Nay nhận tin quê nhà Xuân qua làng xuống giống Nhớ ơn đảng cùng bác Cũng không quên các anh Nơi biên thùy nắng gió Vẫn tay chắc vững lòng Vì đồng bào dưới xuôi Mà các anh ở lại Canh giữ đường biên giới Còn chống lại cái rét Và những cơn sốt rừng Của những anh lính trẻ Cảm ơn các anh nhé Để chúng tôi vững lòng Cùng xây làng đổi mới Các em nhỏ nhắn đấy Lời tôi chỉ có một Các anh mạnh khỏe nhé Bây giờ đến phần tôi Kể về làng xóm mới Anh đi đã mấy năm Vẫn chưa về thăm nhà Nhà của anh vẫn thế Thi thoảng có người qua Làm cỏ dại trước sân Để chờ anh về thăm Bàn thờ vẫn hương khói Anh cứ yên tâm nhé À này tôi khoe nhé Làng nay có điện rồi Các cháu có điện sáng Chơi đùa cả đến khuya Không lo quên đường về Rồi cánh đồng xanh tốt Vì có giống cây mới Và phân lân cũng tốt Bà con mừng vui lắm À còn con kênh lớn Cũng đã xây kè đập Giờ không còn nước lũ Bà con yên tâm cày Cũng không lo thiếu ăn Nhiều lũ trẻ đến trường Còn cả cô giáo mới Dạy bọn trẻ lên người Hôm nào anh về thăm Nhớ dừng chân quán nước Dưới cây đa đầu làng Nghe bà con kể truyện Cả làng đều mừng vui Cũng nhiều người nhắn gửi Gửi một chút tình thương Với nhiều lời cầu chúc Mong cậu sớm bình an Nhớ về quê thăm nhé
Tổng quát qua câu truyện đến đoạn này. Sau khi ba mẹ mất vì chống lũ. Anh được làng yêu thương và chăm sóc đến năm 17 tuổi a đi lính. Và đây là đoạn trưởng thôn viết thư vì lâu rồi anh chưa trở về thăm quê.
Xuân về trên bản vắng Mây mù giăng phủ lối Điểm tựa cánh đào phai Đêm nay lòng ai ấm Bên gia đình yên vui Cùng đàn em trẻ thơ Xóm bản thêm tiếng cười Xuân năm nay khấm khá Không còn đói bụng xuân Hòa mình với miền xuôi Xuân này mình ở đó Giữa xóm bản tưng bừng Xong nhiệm vụ tuần núi Ta lại bên rượu cần Rồi rôm ra chuyện xưa Từ miền xuôi lên núi Cũng tránh ánh mắt nhìn Của người cũ từng thương Giờ cũng đã yên bình Chắc giờ cũng đón tết Bên gia đình nhỏ yêu Nào có nhớ về ta Cùng đàn trâu ngoài đồng Rồi vùng biển tít xa Cả bản trong nhà sàn Nghe tôi kể đời trẻ Cùng cái hay dưới đó Già làng khẽ hỏi nhỏ Đồng chí nào về xuôi Cho tôi gửi phần quà Của miền núi cao cao Lòng dạt dào lưu luyến Lại cầm cần uống tiếp Chắc không về quê cũ Để xóa hết bóng hình. Trích tập thơ (áo lính)
Giữa chốn rừng hoang vắng Một đám hoa trắng ngà Như báo hiệu xuân về Lòng người hồi nhớ mong Ở miền quê nghèo ấy Có ai nhớ về mình Một trang trai mới lớn Từ giã người con gái Khi tuổi mới xuân hồng Lên miền đầu tổ quốc Để giữ biên cương mạnh Giờ qua đồi qua núi Một cây đào bé nhỏ Giữa một rừng hoa trắng Mùa hoa mận đã về Lòng càng chắc tay súng Mong quê nhà an bình Để xuân thêm trọn vẹn. Trích tập thơ ( đời lính)
Nhớ em Tâm hồn như gục ngã Kể từ khi nge tin Em về miền xa ấy Cũng mấy năm rồi đấy Sao mà chẳng nguôi đi Cảm giác như dừng lại Một thời gian khi ấy Em nằm yên ở đó Cũng chẳng nói chẳng cười Rồi mọi người tiễn biệt Chắc giờ còn mình anh Là nhớ đến em nhỉ Cô gái xinh mắt đẹp Cùng nụ cười dễ thương Đã bên anh ngày khó Đến hôm nay rồi đó Chẳng còn ở bên anh Chẳng gọi anh dậy sớm Hay buổi chiều lặng gió Bên quán cafe quen thuộc Cùng một ly pinocchio Rồi những ngày mùa đông Khi hai đứa còn khó Ủ ấm nhau học bài Những ngày hè nắng gió Ta cùng nhau đi qua Những con phố quen thuộc Hay một góc Tây Hồ Một nụ cười khi ấy Giờ sao anh thấy khó Chỉ còn lại trong mơ Rồi giật mình tỉnh giấc Thầm gọi khẽ tên em Rồi lệ nhòe mi mắt Nỗi nhớ dâng trào lên Lại ngẹn ngào thao thức Sao lại lấy em đi Để lại anh cô vắng Một mình giữa thế gian.
