“Ngài giúp em thực hiện ước mơ, không trọn vẹn một cách hoàn hảo” --- “Ngài có thể không thương em nhất Thế Giới, nhưng trên Thế Giới chỉ có mình ngài thương em thôi.” _Tạ Hướng Dương_
Tớ là một người rất tùy hứng. Tớ viết phụ thuộc vào cảm xúc. Kể cả khi đang viết truyện dài tập, nếu tớ vui thì chương truyện rất nhẹ nhàng, nếu tớ buồn thì chương truyện cũng vì thế mà có vẻ nặng nề và dông dài lan man hơn. Có lẽ đó cũng là lí do mà đáng ra cảm xúc nhân vật phải rất buồn hoặc rất vui, nhưng khi tớ viết thì nó hoàn toàn ngược lại. Bởi vậy, những chương sau tớ luôn phải kiếm cớ "lấm lét" cái sự ngốc nghếch đó. Tớ nghĩ, lỗi này tớ sẽ không thể và cũng không muốn sửa. Vì tớ rất thích thả dòng cảm xúc của mình vào tác phẩm (dù nó không hợp thời điểm cho lắm, chịu thôi).
Link Chào bạn! Bạn không gắn từ khóa là tên tác phẩm hay tên tác giả nhé! Hạn chế chèn lời tác giả vào truyện. Không để các kí tự như (^_^) )) ^^...
Một trang Word còn dang dở. Một bản nhạc không lời set chế độ replay. Trong một khắc bí ý tưởng, ngón tay đang gõ chữ dừng lại, theo thói quen đưa móng tay cái lên cắn cắn. Đoạn điệp khúc vang lên qua tai nghe, tim bỗng chậm một nhịp. Tự nhiên cảm thấy… có chút cô đơn? Buông tay khỏi bàn phím, ngẫm một chút. Ừm, mình rất cô đơn. Mình chọn một con đường, một sở thích rất khác mọi người. Đôi khi mình đọc được, mình viết ra gì đó tuyệt vời lắm. Vô thức mở Facebook lên tìm người chia sẻ. Lướt lướt một hồi, dần chậm lại. Biết chia sẻ với ai đây? Tự cười bản thân một tiếng, mở Word lên tâm sự với chính mình…
Chào mừng bạn đến với VNO! Bạn nâng cấp lên thành viên chính thức để đăng bình luận không bị kiểm duyệt, viết bài và đọc các truyện ẩn nhé (chọn gói 1 xu): Link Trước đó, hãy vào đây để đọc nội quy diễn đàn nhé: Link Bạn có thể vào đây để tìm hiểu cách đăng bài: Link Có gì thắc mắc bạn cứ hỏi mình thoải mái nhé!