Thu khi dễ nguyên chủ, một phần nguyên nhân chính là cô ấy nhỏ yếu dễ bắt nạt, sư tử sẽ yêu thỏ con sao? Sẽ không! Nhưng ta bày ra một mặt kiên cường của tiểu bạch thỏ, bổn cung cũng không tin, bắt không được hắn."

    Ngân Hà cảm thấy lời này có chút không thích hợp, muốn phản bác lại đột nhiên có chút nghèo từ, trầm mặc một lát nói: "Diệp Đình Thu tới."

    Bạch Tiên Tiên lập tức đem cửa kho hàng kéo ra một cái khe hở, nàng nhìn đến một chiếc Audi giống như xe đua lượn một vòng cung xinh đẹp, ở phía trước kho hàng dừng lại.

    Nàng mạc danh có điểm hưng phấn: "Làm bổn cung nhìn xem anh trai tiện nghi này lớn lên như thế nào, Tiểu Ngân Hà ngươi nên biết, nam nhân bổn cung gặp qua bao gồm Đại Chu vương triều bạo quân, đều là tuyệt thế mỹ nam, nếu Diệp Đình Thu lớn lên xấu.. Ha hả, bổn cung trực tiếp bỏ gánh không làm."

    Ngân Hà cũng ha ha một tiếng: "Bảo đảm soái đến hai chân ngươi mềm nhũn."

    Nói xong, chỉ thấy một bóng người thon dài từ trong xe đi ra, thanh niên ước chừng mười tám tuổi, một thân đồng phục cùng Bạch Tiên Tiên tương tự, lại mặc ra ý vị ưu nhã quý khí. Trong tay hắn cầm một cái vali, dưới mặt trời, màu tóc ánh vàng lóa mắt phảng phất như sáng lên.

    Diệp Đình Thu có vẻ ngoài tuấn mỹ như được chúa sáng thế ban ân, môi mỏng nhẹ nhàng gợi lên, tươi cười tốt đẹp như ánh sáng mặt trời, tròng mắt màu nâu nhạt tràn đầy ôn nhu, lại không đạt tới đáy mắt.

    Bạch Tiên Tiên tức khắc che lại ngực, như bị thần Cupid (thần tình yêu) bắn trúng trái tim: "Loại biến thái trong ngoài không đồng nhất này rất hợp với khẩu vị của bổn cung, soái đến hai chân ta hiện tại liền khép không được."

    Ngân Hà cạn lời: ".. Rụt rè một chút a nương nương, ngươi chính là vương triều Đại Chu nương nương."

    Bạch Tiên Tiên cấp cho hắn một cái duyên dáng xem thường: "Bổn cung biết, nhưng ngươi cho rằng bổn cung vì cái gì bị xưng là yêu phi? Cả triều văn võ chỉ cần là mỹ nam, đều có một chân với bổn cung."

    Diệp Đình Thu nhận thấy có người nhìn hắn chăm chú, ánh mắt lạnh lùng nhìn về phía kho hàng.

    Lúc này Bạch Tiên Tiên đã thu hồi ánh mắt, đứng ở một bên kho hàng, khôi phục bộ dáng thiếu nữ u buồn.

    U buồn, lẫn lộn một tia kiên cường.

    "Phanh.." Cửa kho hàng bị đẩy ra.

    "Tao mang tiền chuộc tới, mày thả em gái tao ra ngay, nếu không cùng nhau đi cục cảnh sát một chuyến, tao nghĩ mày hẳn là biết đến thân phận của tao." Diệp Đình Thu đem vali ném một bên, uy hiếp nói.

    "..."

    Không khí thực trầm mặc.

    Diệp Đình Thu giương mắt lên mới phát hiện, sự tình không giống như hắn đoán trước?

    Là cực kì không giống.

    Thiếu nữ tóc đen tán loạn nhặt lên vali, nhu nhược lại quật cường nhìn hắn: "Anh hai, không cần lấy tiền cũng không cần đi nha môn, em làm tên kia hôn mê rồi."

    Nha môn? Từ từ, này không phải trọng điểm.

    Nàng làm tên kia hôn mê.

    Nàng tay nhỏ chân nhỏ đem luyện thái quyền mười năm Diệp Tường đánh hôn mê?

    Diệp Đình Thu ánh mắt từ cánh tay nhỏ bé yếu ớt của Bạch Tiên Tiên nhìn về phía nam nhân bị nàng trói gô ở một bên, khẩu trang của nam nhân bị tháo xuống, lộ ra một khuôn mặt thực quen mắt.

    Diệp Đình Thu tức khắc có chút trầm mặc.

    Bất quá thực mau, hắn thở phào nhẹ nhõm một hơi, ngữ khí ôn nhu thay Bạch Tiên Tiên làm chủ: "Tiên Tiên không có việc gì là tốt, hiện tại chúng ta về nhà."

    Bạch Tiên Tiên ngoan ngoãn cười.

    Nàng đối Diệp Đình Thu không có hận ý, nàng lại không phải tới vì nguyên chủ báo thù, bất quá, nàng có thể rõ ràng nhìn đến đáy mắt Diệp Đình Thu thường thường hiện lên âm lãnh cùng cừu hận.

