Thì ra không phải là tôi không cố gắng, chỉ là tôi không thể làm gì khi thiếu đi sự ủng hộ của trái tim.
Lựa chọn luôn là điều khó khăn, nếu phải lựa chọn thì hãy tung đồng xu lên, bạn đã có câu trả lời, nó không nằm ở đồng xu nó nằm trong trái tim của bạn. Phải lựa chọn luôn tốt hơn là không có sự lựa chọn nào phải không?
Liệu rằng ta vẫn còn là ta của hôm qua hay hôm nay là một ta khác và ngày mai sẽ đi về đâu. Phải chăng ta đang đi đúng hướng? Cây bút kia bao lâu rồi ta chưa động, những dòng chữ dừng lại vô hạn thời gian mà chưa có hồi kết. Cuối cùng thì ta là ai?
Cố quên hay là vẫn nhớ, phải chăng ta luôn phủ nhận rằng ta vẫn nhớ, nhưng lại bắt ta phải quên. Nhớ lại những kỷ niệm, những lần hẹn hò, những con đường đã cùng đi qua, rồi bất chợt nhận ra những thứ đó đã ăn sâu vào tiêm thức rồi, nhưng chúng ta đâu còn là chúng ta của ngày xưa nữa. Vậy lựa chọn bây giờ sẽ là? Quên hay là Nhớ.
Một nơi trong tâm trí. giành cho riêng ta 1 khoảnh khắc, một nơi trong trái tim giành riêng cho người ấy một vùng trời!!!!!
Bình yên ở trong ta, nơi họ không biết ta nhưng họ hiểu ta, họ biết ta, biết ta cần gì, họ không quan tâm ta là ai, ở đó có ta với họ......