Trích tập thơ "áo lính" Đoạn sau một năm người yêu đi lấy ck. Và cũng là năm anh công tác nơi biên thùy xa quê hương. Đêm qua gió bắc về Căn gác gió hiu thổi Một cảm giác trống vắng Chắc là nhớ người xưa Giờ này nàng nơi ấy Chắc ấm êm gia đình Mình anh nơi biên thùy Vẫn một mình trống vắng Vẫn nhớ em một người Trên con đê năm ấy Hẹn cùng anh đi mãi Cùng dắt tay hết đời Giờ chả còn trông ngóng Vì người đã sang ngang Để lại mùa đông vắng Nơi biên thùy mây bay Từng màn sương ướt lạnh Anh vẫn giữ chắc tay Gọng súng đi tuần tra Cho biên thùy yên ấm À còn nhớ năm trước Khi anh vẫn ngây thơ Khi đông về thơ ngây Hỏi cùng em câu cười Năm nào đông đến nơi Anh xin cưới em về Rồi mình qua sóng gió Cùng nhau đi đến già Giờ dừng chân đứng lại Chợt thấy đôi tình nhân Cùng nhau dắt tay về Trong sương gió mùa đông ... Tác giải Cây Viết Mới
Rì veoooooo k link. Cô gái gục ngã bên lề đường, đôi mắt nhòe đi, không biết vì nước mưa hay do nỗi u uất cùng nỗi thất vọng đến tột cùng. Cũng không biết có phải do mệt mỏi và cái lạnh của cơn mưa làm ng đàn bà ấy gục ngã. Tiếng rung điện thoại làm cô tỉnh đôi chút, vừa bấm nghe máy đầu bên kia đã lớn giọng quát. - Này cô ở đâu giờ chưa về. Cô nhớ mai là ngày gì không. Hay lại định giở trò với tôi tiếp hả. Cô gái yếu ớt đáp lại - Lệ Vũ tôi chắc không về được - Này này cô lại định giở trò quỷ gì hả, mai là ngày ra tòa đấy cô nhớ đến đúng giờ không biết tôi. Giọng người đàn ông lại lớn tiếng - Tôi chắc không tới được đâu, nhưng anh yên tâm chúng ta nhất định sẽ ly hôn. Cô gái rơi chiếc điện thoại xuống đôi mắt nhắm lại bao nhiêu ký ức tràn về trong tâm trí. Ngày cô lên 16 tròn gặp anh trong một cái va chạm rồi đến cứu người nhà anh ấy. Và rồi đến với nhau trong một cơ duyên không mấy tốt đẹp. Và đây cũng là bắt đầu nỗi bi ai của cuộc đời cô. 5 năm bị ghẻ lạnh, 5 năm chịu cam khổ chỉ vì mong anh ta đổi tính. Nhưng không còn cơ hội thấy anh ta thay đổi rồi. Rồi lại sự vô tình đến nhẫn tâm của gia đình mình.
Rồi lại sự vô tình đến nhẫn tâm của gia đình mình. Những lần lăng nhục chỉ vì cô là con gái, rồi bao lần đòn roi, rồi coi cô như một món hàng mà gả đi để trừ nợ cho gia đình, rồi lừa anh ta để cưới cô với số tiền 500tr đồng Rồi ý thức cô mơ hồ dần chỉ còn bóng tối dần dần khép lại. Cũng là lúc mọi giác quan mất đi..
Link Bạn ơi, dùng chữ viết thay cho chữ số nhé. Ví dụ: hai người, cả hai. - Bạn đang trình bày câu thoại như cách viết kịch bản, bạn sửa lại phần câu thoại này nhé. Viết xen lẫn lời thoại và lời dẫn, miêu ta nội tâm, bối cảnh xung quanh, hành động khác... để câu chuyện trở nên hấp dẫn hơn. - Link thảo luận bút danh của bạn là Lệ Tình, tác giả lại là cây viết mới, bạn sửa lại đồng bộ nhé.