    Hai người trong ngoài không đồng nhất lần đầu tiên gặp mặt, Bạch Tiên Tiên cảm thấy rất tốt đẹp, bọn họ Diệp Tường vứt ở kho hàng rồi lên xe về nhà.
     
    heoconchuayeu, VanTue, Nhuyho100 người khác thích bài này.
    Chỉnh sửa cuối: 6 Tháng năm 2020
  6. Bạch Tử Vi

    Bài viết:
    15
    Chương 4: Em gái trầm cảm vs anh trai bệnh kiều (3)

    Bấm để xem
    Đóng lại
    [​IMG]

    Trong xe, Diệp Đình Thu vừa đánh tay lái vừa không dấu vết hỏi: "Tiên Tiên về nhà sẽ nói chuyện này với ba và dì Bạch sao?"

    Ngân Hà phiên dịch cho Bạch Tiên Tiên: "Ý tứ của hắn là, nếu ngươi nói ra, đêm nay liền không cần về nhà, ba của hắn khẳng định có thể tra ra việc này là Diệp Đình Thu làm, hắn muốn chết cũng kéo ngươi làm đệm lưng."

    Bạch Tiên Tiên lập tức lắc đầu: "Loại chuyện này còn cần làm phiền chú Diệp sao?"

    Nàng xưng hô ba của Diệp Đình Thu là chú.

    Từ kính chiếu hậu xem kỹ nhóc con còn tính là thức thời này, Diệp Đình Thu đôi mắt càng thêm ôn nhu thâm thúy, có thể làm bất cứ thiếu nữ không rành thế sự nào chết chìm: "Đương nhiên không cần, chuyện dư lại bao gồm bọn bắt cóc, anh tới giải quyết là được."

    Diệp Đình Thu dậm chân ga, hai tiếng sau, hai người đến một khu biệt thự ở trung tâm thành phố A. Diệp gia là bá chủ thành phố A, gia tộc trăm năm, đương nhiên ở vị trí tốt nhất.

    Hai anh em cùng nhau đi vào cửa lớn.

    Dọc đường đi, Bạch Tiên Tiên biết người khác không nghe được mình cùng Ngân Hà giao lưu, liền tập trung cùng Ngân Hà nói chuyện.

    Nàng đi vào trong biệt thự, mặt ngoài bất động, thật ra đang không ngừng xem kỹ tòa biệt thự này: "Tuy rằng nơi này so ra kém Trích Tinh Lâu của bổn cung, bất quá, cũng không tệ lắm."

    Ngân Hà tưởng cười trào phúng, biệt thự tốt nhất toàn thành phố A ở trong miệng ngươi biến thành cũng không tệ lắm? Yêu phi nương nương quả nhiên trâu bò.

    Diệp Đình Thu ở bên cạnh thầm than chính mình thất sách.

    Bạch Tiên Tiên như thế nào có năng lực làm Diệp Tường hôn mê, hắn nghĩ thế nào cũng nghĩ không ra. Sau khi hai người bọn họ rời đi kho hàng, Diệp Đình Thu lúc này mới nhớ tới gửi tin nhắn cho thuộc hạ, đi giải cứu Diệp Tường, chờ Diệp Tường tỉnh lại, hắn muốn hỏi hai câu.

    Diệp Sơn cùng Bạch Thủy Tâm sóng vai ngồi trên sô pha, tựa hồ đang nói chuyện gì.

    Nhìn đến Bạch Tiên Tiên hai người đi vào, Diệp Sơn đầu tiên lộ ra một nụ cười, giây tiếp theo mới phát giác có chút không đúng: "Các con như thế nào không đi học?"

    Trên khuôn mặt xinh đẹp của Bạch Thủy Tâm có chút lo lắng, cô biết con gái mình có bệnh trầm cảm, cho rằng thân thể con gái không quá thoải mái nên mới trước tiên trở về.

    Bạch Tiên Tiên âm thanh nhẹ như muỗi lẩm bẩm: "Thân thể không thoải mái, anh hai đưa con trở về."

    Nàng cúi đầu, tóc mái quá dài che khuất đôi mắt nàng, tối tăm quạnh quẽ.

    Nghe vậy Bạch Thủy Tâm cảm kích nhìn về phía Diệp Đình Thu, xem đến Diệp Đình Thu không hiểu ra sao, hắn không biết Bạch Tiên Tiên có bệnh trầm cảm, trong lòng còn đang suy nghĩ: Không nghĩ tới Bạch Tiên Tiên là cái kẻ lừa đảo, hắn không có dạy nàng nói vậy với ba.

    Diệp Sơn lại biết bệnh tình của Bạch Tiên Tiên.

    Nhìn Bạch Tiên cùng Diệp Đình Thu sóng vai mà đến, không khí giữa hai người thực "anh em tình thâm", Diệp Sơn trầm ngâm nửa ngày, đột nhiên nói: "Thủy Tâm, vốn dĩ anh còn không quá yên tâm, nhưng hiện tại anh đề nghị trong khoảng thời gian này chúng ta nên ra nước ngoài, làm Đình Thu bồi Tiên Tiên ở nhà, lúc đi học thì hai anh em bọn họ cùng nhau đi."

    "Hai người muốn ra nước ngoài?" Diệp Đình Thu kinh ngạc mở miệng.

    Trong mắt Diệp Sơn xẹt qua một tia sáng, nói cho Diệp Đình Thu, bọn họ muốn đi nước Ý, đây là tuần trăng mật hắn cùng Bạch Thủy Tâm đã sớm quyết định tốt.

    "Tốt, con chúc ba cùng dì Bạch có một tuần trăng mật vui sướng, trong khoảng thời gian hai người đi vắng, con sẽ chăm sóc tốt cho Tiên Tiên."

    Diệp Đình Thu lộ ra một nụ cười ưu nhã ổn trọng, ánh mắt nhìn Bạch Tiên Tiên ở thời điểm ba người không chú ý trở nên lạnh băng.

    Hắn nhất định sẽ chiêu đãi Bạch Tiên Tiên thật tốt.

    Bạch Tiên sắc mặt không đổi, trong lòng đối với Ngân Hà nói thầm: "Ta cảm thấy hắn muốn hại ta, bất quá thế giới của hai người, nghĩ lại liền thấy kích thích."

    Ngân Hà nói: "Nương nương đừng hoảng hốt, ta sớm đã nghĩ ra đối sách."
     
    Chỉnh sửa cuối: 6 Tháng năm 2020
  7. Bạch Tử Vi

    Bài viết:
    15
    Chương 5: Em gái trầm cảm vs anh trai bệnh kiều (4)

    Bấm để xem
    Đóng lại
    [​IMG]

    Cùng Diệp Sơn và Bạch Thủy Tâm ăn cơm trưa xong, hai anh em lên lầu hai.

    Bạch Tiên Tiên tò mò hỏi Ngân Hà: "Ngươi nghĩ ra đối sách gì?"

    Ngân Hà: "Sau khi vào phòng ngươi sẽ biết."

    Biệt thự Diệp gia lầu một là phòng khách, nhà ăn còn có phòng bếp, phòng người hầu, lầu hai là phòng cho khách, phòng sách, phòng của Bạch Tiên Tiên và Diệp Đình Thu bị sắp xếp ở đối diện nhau.

    Bạch Tiên Tiên không biết đây là ai sắp xếp, nhưng nàng cảm thấy khá tốt, có thể trợ giúp nàng xoát cảm giác tồn tại trước mắt anh trai tiện nghi.

    "Anh hai, em về phòng trước." Đối Diệp Đình Thu lộ ra một nụ cười lễ phép, Bạch Tiên Tiên đẩy cửa vào phòng.

    "Gâu"

    Nàng vừa tiến vào, biểu tình trên mặt còn chưa thả lỏng, một con chó lớn lông xù xù liền bổ nhào vào ngực nàng, một cục lông vàng ở trong lòng nàng làm nũng, dùng đầu lưỡi liếm ngón tay Bạch Tiên Tiên, miễn bàn nhiều thân thiết.

    Bạch Tiên Tiên nháy mắt lùi về sau hai bước, vẻ mặt hoảng sợ giống trời sụp đất nứt: "Đây là gì?"

    Ngân Hà nói: "Đây là một con chó lông vàng do nguyên chủ nuôi, ở cốt truyện, Diệp Đình Thu làm cô ấy đem nó tiễn đi."

    "Ta chán ghét động vật có lông, cần thiết tiễn đi." Bạch Tiên Tiên kiên định cùng Diệp Đình Thu đứng trên một cái chiến tuyến, một bên dùng tay chống đẩy nó thân thiết.

    Ngân Hà trầm mặc một chút, cảm thấy cần thiết nói chân tướng cho nàng: "Nhưng hiện tại con chó này là.. ta."

    Thấy Bạch Tiên Tiên nháy mắt lâm vào trầm mặc, Ngân Hà xấu hổ cười: "Bất ngờ không? Kinh hỉ không?"

    Bạch Tiên Tiên: ".. Ngươi liếm bổn cung làm gì?"

    Ngân Hà sâu kín thở dài: "Ngươi cho rằng ta muốn? Bản năng của chó, ta không có biện pháp."

    Bạch Tiên Tiên hận không thể tránh trên ngăn tủ né lông vàng Ngân Hà thân thiết: "Sống nhờ trên người một con chó, ngươi có thể làm cái gì?"

    Ngân Hà nghiến răng nghiến lợi: "Giúp ngươi cắn hắn có thể chứ?"

    Bạch Tiên Tiên đột nhiên cúi đầu cười rộ lên, đối Ngân Hà ôn nhu thọc một đao: "Lấy trình độ hung tàn của Diệp Đình Thu, hôm nay cắn, ngày mai được thử một nồi thịt chó rồi."

    Ngân Hà: "..."

    Ngoài phòng, Diệp Đình Thu nhìn Bạch Tiên Tiên vào phòng, sau đó nghe được một tiếng thét kinh hãi.

    Hắn đợi hai giây mới gõ cửa, tiếng nói trầm thấp dễ nghe như tiếng đàn cello tràn ngập quan tâm: "Tiên Tiên làm sao vậy?"

    Chỉ nghe âm thanh mềm mại thanh triệt của thiếu nữ từ trong phòng truyền ra: "Không có việc gì đâu anh hai, em không cẩn thận ngã một chút."

    Diệp Đình Thu ánh mắt khó lường nhìn cửa phòng, nửa ngày sau mới "ừ" một tiếng, thu hồi bàn tay xoay người trở về phòng.

    Phòng hắn toàn một màu đen, bố cục tạo nên cảm giác âm trầm hoàn toàn tương phản với hình tượng của hắn, Diệp Đình Thu ngồi sau bàn làm việc, duỗi tay lấy ra một cái ipad lớn bằng bàn tay từ trong ngăn kéo.

    Ngón tay thon dài điểm vài cái trên màn hình, sau đó hình ảnh trong phòng Bạch Tiên Tiên liền hiện ra trên màn hình.

    Thời gian ngược về sau, Diệp Đình Thu nhìn thấy một màn thiếu nữ bị con chó màu vàng làm hoảng sợ kinh hô một tiếng, tức khắc cười lạnh lẩm bẩm: "Quả nhiên là một kẻ lừa đảo nha."

    - -

    Bạch Tiên Tiên thật vất vả mới tiếp nhận được Kim Mao (tên nguyên chủ đặt cho con chó) tồn tại, đột nhiên nghe được Ngân Hà ngữ khí nghiêm túc nói: "Hỏng rồi."

    Nàng mê mang: "Làm sao vậy?"

    Ngân Hà buồn bã nói: "Ta quên nói cho ngươi, Diệp Đình Thu lắp camera trong phòng ngươi, vừa rồi ngươi lừa hắn, khẳng định hắn đã biết."

    Bạch Tiên Tiên càng thêm mê mang: "Cái gì là camera?"

    Ngân Hà lúc này mới nhớ tới ký chủ là cái cổ nhân thuần khiết, hắn phí một ít miệng lưỡi phổ cập khoa học cho Bạch Tiên Tiên, cảm thấy siêu phiền toái, liền trực tiếp đem một ít hiện đại thường thức quăng vào trong đầu nàng.

    Thực mau, thiếu nữ bừng tỉnh đại ngộ, cúi đầu ngượng ngùng cười: "Như thế nào, anh trai tiện nghi muốn nhìn ta khỏa thân ngủ? Bổn cung không ngại, một chút cũng không ngại."

    Ngân Hà: "..."
     
    Chỉnh sửa cuối: 6 Tháng năm 2020
  8. Bạch Tử Vi

    Bài viết:
    15
    Chương 6: Em gái trầm cảm vs anh trai bệnh kiều (5)

    Bấm để xem
    Đóng lại
    [​IMG]

    Bạch Tiên Tiên kỳ thật cũng không có biện pháp cứu lại, ngồi trên giường công chúa mềm như bông, nàng nghĩ nghĩ: "Như thế nào phán đoán Diệp Đình Thu yêu ta hay không?"

    Ngân Hà nói: "Mỗi nhiệm vụ có ba cơ hội phán định, ta sẽ nói cho ngươi độ hảo cảm của Diệp Đình Thu đối với ngươi, hảo cảm tới 100 thì nhiệm vụ hoàn thành. Nhưng thời điểm ngươi lựa chọn phán định, nếu hảo cảm thấp hơn 100 sẽ chịu trừng phạt, trừng phạt không rõ. Dùng xong ba cơ hội phán định, nếu hảo cảm đều không tới 100, cho thấy nhiệm vụ thất bại."

    Bạch Tiên Tiên không để ý hỏi: "Nhiệm vụ thất bại kết quả là gì? Tử vong?"

    Ngân Hà thương tiếc nhìn nàng: "Bởi vì ở trong lòng ngươi quan trọng nhất chính là dung mạo, cho nên nhiệm vụ thất bại, ngươi sẽ hủy dung, biến thành thiên hạ đệ nhất đại xấu nữ."

    Bạch Tiên Tiên mạc danh đánh cái rùng mình.

    - -

    Diệp Sơn cùng Bạch Thủy Tâm dùng xong cơm trưa liền đáp chuyến bay đi Ý, biệt thự to như vậy, trừ bỏ người hầu cùng vệ sĩ liền dư lại Bạch Tiên Tiên và Diệp Đình Thu.

    Bạch Tiên Tiên nhớ tới lời nói vừa rồi của Ngân Hà: "Căn cứ cốt truyện, thời gian hai người Diệp Đình Sơn rời đi là cơ hội để Diệp Đình Thu cầm tù nguyên chủ, hại chết nguyên chủ."

    Bạch Tiên Tiên lý giải, người hầu, bảo tiêu, nhiều đôi mắt như vậy đều là người của Diệp Đình Thu, đến nỗi việc đến trường đi học, Diệp Đình Thu càng có thể lấy thân phận anh trai thay nàng xin nghỉ bệnh, hại chết một thiếu nữ đối với Diệp Đình Thu mà nói dễ như trở bàn tay.

    Vì thế nàng hỏi: "Ý của ngươi là, nếu bổn cung không nắm chặt thời gian gia tăng hảo cảm, như vậy đêm nay chính là ngày chết? Đêm nay Diệp Đình Thu sẽ hành động?"

    Ngân Hà: "Đúng vậy, cầm tù người, tra tấn ngươi, giải phẫu ngươi, Diệp Đình Thu làm việc cũng không nương tay."

    Bạch Tiên Tiên: "Đang yên lành Diệp Đình Sơn bọn họ vì cái gì muốn đi Ý?"

    Ngân Hà nhàn nhạt nói: "Không nghĩ ngươi chú ý tới điểm này."

    Bạch Tiên Tiên nói: "Đương nhiên, xem mặt đoán ý là cách sinh tồn ở hậu cung, thời điểm Diệp Sơn nói cho chúng ta biết bọn họ đi Ý, thần sắc không bình thường."

    Ngân Hà liền đem cốt truyện che dấu nói cho Bạch Tiên Tiên, kỳ thật thân phận hiện tại của nàng là con gái của gia chủ gia tộc Mafia ở Ý, Bạch Thủy Tâm là vợ của gia chủ, Diệp Sơn còn lại là bạn tốt của gia chủ ở nước ngoài. Bởi vì sắp tới gia tộc nội đấu, gia chủ mới đưa mẹ con Bạch gia tới nhà bạn tốt tị nạn, Mafia tay lại dài, cũng không thể duỗi đến Trung Quốc.

    Bạch Tiên Tiên sắc mặt từng chút trở nên kì dị: "Ý ngươi là Diệp Sơn hai người kết hôn giả? Bạch Thủy Tâm không phải tình nhân bí mật của Diệp Sơn?"

    Ngân Hà: "Đúng."

    Bạch Tiên Tiên càng không hiểu: "Kia nguyên chủ đem chuyện này nói cho Diệp Đình Thu không phải tốt rồi.."

    Ngân Hà đỉnh một khuôn mặt đầy lông, ghét bỏ nhìn nàng một cái: "Nếu đơn giản như vậy còn cần ngươi tới làm gì?"

    Nguyên nhân khiến nguyên chủ trầm cảm chính là thân là con gái gia chủ gia tộc Mafia, dưới bóng ma sợ hãi sinh hoạt tại gia tộc cùng bị bắn chết, thật vất vả trở lại Trung Quốc, cô sẽ không để lộ thân phận của mình với bất cứ ai.

    Diệp Đình Thu càng là bởi vì mẹ chết sớm, đối với bất luận kẻ nào, bất luận việc gì đều không có ít nhiều tình cảm, việc hắn nhận định liền tính Bạch Tiên Tiên giải thích cũng sẽ uổng công, hắn chính là cái máy giết chóc không có tình cảm, một kẻ bệnh trạng.

    Tóm lại, Bạch Tiên Tiên không những không thể tự đem thân phận nói cho Diệp Đình Thu, còn phải duy trì tính cách tối tăm vô hại, nếu lòi, Diệp Đình Thu sẽ trực tiếp bóp chết nàng.

    Bạch Tiên Tiên biết trong phòng có camera, liền nằm trên giường giả bộ ngủ, một bên cùng Ngân Hà tham thảo cốt truyện.

    Bên kia, Diệp Đình Thu vừa luôn nhìn trộm thiếu nữ trong màn hình, vừa đánh mấy cuộc điện thoại.

    Không bao lâu, ngoài cửa vang lên âm thanh: "Thiếu gia, đồ vật ngài muốn."

    "Tiến vào."

    Vệ sĩ tiến vào, đem một hộp thuốc ngủ đặt lên bàn.
     
    Chỉnh sửa cuối: 6 Tháng năm 2020
  9. Bạch Tử Vi

    Bài viết:
    15
    Chương 7: Em gái trầm cảm vs anh trai bệnh kiều (6)

    Bấm để xem
    Đóng lại
    [​IMG]

    Diệp Đình Thu thưởng thức lọ thuốc, ánh mắt lạnh lùng âm hiểm nhìn Bạch Tiên Tiên ngủ say trong màn hình.

    Nhìn nhìn.. trong đầu hắn đột nhiên hiện lên ánh mắt của Bạch Tiên Tiên ở kho hàng, không giống thố ti hoa trong ấn tượng hắn, ngược lại giống mèo con nhìn như mềm mại kỳ thật lại ngạo kiều, chờ thời cơ tốt liền đi lên cào bạn một móng vuốt.

    Một móng vuốt kia cào hắn rất đau, thiếu chút nữa bởi vậy mất luôn Diệp Tường, bất quá chỉ một lần, không có lần sau.

    19: 30 tối.

    Diệp Đình Thu mang theo thuốc ngủ xuống lầu, vào phòng bếp cùng nhà ăn, sau đó lên lầu gõ cửa phòng Bạch Tiên Tiên.

    Tiếng nói được hắn cố tình làm nhu hòa truyền vào trong phòng: "Tiên Tiên, ra ăn cơm."

    Bạch Tiên Tiên cùng Ngân Hà hàn huyên trong chốc lát liền ngủ thật rồi, nghe âm thanh, nàng mơ mơ màng màng xuống giường dắt chó đi ra ngoài, ngoan ngoãn hô một tiếng "anh hai".

    Thiếu nữ tóc đen rối bời, tóc mái dài qua lông mi, chỉ lộ ra cái mũi nhỏ nhắn tinh xảo, đôi môi phấn hồng cùng cái cằm trắng nõn.

    Diệp Đình Thu trên cao nhìn xuống, ánh mắt theo cằm nàng xem đến cổ áo, cùng với hai khối thịt mềm mại phập phồng giấu trong áo ngủ.. Hắn tránh đi ánh mắt.

    Hai người một trước một sau đi đến bàn ăn, nhà ăn to như vậy chỉ còn lại có hai người bọn họ, có chút phá lệ an tĩnh.

    Bạch Tiên Tiên nhìn một bàn đồ ăn phong phú rốt cuộc phục hồi tinh thần, không khỏi nuốt nuốt nước miếng, đối Ngân Hà nói: "Tay nghề của đầu bếp Diệp gia tựa hồ thực không tồi."

    Ngân Hà trầm mặc hai ba giây, nói: "Hệ thống kiểm tra đo lường, mỗi phần đồ ăn trước mặt ngươi đều bị bỏ thuốc, nếu muốn tối nay sa đọa, ăn đi."

    Bạch Tiên Tiên: "..."

    Diệp Đình Thu thân sĩ mà vì nàng kéo ra ghế dựa, đôi tay đáp trên vai Bạch Tiên Tiên làm nàng ngồi xuống, sau đó muốn lấy đi dây da trong tay nàng.

    "Không!"

    Bạch Tiên Tiên có chút kích động cự tuyệt, thời điểm ánh mắt Diệp Đình Thu vọng lại đây, lập tức yếu ớt nói: "Anh hai, không cần đem Ngân Hà đi được không?"

    "Nó tên Ngân Hà?" Diệp Đình Thu mắt nhìn cục lông vàng bên chân, lộ ra nụ cười: "Anh hai không thích chó lắm, ngày mai tiễn đi được không?"

    Ngân Hà cười lạnh một tiếng: "Không tốt."

    Bạch Tiên Tiên trong lòng nói: "Bổn cung cự tuyệt."

    Trên mặt lại lộ ra vừa mềm mại vừa quật cường thần sắc: "Mặc dù là anh hai cũng không thể đuổi chó em đi."

    Diệp Đình Thu có chút ngạc nhiên, lần đầu tiên hắn nhìn thấy Bạch Tiên Tiên cự tuyệt chính mình.

    Nhìn thần sắc quật cường trên mặt thiếu nữ, trong lòng hắn cười nhạo một chút, trên mặt lại ôn hòa không gợn sóng nói: "Vậy ăn cơm đi."

    Diệp Đình Thu kéo ghế dựa qua ngồi bên cạnh nàng, tri kỷ vì nàng gắp đồ ăn, hương vị thơm ngon của thức ăn nằm trong chén, Bạch Tiên Tiên đột nhiên càng thèm.

    Ngân Hà nhắc nhở nàng: "Nhịn xuống! Nhịn xuống! Đây là viên đạn bọc đường của địch, nương nương, Mãn Hán toàn tịch ngươi lại không phải chưa từng ăn qua, đến nỗi chảy nước miếng như vậy sao?"

    Bạch Tiên Tiên xoa xoa nước miếng không tồn tại: "Bổn cung rất tò mò đồ ăn hiện đại là hương vị gì, nếu nói đây là viên đạn bọc đường, vậy này cũng quá ngọt, ta có chút chịu không nổi."

    Nói là nói như vậy, Bạch Tiên Tiên không có động đũa, nàng không nghĩ lâm vào kết cục bị hủy dung, nàng để ý nhất là dung mạo.

    "Sao Tiên Tiên không ăn?"

    Diệp Đình Thu thò mặt qua, cơ hồ dán bên tai nàng: "Này đó đều là đồ ăn em thích trong miệng dì Bạch, anh cố ý gọi điện qua nước ngoài hỏi, liền tính không thích, nếm thử cũng được."

    Trên khuôn mặt tuấn mỹ tràn đầy ôn nhu sủng nịch, bị một người sủng ái như vậy, bất luận cô gái nào đều sẽ say mê.

    Nhưng Bạch Tiên Tiên sống sờ sờ cảm giác ra được một loại hương vị hùng hổ dọa người.

    Không thể ăn a, ăn liền xong đời, chính là không ăn lại có thể làm sao bây giờ?

    Bạch Tiên Tiên cơ linh vừa động, dẫm chân chó của Ngân Hà nằm dưới bàn ăn.

    Ngân Hà bay nhanh rụt lại chân chó, hoàn mỹ né khỏi tập kích: "Nương nương, ngươi làm gì muốn dẫm ta?"

    Bạch Tiên Tiên hừ nói: "Ngu ngốc, mau phát bệnh chó dại đem một bàn đồ ăn này ném đi."
     
    Chỉnh sửa cuối: 7 Tháng năm 2020
  10. Bạch Tử Vi

    Bài viết:
    15
    Chương 8: Em gái trầm cảm vs anh trai bệnh kiều (7)

    Bấm để xem
    Đóng lại
    [​IMG]

    Vì thế ngay sau đó, khi Diệp Đình Thu đang muốn khuyên Bạch Tiên Tiên ăn cơm, Ngân Hà dưới bàn ăn đột nhiên điên lên, mạnh mẽ đem toàn bộ bàn ăn pha lê ném đi.

    Chỉ thấy bùm bùm một đống rơi vỡ, nhà ăn lập tức loạn thành một nồi cháo, Diệp Đình Thu biểu tình đều lười đến làm.

    Nhìn Diệp Đình Thu xụ mặt, Bạch Tiên Tiên vội vàng đứng lên, vẻ mặt xấu hổ lại xin lỗi nói: "Anh hai, ngại quá, em không cẩn thận dẫm đến móng vuốt của Ngân Hà, anh ngàn vạn lần đừng trách nó. Vừa lúc đem nay em có chút không muốn ăn, liền lên lầu trước."

    Dứt lời, không đợi Diệp Đình Thu có bất luận cái gì đáp lại, nàng tựa như một cô học trò nhỏ làm sai việc không dám thấy phụ huynh, nắm chó chạy lên lầu hai.

    Diệp Đình Thu nhìn bóng dáng thiếu nữ, ánh mắt u tĩnh âm lãnh.

    Hắn tổng cảm thấy, chính mình bị con nhóc này chơi một lần.

    Tới phòng, Bạch Tiên Tiên nhớ tới có camera, liền động tác thở phào nhẹ nhõm cũng không dám làm, đi vào phòng tắm không có camera, không tiếng động điên cuồng cười vài cái mới yên lặng đi ra.

    Nhìn Bạch Tiên Tiên cười điên cuồng, Ngân Hà nghĩ thầm: "..."

    Người này có bệnh?

    Ngân Hà: "Nương nương, ngươi làm ta ném đi cái bàn chỉ là chữa lửa sém lông mày, ngày mai ngươi làm sao bây giờ?"

    "Hắn cuồng mặc hắn cuồng, gió phất qua đồi núi.. Đúng rồi, lúc trước ngươi nói cho bổn cung cốt truyện, nói Diệp Đình Thu có một người bạn tốt."

    Trong cuộc đời Diệp Đình Thu chỉ có một người bạn tốt, tên Tịch Tử Phong, hai người một cái lãnh đạm bệnh kiều thật biến thái, một cái ấm áp như mặt trời còn thích xen vào việc người khác.

    Bạch Tiên Tiên nghĩ, thật không biết Diệp Đình Thu cùng Tịch Tử Phong là như thế nào trở thành bạn tốt, chẳng lẽ giữa bạn bè cũng muốn bổ sung tính cách cho nhau?

    Ngân Hà: "Đúng vậy, thám tử tư Tịch Tử Phong."

    "Bổn cung quyết định ngẫu nhiên đi gặp hắn một chút." Bạch Tiên Tiên vừa bổ nhào vào trên giường vừa cùng Ngân Hà nói.

    Ngân Hà: "Thời gian hắn cùng Diệp Đình Thu quen biết là nửa năm sau, ngươi hiện tại đi làm quen với hắn, cũng không thể ngăn cản Diệp Đình Thu phát cuồng."

    Bạch Tiên Tiên vô tội chớp chớp mắt: "Ai nói bổn cung muốn hắn ngăn cản Diệp Đình Thu? Bổn cung đối anh trai tiện nghi không thể OOC (lộ ra bản chất thật) quá thống khổ, cho nên quyết định thông đồng bạn tốt tương lai của hắn một chút, giải quyết tịch mịch."

    Ngân Hà trầm mặc.

    Bạch Tiên Tiên thở dài: "Tiểu Ngân Hà, ngươi không hiểu nữ nhân hậu cung có bao nhiêu tịch mịch, tuy rằng bên người bổn cung đều là mỹ nam, nhưng bổn cung không yêu bọn họ, cho nên bổn cung càng tịch mịch."

    Ngân Hà càng trầm mặc, hắn cảm thấy lòng ký chủ nhà mình có điểm lớn, nghĩ có điểm nhiều.

    Thời gian từ từ trôi qua, thuận lợi vượt qua đêm nay Bạch Tiên Tiên mơ màng sắp ngủ.

    Nhưng ở thời điểm nàng sắp ngủ, Ngân Hà đột nhiên nói: "Ngươi tưởng tự ra cửa làm một hồi ngẫu nhiên gặp mặt, ta thì không thành vấn đề, nhưng ngươi cảm thấy Diệp Đình Thu sẽ để ngươi rời đi tầm mắt?"

    Bạch Tiên Tiên ngẩn ra.

    Ngân Hà sợ nàng không hiểu mình nói, tiếp theo lại bổ sung một câu, ý nghĩa giáo dục mười phần đầy đủ: "Không chừng hiện tại hắn liền bởi vì chuyện tối nay bực bội sinh khí, quyết định gia tốc thời gian giết chết ngươi, cầm tù ngươi, tra tấn ngươi, giải phẫu ngươi."

    Bạch Tiên Tiên một cái giật mình bật dậy.

    Đúng vậy, nàng đã quên, liền loại việc lắp camera trong phòng này Diệp Đình Thu đều làm được, đối vật sở hữu có loại biến thái khống chế dục. Mà thực rõ ràng, nàng liền là một trong những vật thuộc hắn sở hữu.

    Bạch Tiên Tiên tự hỏi một chút, thực nhanh có cái ý tưởng tốt, từ dưới gối lấy ra điện thoại di động trong truyền thuyết.

    Nàng núp trong chăn chọc bàn phím nửa ngày, dưới sự hướng dẫn của Ngân Hà mở ra Wechat, nhìn avatar và cái tên ấu trĩ của nguyên chủ..

    "Tiểu tiên tử? Cái tên quỷ gì đây, năng lực đặt tên của nguyên chủ thật đáng bị phun tào."

    Bạch Tiên Tiên nhướng mày, đem tên Wechat đổi thành Bạch nương nương, lại đem avatar tối tăm của nguyên chủ đổi thành hình chó lông vàng vừa chụp lén.

    Ngân Hà: "..."

    Đem chó chụp xấu như vậy, ngươi có hỏi qua ý kiến của chó sao?
     
    Chỉnh sửa cuối: 7 Tháng năm 2020
  11. Bạch Tử Vi

    Bài viết:
    15
    Chương 9: Em gái trầm cảm vs anh trai bệnh kiều (8)

    Bấm để xem
    Đóng lại
    [​IMG]

    Đêm khuya, 23: 20

    Từ ngày mẹ hắn nhảy lầu tự tử, vừa đến buổi tối nội tâm Diệp Đình Thu sẽ thực xao động, có một loại điên cuồng muốn thấy máu, có một loại điên cuồng muốn xé nát tất cả đồ vật. Nhưng hắn rất am hiểu khắc chế, năm này qua năm nọ khắc chế loại cảm giác bệnh trạng này, hắn cũng rõ ràng, loại điên cuồng này sớm muộn cũng vượt qua điểm giới hạn, hoàn toàn bùng nổ.

    Uống một viên thuốc nằm trên giường, trong đêm khuya tĩnh lặng, Diệp Đình Thu đột nhiên nhớ tới chuyện ở nhà ăn tối nay.

    Hắn biết Bạch Tiên Tiên cố ý dẫm chó, cố ý không ăn cơm chiều, đến nỗi nàng có biết đồ ăn có thuốc hay không, Diệp Đình Thu tin tưởng vững chắc nàng không biết.

    Này hết thảy đều là trùng hợp, tuy rằng quá trùng hợp chút. Nhưng Bạch Tiên Tiên là một kẻ lừa đảo, kẻ lừa đảo đều rất khó triền.

    Cái ý tưởng này dâng lên đến độ cao vô tiền khoáng hậu (trước nay không có), đặc biệt là khi Diệp Đình Thu đã biết ở kho hàng vùng ngoại ô, Diệp Tường sau khi được giải cứu nói ra một câu như vậy.

    "Bạch tiểu thư trước giả đáng thương mê hoặc tôi, sau đó đoạt lấy ống chích trong tay tôi đem tôi chích hôn mê, nếu có cơ hội, tôi chỉ nghĩ nói với Bạch tiểu thư một câu, một cú đá kia, thật sự mất hồn."

    Bạch Tiên Tiên chính là một kẻ lừa đảo thích giả đáng thương, giả mềm mại.

    Vào lúc này, màn hình di động bên gối bỗng sáng lên, trong một mảnh bóng đêm, ánh trắng nhu hòa chiếu sáng khuôn mặt tuấn mỹ lại tối tăm của Diệp Đình Thu.

    Hắn lấy di động ra, trên màn hình hiện liên một tin nhắn mới.

    Bạch nương nương: [Anh hai, Ngân Hà đêm nay thật sự không phải cố ý, xin anh nhất định phải tha thứ cho nó.. và em!]

    Bạch nương nương? Bạch nương tử? Bạch Tiên Tiên?

    Đây là cái tên quỷ quái gì?

    Trong lòng Diệp Đình Thu lại đột nhiên bình tĩnh trở lại, từ trên mặt chữ có thể cảm giác được bộ dáng muốn khóc không được đáng thương của Bạch Tiên Tiên, hắn không khỏi gõ hai chữ đáp lại nàng, theo sau đứng dậy, từ ngăn kéo bàn học lấy ra ipad, camera làm hình ảnh trong phòng Bạch Tiên Tiên toàn bộ hiện ra trong mắt hắn.

    Bạch Tiên Tiên ngồi sau bàn học, trên bàn mở đèn nhỏ, có một mặt gương cùng một cái điện thoại.

    Diệp Đình Thu không biết buổi tối nàng đi soi gương là muốn làm cái quỷ gì.

    Bạch Tiên Tiên hạnh phúc soi gương, trái soi phải soi, xốc lên tóc mái nhìn, si mê nhìn dung nhan mỹ lệ của mình, cảm thấy gương hiện đại so với gương đồng ở vương triều Đại Chu dùng tốt hơn nhiều.

    "Tiểu Ngân Hà, tóc mái có chút quá dài a, không có tóc mái càng xinh đẹp."

    Yêu đẹp là thiên tính của nữ nhân, những lời này bị Bạch Tiên Tiên hoàn toàn chứng minh.

    Ngân Hà cạn lời, nửa ngày mới nói: "Hắn đáp lại tin nhắn."

    Bạch Tiên Tiên vội vàng buông gương, cầm lấy di động.

    Thu: [Không có việc gì]

    Thu là id Wechat của Diệp Đình Thu, tin nhắn Wechat của hắn so với hiện thực lời ít mà ý nhiều, liền dấu chấm câu đều không có.

    Nàng nghĩ nghĩ, gõ một chuỗi lời nói gửi qua.

    Bạch nương nương: [Nếu anh hai tha thứ cho em, ngày mai em có thể tự ra cửa hay không? ]

    Con nhóc này thật là được một tấc lại muốn một thước.

    Diệp Đình Thu trên mặt một mảnh băng hàn, lòng nghĩ cha và Bạch Thủy Tâm mới vừa đi, Bạch Tiên Tiên liền không chịu nổi tịch mịch?

    Hắn thở sâu điều tiết cảm xúc, đột nhiên nghĩ thông, Bạch Tiên Tiên chính là diều trong tay hắn, sống chết do hắn quyết định. Huống hồ còn có cái gì càng khiến người tuyệt vọng hơn so với tín nhiệm một người lại bị người kia phá hủy tín nhiệm?

    Nghĩ vậy, Diệp Đình Thu ấn màn hình phát mọt đoạn âm thanh qua.

    Bạch Tiên Tiên mạc danh khẩn trương một trận, nhấn vào màn hình, chỉ nghe thanh âm nhu hòa tràn đầy từ tính vang lên: "Thứ sáu cũng là ngày mai, buổi sáng cùng đi trường học, buổi chìu nghỉ, em có thể tự do hoạt động."

    Chỉ chốc lát sau, lại phát một đoạn âm thanh nữa.

    "Đi ngủ sớm một chút, thức đêm không tốt. Ngủ ngon, Tiên Tiên."
     
    Chỉnh sửa cuối: 7 Tháng năm 2020
Trả lời qua Facebook
Đang tải...